Danh sách chương

Chương 1:

03/06/2025

Chương 2:

03/06/2025

Chương 3:

03/06/2025

Chương 4:

04/06/2025

Chương 5:

04/06/2025

Chương 6:

04/06/2025

Chương 7:

05/06/2025

Chương 8:

05/06/2025

Chương 9:

05/06/2025

Chương 10:

06/06/2025

Chương 11:

06/06/2025

Chương 12:

06/06/2025

Chương 13:

07/06/2025

Chương 14:

07/06/2025

Chương 15:

07/06/2025

Chương 16:

08/06/2025

Chương 17:

08/06/2025

Chương 18:

08/06/2025

Chương 19:

09/06/2025

Chương 20:

09/06/2025

Chương 21:

09/06/2025

Chương 22:

10/06/2025

Chương 24:

10/06/2025

Chương 23:

10/06/2025

Chương 25:

11/06/2025

Chương 26:

11/06/2025

Chương 27:

11/06/2025

Chương 28:

12/06/2025

Chương 29:

12/06/2025

Chương 30:

12/06/2025

Chương 31:

13/06/2025

Chương 32:

13/06/2025

Chương 33:

13/06/2025

Chương 34:

16/06/2025

Chương 35:

16/06/2025

Chương 36:

16/06/2025

Chương 37:

17/06/2025

Chương 38:

17/06/2025

Chương 39:

17/06/2025

Chương 40:

18/06/2025

Chương 41:

18/06/2025

Chương 42:

18/06/2025

Chương 43:

19/06/2025

Chương 44:

19/06/2025

Chương 45:

19/06/2025

Chương 46:

22/06/2025

Chương 47:

22/06/2025

Chương 48:

22/06/2025

Chương 49:

22/06/2025

Chương 50:

22/06/2025

Chương 51:

23/06/2025

Chương 53:

23/06/2025

Chương 52:

23/06/2025

Chương 54:

23/06/2025

Chương 55:

23/06/2025

Chương 56:

25/06/2025

Chương 57:

25/06/2025

Chương 58:

25/06/2025

Chương 59:

25/06/2025

Chương 60:

25/06/2025

Chương 61:

26/06/2025

Chương 62:

26/06/2025

Chương 63:

26/06/2025

Chương 64:

26/06/2025

Chương 65:

26/06/2025

Chương 66:

28/06/2025

Chương 67:

28/06/2025

Chương 68:

28/06/2025

Chương 69:

28/06/2025

Chương 70:

28/06/2025

Chương 71:

29/06/2025

Chương 72:

29/06/2025

Chương 73:

29/06/2025

Chương 74:

29/06/2025

Chương 75:

29/06/2025

Chương 76:

30/06/2025

Chương 77:

30/06/2025

Chương 78:

30/06/2025

Chương 79:

30/06/2025

Chương 80:

30/06/2025

Học Sinh Của Tôi Lại Không Phải Người?!

Chương 29:

Chương trước

Chương sau

“Ờm… Phải rồi, Tiểu Quý, dạo này em dạy ở trường nào vậy?” Liễu Thư Lâm vắt óc suy nghĩ nửa ngày cũng chỉ nghĩ ra được một cách chuyển chủ đề vụng về như vậy.

“Trường Tiểu học thôn Quý.”

Liễu Thư Lâm nghĩ bụng: quả nhiên là vậy. Ông bèn thuận theo lời nói tiếp: “Em học giỏi, đi học sớm nên chắc không biết, trường học thôn Quý giải thể lâu rồi. Trước kia thôn em có chuyện kỳ lạ, cả thôn phải di dời, trường học cũng bỏ hoang luôn.”

“Rõ ràng em thấy trường học Quý vẫn còn trên cổng thông tin giáo dục mà?” Quý Minh Hi lập tức bị kéo theo câu chuyện, mở điện thoại tra thử, quả nhiên không còn thấy chút thông tin nào về trường Quý. Mà tên anh—lại đang xuất hiện trên trang của một ngôi trường có tên là Trường Trung học Dao Khởi.

Về trường học này thì thông tin ít đến đáng thương, chẳng có lấy một tấm ảnh, phần giới thiệu chỉ vỏn vẹn một dòng: “Nằm trên đỉnh núi Hi Dương, hiện có một giáo viên, học sinh? Một vài người.”

Có lẽ vì giáo viên và học sinh của trường quá ít, nên Quý Minh Hi phát hiện mình không phải là giáo viên thực tập, mà là… hiệu trưởng kiêm giáo viên chính thức.

Quý Minh Hi quay sang hỏi hai đứa nhỏ: “Các em là học sinh của Trường Dao Khởi à?”

Hai đứa nhỏ gật đầu, ánh mắt lộ vẻ hưng phấn mơ hồ. Ngôi trường đáng ra phải đến thì bị bỏ hoang, còn ngôi trường hiện giờ lại mờ mịt như có gì đó bất thường. Dù không sợ đến mấy, cũng phải cần chút thời gian để tiêu hóa hết mới phải.

Không khí im lặng vài giây, Quý Minh Hi cũng tiêu hóa xong thông tin, cất điện thoại: “Dù sao cũng phải kiểm tra trình độ đã, để thầy biết bắt đầu dạy từ đâu.”

