Chương 1:
03/06/2025
Chương 2:
03/06/2025
Chương 3:
03/06/2025
Chương 4:
04/06/2025
Chương 5:
04/06/2025
Chương 6:
04/06/2025
Chương 7:
05/06/2025
Chương 8:
05/06/2025
Chương 9:
05/06/2025
Chương 10:
06/06/2025
Chương 11:
06/06/2025
Chương 12:
06/06/2025
Chương 13:
07/06/2025
Chương 14:
07/06/2025
Chương 15:
07/06/2025
Chương 16:
08/06/2025
Chương 17:
08/06/2025
Chương 18:
08/06/2025
Chương 19:
09/06/2025
Chương 20:
09/06/2025
Chương 21:
09/06/2025
Chương 22:
10/06/2025
Chương 24:
10/06/2025
Chương 23:
10/06/2025
Chương 25:
11/06/2025
Chương 26:
11/06/2025
Chương 27:
11/06/2025
Chương 28:
12/06/2025
Chương 29:
12/06/2025
Chương 30:
12/06/2025
Chương 31:
13/06/2025
Chương 32:
13/06/2025
Chương 33:
13/06/2025
Chương 34:
16/06/2025
Chương 35:
16/06/2025
Chương 36:
16/06/2025
Chương 37:
17/06/2025
Chương 38:
17/06/2025
Chương 39:
17/06/2025
Chương 40:
18/06/2025
Chương 41:
18/06/2025
Chương 42:
18/06/2025
Chương 43:
19/06/2025
Chương 44:
19/06/2025
Chương 45:
19/06/2025
Chương 46:
22/06/2025
Chương 47:
22/06/2025
Chương 48:
22/06/2025
Chương 49:
22/06/2025
Chương 50:
22/06/2025
Chương 51:
23/06/2025
Chương 53:
23/06/2025
Chương 52:
23/06/2025
Chương 54:
23/06/2025
Chương 55:
23/06/2025
Chương 56:
25/06/2025
Chương 57:
25/06/2025
Chương 58:
25/06/2025
Chương 59:
25/06/2025
Chương 60:
25/06/2025
Chương 61:
26/06/2025
Chương 62:
26/06/2025
Chương 63:
26/06/2025
Chương 64:
26/06/2025
Chương 65:
26/06/2025
Chương 66:
28/06/2025
Chương 67:
28/06/2025
Chương 68:
28/06/2025
Chương 69:
28/06/2025
Chương 70:
28/06/2025
Chương 71:
29/06/2025
Chương 72:
29/06/2025
Chương 73:
29/06/2025
Chương 74:
29/06/2025
Chương 75:
29/06/2025
Chương 76:
30/06/2025
Chương 77:
30/06/2025
Chương 78:
30/06/2025
Chương 79:
30/06/2025
Chương 80:
30/06/2025
Giản Hoang tiện tay ném một con dao qua: “Không ngờ ngươi thích thầy giáo mới đến mức chịu khó làm giường cho thầy ấy, vậy thì tặng luôn một phần thân thể để làm nguyên liệu, chế tạo hẳn một cái giường mới cho thầy đi, khỏi cần đêm nào cũng lén lút canh bên cạnh nữa.”
Sinh vật slime này tên là Nhuyễn Miên, chuyên sống trong các loại giường, ai chạm vào chúng cũng sẽ buồn ngủ.
Rất thích hợp để làm đệm, có tác dụng hỗ trợ giấc ngủ—tất nhiên là với điều kiện chiếc giường đó không có ý thức. Dù sao thì trên đời mấy con quỷ tử tế chẳng được mấy ai.
Rốt cuộc là ai lan tin đồn rằng Giản Hoang không có ở trường chứ?! Nhuyễn Miên nghiến răng, rút dao tự cắt một miếng bằng bàn tay, trông như một khối thạch trong suốt.
Hy sinh trăm năm đạo hạnh còn hơn là mất mạng.
“Mới có trăm năm thôi à? Xem ra ngươi cũng chẳng yêu quý thầy giáo mới đến mức nào.” Giản Hoang thu dao về bằng cách điều khiển từ xa.
Rõ ràng giọng điệu chẳng có gì thay đổi, nhưng lại khiến Nhuyễn Miên tức đến suýt hóa quỷ ngay tại chỗ.
Tôi mới có năm trăm tuổi thôi đấy! Cắt đi một trăm năm đã là quá nhiều rồi, được chưa?!
Vốn chẳng phải loại tử tế gì, giờ lại còn bị cắt mất trăm năm tu vi, Nhuyễn Miên càng thêm uất ức nhưng không dám giận cá chém thớt lên người Giản Hoang, thế là chỉ dám chỉ ra ngoài cửa sổ, bô bô: “Quà ra mắt mà, vẫn nên để mọi người cùng nhau tặng thì mới có không khí, một mình tôi mang nhiều quá lại lấn át phần người khác. Hắc Hắc vẫn còn đang xếp hàng chờ tới lượt kìa!”
