Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 50:

Chương trước

Chương sau

Quý Hảo lảo đảo đứng lên, ánh mắt trống rỗng, đầu vì không kiểm soát được mà lại biến thành cái miệng khổng lồ nhọn hoắt.

“Hãy đi đi, nghe theo ham muốn trong lòng ngươi. Hãy dùng gương mặt đáng sợ ấy dập tắt lửa trong họ. Hãy nuốt chửng con người. Hãy trở thành một quái vật dị văn đô thị thật sự, một kẻ tự do!” Giọng Thuận Úc càng lúc càng lớn, đến cuối thì như phát cuồng, phá lên cười điên dại.

“Xin chào mọi người, tôi là thí sinh số bốn Quý Hảo. Ước mơ của tôi là một ngày nào đó được đứng trên sân khấu, mang lại nụ cười cho mọi người. Sau đây tôi xin trình diễn một ca khúc…”

Tiếng cười của Thuận Úc nghẹn lại trong cổ họng, suýt chút nữa nghẹt thở. Là năng lực của hắn ta yếu đi, hay là hắn ta không còn theo kịp ước mơ hiện tại của Quý Hảo nữa?

Từ tivi vọng ra một giọng nói mềm mại nhắc nhở: “Ước mơ của cô ấy bây giờ hình như là làm minh tinh thì phải…”

“Làm cái m* gì mà minh tinh! Ngay cả cổng trường còn không ra được thì đi làm minh tinh ở đâu!” Lời của Thuận Úc chọc giận Quý Hảo, cô ta há miệng to như vực sâu, nuốt chửng hắn ta vào bụng.

Trên trần nhà đột nhiên xuất hiện một lỗ lớn như hố đen vũ trụ, tiếng hét vọng ra từ bên trong. Thuận Úc bị hất văng từ đó xuống, rơi cái bịch xuống đất.

“Minh tinh ơi, minh tinh à, nghe tôi nói một câu đã…”

***

Quý Minh Hi cảm thấy hơi nhức đầu. Anh đã chạy quanh mấy vòng nhưng vẫn không tìm thấy Quý Hảo, ngược lại lại thấy Quý Nhất đang đứng bên cửa sổ lớp học cũ, nhìn xa xăm.

“Nếu thầy muốn tìm Quý Hảo thì đến tầng hầm B1 đi.”

Đó là những gì Quý Nhất nói với anh.

Sau khi đi lòng vòng trong khuôn viên trường, cuối cùng anh cũng tìm được lối vào tầng hầm B1 ở một góc khuất. Phía dưới nhấp nháy ánh đèn đỏ, trông chẳng khác gì phần mở đầu của một câu chuyện ma.

Anh đẩy cửa phòng học đầu tiên — bên trong là một phòng tối tráng ảnh, tường dán đầy những tấm hình. Anh tiến vào xem, phát hiện tất cả đều là ảnh chụp Quý Hảo mặc váy đỏ.

Tấm đầu tiên là cô ta đang nhảy múa từ xa.
Tấm thứ hai tiến gần thêm chút nữa.
Tấm thứ ba dường như cô ta đã phát hiện ra người đang chụp.
Tấm thứ tư, cô ta tiến lại gần.
Tấm thứ năm, đầu cô ta biến thành một cái miệng thịt khổng lồ.
Tấm thứ sáu… chỉ còn lại bóng lưng của một người đàn ông đang đứng nhìn loạt ảnh.

“Tôi có tốt không?”

Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên từ phía sau, lần này giọng đã trở nên khàn đặc, lại còn vọng lại như có hiệu ứng vang dội.

Quý Minh Hi đặt tấm ảnh xuống, vừa định lên tiếng đáp lại thì lại nghe thấy tiếng cười khúc khích sau lưng: “Dù có tốt hay không, lần này… tôi cũng không hài lòng.”

Đèn đỏ trong phòng tối bật sáng, cái miệng khổng lồ mở ra. Trước mắt Quý Minh Hi chỉ còn lại một mảng đen kịt — không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì, toàn thân như rơi vào khoảng không tuyệt đối, như đang lạc vào một chân không tĩnh mịch vô tận.

Không rõ đã trôi qua bao lâu, các giác quan của anh mới dần khôi phục trở lại.

“Cuối cùng cũng có thể gặp riêng anh rồi — người mang hy vọng, chìa khóa.”

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Minh Hi: Tôi cần sổ danh sách học sinh để đi tìm mấy đứa trốn học. (chỉ mấy đứa vốn đang ở trong trường)

Giản Hoang: Cậu ta lại còn chê ít người, định đưa thêm về đây nữa sao! (đưa luôn cẩm nang tra cứu yêu quái của thế giới rộng lớn)

Lũ yêu quái ngoài kia: Đừng tới đây mà á á á á á!

***

Bốn phía là bóng tối đen kịt, giơ tay không thấy được năm ngón. Bên tai là tiếng tụng niệm mơ hồ, giống như đã vô tình bước vào một nghi thức kỳ bí nào đó.

“Có ai không?” Quý Minh Hi lên tiếng, nhưng đáp lại chỉ là tiếng vọng của chính mình.

Tiếng lửa cháy bập bùng vang lên, như âm thanh trắng ru ngủ, khiến Quý Minh Hi không kìm được mà ngáp một cái. 

Có lẽ vì bắt được sự buồn ngủ của anh, tiếng tụng niệm ngưng bặt, trong bóng tối, một ánh sáng lặng lẽ xuất hiện — đó là một con mắt.

Ham muốn của anh là gì?”

Tầm nhìn của Quý Minh Hi bắt đầu trở nên mờ nhòe, một giọng nói trầm thấp không ngừng lặp lại câu hỏi, thế giới xung quanh cũng bắt đầu xuất hiện ảo ảnh.

Anh vô thức lặp lại: “Ham muốn của tôi… là trở thành một giáo viên tốt.”

Thuận Úc: …

Sao lại có người có ham muốn không hề ích kỷ như vậy chứ! Nhất định là thôi miên chưa đủ mạnh.

Giọng nói dụ dỗ lại vang lên: “Hãy thả lỏng phòng bị trong tim anh, nơi này rất an toàn. Hãy quay lại quá khứ, tìm kiếm ham muốn sâu thẳm nhất trong nội tâm, hãy thuận theo nó, trở thành chính mình thực sự.”

Trước mắt Quý Minh Hi lại bắt đầu hiện ra những hình ảnh như đèn kéo quân — một thị trấn yên bình, nam cày nữ dệt, trẻ nhỏ ríu rít quanh chân. 

 

Hết

Chương 50:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page