Liễu Thư Lâm: …

Xin lỗi, ông đã cố gắng hết sức rồi, nhưng mà—ai bảo học trò ông lại là một thể loại miễn nhiễm với hiện tượng siêu nhiên chứ.

*

Mười phút sau, Quý Minh Hi – người vẫn tự nhận mình tính khí rất tốt – bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ. Trên bàn là cả chục bài kiểm tra, từ lớp Mười xuống tận lớp Sáu, vậy mà điểm cao nhất cũng chỉ có… 11 điểm – mà toàn là mấy câu trắc nghiệm chọn bừa trúng.

“Quý Nhất, em nói trước đi.” Quý Minh Hi thật sự không hiểu nổi, tại sao ban nãy đứa nhỏ này làm bài lớp Mười suýt được điểm tối đa, giờ đến đề lớp Sáu thì lại hoàn toàn không biết gì?

Đối diện với vẻ mặt lạnh tanh của Quý Minh Hi, Quý Nhất cũng yếu thế hẳn đi: “Không phải lỗi của em, là tại Bách Hiểu Sinh yếu quá. Em đứng nhất cũng chỉ hơn cậu ta đúng 1 điểm thôi mà…”

Ra là vậy, cái vị trí hạng nhất này vốn được “buff” bằng kỹ năng gian lận, năng lực mạnh yếu hoàn toàn phụ thuộc vào người thi cùng.

Bách Hiểu Sinh lập tức phản bác: “Yếu kém là do chính cậu, đừng đổ tại tôi! Trên bàn cậu có cả đống sách giáo khoa, còn tôi chẳng có gì cả.”

Quý Nhất: “Những quyển sách đó em có bao giờ lật ra đâu.”

Quý Minh Hi: …

Được rồi, thầy hiểu vì sao lúc nãy hai đứa lại phản đối kiểm tra đầu vào dữ vậy rồi.

Quý Minh Hi bóp bóp huyệt thái dương, hỏi: “Quý Nhất, em đã sống suốt 70 năm rồi, vậy em sống kiểu gì thế?”

“Thì… ngồi bên cửa sổ ngắm phong cảnh thôi, ai rảnh mà xem sách giáo khoa chứ… Khoan đã, thầy biết em sống hơn bảy mươi năm rồi sao?” Quý Nhất kinh ngạc, cứ tưởng thầy không biết gì.

Nếu đã biết rồi thì sao còn bình tĩnh như không vậy?!

“Thầy Liễu từng nhắc, cộng thêm đoạn video thầy xem dưới gốc cây, đoán cũng đoán ra.” Quý Minh Hi giải thích sơ qua, rồi cầm lấy tờ giấy bắt đầu viết vẽ gì đó, vừa nói: “Các em thế này thì không ổn đâu. Sống lâu như vậy mà chẳng tích lũy được tí kiến thức nào, sau này làm sao tồn tại trong xã hội? Thầy phải nghĩ cách giúp tụi em bù đắp lại. Vì nền tảng kém nên có thể sẽ hơi vất vả, nhưng thầy hy vọng các em cố gắng.”

Hễ nói đến kế hoạch học tập là Quý Minh Hi bắt đầu thao thao bất tuyệt, nói mãi không dứt. Hai đứa nhỏ rút lui từ lúc nào mà anh cũng không hay biết.

Bách Hiểu Sinh còn hoảng hồn đóng cửa lại, tức giận mắng: “Lúc nãy cậu có biết bao nhiêu cơ hội ra tay, sao không nhân lúc đó mà thủ tiêu hắn luôn đi! Quái vật đàng hoàng ai lại đi học chứ?!”

“Không phải tại cậu quá gà thì tôi đã không bị lộ rồi sao.” Quý Nhất nhìn cậu ta đầy oán trách: “Còn vì sao không ra tay… tôi vừa mới nhận được kỹ năng mới, cậu có muốn xem thử không?”

“Muốn!” Bách Hiểu Sinh lập tức giơ tay, kỹ năng của cậu bé chỉ có hiệu lực trong trường học nên vẫn chưa biết Quý Nhất đã thay đổi thế nào.

“Bắt buộc kiểm tra, môn thi: cận chiến.” Quý Nhất vừa dứt lời, bốn phía lập tức dựng lên một bức tường không khí, rồi cậu ta cho Bách Hiểu Sinh một trận đòn nhừ tử ngay trong đó. Trong khu vực này, cây roi hộ thân của Bách Hiểu Sinh thậm chí còn không thể kích hoạt chế độ phòng thủ.

Mối hận nhiều năm cuối cùng cũng được giải tỏa, Quý Nhất thở phào nhẹ nhõm: “Với trình độ kiểu này mà trước đây tôi lại bị cậu đè đầu cưỡi cổ, tôi lấy gì mà phản công chứ.”

Bách Hiểu Sinh cau mày, sờ lên vết thương ở khóe miệng, không nói lời nào. Đến khi ngẩng đầu lên lại, bộ dạng cợt nhả trước sau như một đã quay về: “Nhưng Tiểu Nhất à, cuối cùng cậu cũng không giống một ông cụ nhàm chán nữa rồi.”

 

 

Hết

Chương 29:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page