Ngoài cửa sổ ánh trăng chiếu rọi—nhưng nào có Hắc Hắc với Bạch Bạch gì, nó nghi là trong tòa nhà này lúc này chỉ còn mỗi mình nó là quỷ thôi!
“Được rồi, ngươi đi đi. Quà ra mắt của hắn, ta sẽ đòi lại cho thầy.” Giản Hoang triệu hồi một làn nước từ hư không, rửa qua con dao rồi xé mở không gian, tiện tay ném vào trong.
Khi khe nứt vừa mở ra, bên trong lập tức lộ ra ánh vàng lấp lánh, chẳng biết bao nhiêu bảo vật tích tụ ngàn năm bị vứt ngổn ngang.
Nhuyễn Miên nhìn mà thèm rỏ dãi, nhưng cũng không dám nhìn lâu, chỉ cúi đầu, nhảy lóc cóc bỏ chạy khỏi tòa nhà.
Giản Hoang tiện tay kết ấn, các ký hiệu phức tạp hiện lên như ánh sao, lập tức tạo ra một kết giới dày đặc bao phủ cả căn phòng.
Dưới đất có một tinh hạch hình thạch rau câu bị vứt lại, trăm năm tu vi đã khiến nó được dưỡng đến mức vô cùng hoàn mỹ, chỉ cần nhìn thêm vài giây thôi cũng khiến người ta sinh buồn ngủ.
“Chỉ mới trăm năm thôi à.” Giọng Giản Hoang lộ ra vẻ ghét bỏ nhè nhẹ.
Với đặc tính của loài quỷ quái như Nhuyễn Miên, tu luyện trăm năm chỉ có thể giúp ngủ ngon, phải ba trăm năm mới có thể mang lại mộng đẹp.
Hắn lấy từ không gian ra một viên tinh hạch đen đỏ, từ linh khí trong đó đoán được ít nhất đã tích tụ hơn bảy trăm năm. Trong hạch còn lẫn màu đỏ sền sệt, hiển nhiên là trong mộng đã giết không ít người.
Giản Hoang đặt viên tinh hạch bảy trăm năm này vào tay Quý Minh Hi, một luồng ánh sáng dịu dàng lóe lên, màu đen đỏ trong đó lập tức biến mất.
Sau đó hắn đem cả hai viên tinh hạch dung nhập vào chiếc giường, chiếc giường gỗ cứng ngắc tức thì trở nên mềm mại và thoải mái. Khóe miệng của Quý Minh Hi khẽ cong lên, như thể đang mơ thấy điều gì vui vẻ lắm.
“He he, tỷ lệ đậu đại học đứng đầu toàn trường.”
Giản Hoang: …
Xem ra hiện thực đối với cậu ta, đúng là một cơn ác mộng rồi.
Dưới đất vẫn còn hành lý chưa dọn, trên bàn đã bày sẵn mấy cuốn giáo trình dày cộp. Giản Hoang nhìn, thì ra là kế hoạch dạy học chuẩn bị cho mấy đứa nhỏ.
“Đổ nước vào sọt tre.” (*Câu cảm thán, ý nói công cốc.)
Đang định rời đi thì hắn chợt phát hiện dưới giáo án có một quyển “Đại Toàn Quỷ Quái”, hắn nhấc toàn bộ giáo án lên thì thấy bên dưới còn mấy quyển sách chuyên khảo về yêu ma quỷ quái, trong đó một cuốn còn cài sẵn đánh dấu, đúng ngay phần giới thiệu về nguồn gốc của dị văn quái.
Giản Hoang cau mày, ném toàn bộ số sách ấy vào khe nứt không gian.
Hắn bước đến bên người đang ngủ say, thấy đối phương ngủ trong trạng thái hoàn toàn không phòng bị, lông mày hắn càng nhíu chặt.
Hắn duỗi ngón trỏ nhẹ nhàng chạm lên trán Quý Minh Hi, một luồng sáng phát ra từ đầu ngón tay. “Thời gian thực tập là một tháng, sau đó cậu có thể rời khỏi đây. Ở đây đã có thầy cô chăm lo, bọn họ đều là người bình thường, cậu không cần bận tâm quá nhiều.”
Nói xong, luồng sáng liền theo đầu ngón tay truyền vào trán, nhưng chỉ đi được một nửa thì đột nhiên một lớp kết giới màu xanh lục bật ra, bao lấy trán Quý Minh Hi.
Ngay sau đó là âm thanh của kiếm khí xé gió, một lưỡi đao sắc bén bay ra phá tan phần còn lại của ánh sáng, rồi vút tới tấn công Giản Hoang.
You cannot copy content of this page
Bình luận