Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 37:

Chương trước

Chương sau

“Tôi canh giữ miếu này đã hơn chín mươi năm, đến cuối cùng cũng không biết mình còn đang trông giữ thứ gì. Rõ ràng Sơn Thần đã bảo tôi hãy ra ngoài nhìn ngắm thế giới rộng lớn hơn, vậy mà tôi vẫn cố chấp giữ lấy ngôi miếu này, nhìn nó từ lúc hương khói hưng thịnh đến khi không ai ngó ngàng, rồi sụp đổ hoàn toàn. Lần này, thật sự là phải nói lời tạm biệt rồi.”

Ông ta quay về phía đống đổ nát mà vái ba cái, rồi leo lên xe. Đang định nhân đà mà cảm thán mấy câu, thì những lời đó lại bị kẻ đang cưỡi con trâu vàng phía trước chặn đứng.

Lý Nhị Cẩu: …

Tại sao cái Quý xa này lại biến thành hình dạng của ông ta nữa rồi chứ!

Dù chiếc mũ rộng vành của Quỷ xa đã kéo sụp xuống che kín cả khuôn mặt, nhưng nhìn dáng người kia là ông ta đã thấy khó chịu rồi.

Ngay lúc chuẩn bị khởi hành, bụi cây phía sau đột nhiên bị ai đó vạch ra, mấy người cầm điện thoại và micro bước vào.

“Mấy anh em ơi, thằng em này vì tìm nội dung cho các ông mà đem cả cái mạng mình ra mạo hiểm đây này! Có ông bạn nhiệt tình nhắn tôi là gần đây trong núi có xác chết sống lại, bảo là tín đồ của Sơn Thần núi Hi Dương sau khi chết thì biến thành cương thi. 

Có thể các ông không biết Hi Dương Sơn là đâu, nhưng tôi nói Bách Quỷ Sơn thì chắc chắn ai cũng biết rồi nhỉ. 

Đúng, chính là nơi quanh năm bị đồn có ma đấy. Mà Sơn Thần Hi Dương Sơn này không giống ông thần hàng xóm bên núi Dạ Hoa đâu nha, ông này không thích hàng yêu trừ ma, mà thích nuôi ma nuôi quái cơ. Nghe giống tà thần phải không?”

Bách Hiểu Sinh lạnh lùng liếc qua, trong mắt hiện lên những ký hiệu phức tạp.

Lý Nhị Cẩu tức đến mức nhảy xuống xe, chộp lấy cây chổi tre bên cạnh rồi mắng: “Mấy người từ đâu đến vậy, có biết tôn trọng không hả? Núi Hi Dương thì là núi Hi Dương, ai cho gọi là núi Bách Quỷ!”

Đám người kia bị dọa giật mình một cái, nhưng ngay sau đó lại như chó ngửi thấy mùi thịt, thi nhau lao tới, giơ điện thoại và máy quay chụp lia lịa.

“Chính là ông ta! Theo lời dân làng thì ông ấy đã chết rồi, vậy mà bây giờ lại đang đứng sừng sững đầy sinh khí ngay trước mắt chúng ta!” Gã livestream càng nói càng kích động, vừa né cây chổi vừa hướng về ống kính nói.

Quý Minh Hi bước lên chặn lại, giọng nhẹ nhàng ấm áp: “Vị ông lão này bị ngộ độc thực phẩm do ăn nhầm đồ mốc, có thể do nồng độ oxy trong máu xuống quá thấp nên mới rơi vào trạng thái giả chết. Ở vùng núi thiết bị y tế thiếu thốn nên mọi người lầm tưởng ông ấy đã qua đời. Mà mấy người nhìn xem, có xác chết nào mà lại tràn đầy sức sống như thế không?”

Gã livestream đờ người nhìn Quý Minh Hi. Cậu thiếu niên có gương mặt thân thiện này nói chuyện cũng có lý, hiện tượng giả chết thực ra cũng không hiếm gặp.

“Nội dung.” Người cầm điện thoại đứng bên cạnh nhắc nhở. Gã livestream lập tức lấy lại trạng thái phấn khích ban đầu: “Ái chà, lúc nãy suýt chút nữa bị đánh lạc hướng rồi. Cảm giác này cũng thật kỳ diệu nhỉ. Mấy anh em có thể chưa biết, nhưng tôi nghi là…”

Quý Minh Hi lập tức rút ra chứng chỉ giáo viên của mình: “Tôi là giáo viên, hôm nay đưa học sinh về nhà, còn cần nghi ngờ gì nữa không?”

Gã livestream: “…Không có nữa.”

Họ tắt máy quay, chắp tay xin lỗi: “Thầy ơi, thật ngại quá, bọn em làm kênh livestream kinh dị, thầy có thể phối hợp một chút không ạ, bọn em chỉ muốn có chút lượt xem để kiếm tiền thôi…”

Quý Minh Hi nhìn ông lão đang tức điên bên cạnh, mỉm cười: “Tất nhiên là được.”

Gã livestream hai mắt sáng rỡ, lập tức mở lại máy quay, chuẩn bị ghi hình tiếp. Thế nhưng, nửa tiếng sau…

Cả nhóm mặt mày đau khổ, ánh mắt trống rỗng, liên tục cầu xin: “Hay là… hai người cứ làm việc của mình đi, bọn tôi không dám làm phiền nữa…”

“Không được!” Lý Nhị Cẩu chộp lấy cái xẻng bên cạnh đập mạnh xuống đất, nói lớn: “Sơn Thần Hi Dương tồn tại đã hơn năm ngàn năm, tôi còn chưa kể được một phần mười đâu! Giờ tôi sẽ kể tiếp thời kỳ ngày xưa, Sơn Thần đã dẫn dắt dân làng họ Quý vượt qua nạn đói thế nào, nghe cho kỹ vào! Lát nữa tôi hỏi đó, khỏi cái kiểu trẻ ranh gì cũng không biết mà dám vu vạ Sơn Thần là tà thần!”

Thêm hai tiếng nữa trôi qua, gã livestream đã sắp không chịu nổi. Dù chuyện về Sơn Thần nghe cũng hấp dẫn thật, nhưng khổ cái là họ vào núi để tìm nội dung quay clip kiếm tiền mà! 

Điện thoại đã tắt nguồn từ lâu, sợ tốn pin quá đến lúc gặp hiện tượng tâm linh thì quay không được.

Có khi người khác cũng chẳng muốn nghe nữa… Gã đưa mắt đảo quanh tìm sự đồng cảm, nhưng phát hiện trừ đám người quay clip bọn họ ra, tất cả những người còn lại đều chăm chú lắng nghe, còn ông lão thì chẳng có ý định dừng lại, quyết tâm kể hết câu chuyện về Sơn Thần Hi Dương mấy nghìn năm lịch sử cho bằng được.

 

Hết

Chương 37:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page