Giờ xin thôi học còn kịp không? Trong cái môi trường thế kia làm gì có ai sống sót nổi!
Ngoài hành lang, một bé trai đầu quả dưa tầm bốn tuổi vừa đi ngang qua vừa ngáp dài: “Thầy Quý nói đúng, trên đời không có bữa trưa nào là miễn phí cả. Kì thi thể dục cuối kỳ chưa thi, giờ thì thi bù thôi.”
Một thiếu niên dung mạo đẹp đến kinh diễm đẩy xe lăn đi phía sau, ngẩng đầu nhìn lên trời rồi tiếp lời: “Xem ra lần thi này cũng không khó lắm.”
“Ừ, nếu giữ độ khó như vậy thì lấy điểm tối đa chắc dễ thôi.”
Cuộc đối thoại này như thể có mười vạn con tuấn mã cùng lúc lao qua, giẫm nát lòng tự trọng mỏng manh của các học sinh mới.
Thậm chí có kẻ bắt đầu hoài nghi bản thân, chẳng lẽ mình bị nhốt quá lâu nên bỏ bê tu luyện, nếu không sao lại thua cả trẻ con và người khuyết tật?
Dù vậy, nỗi sợ trong lòng họ cũng nhờ thế mà giảm bớt, không còn rút vào góc run rẩy nữa, mà bắt đầu ló đầu ra quan sát tổ hợp “già yếu bệnh tật” kia né thiên lôi như thế nào.
Từng tia thiên lôi lần lượt giáng xuống, đám yêu quái ở sân thể dục né đòn một cách nhẹ nhàng như chơi, thậm chí còn có dư thời gian để tán gẫu.
Đám yêu quỷ đang quan sát thì tròn mắt ngưỡng mộ, ánh mắt tràn đầy khâm phục, sự rụt rè dần tan biến, thay vào đó là niềm tin và dũng khí.
Nếu họ cố gắng học tập, chắc chắn cũng có thể giỏi như nhóm yêu quái kia.
Lúc này Thủy Nguyên vẫn chưa hề hay biết mình đã vô tình truyền cảm hứng cho người khác. Anh ta ngồi trên xe lăn điện, ngáp dài: “Thiên lôi này yếu quá.”
“Thầy Giản Hoang chắc nương tay rồi.” Đói Đói vừa gặm đồ ăn vừa trả lời. Nó chẳng cần chạy, chỉ hơi nghiêng người né một cái là tránh được tia sét.
Mức độ như thế này, đối với bọn họ, thậm chí còn chưa đủ tiêu chuẩn làm khởi động đầu tiết thể dục.
Quý Xa Xa còn thấy chán đến phát ngán, quay lại tiếp tục chơi đá bóng, chẳng thèm để tâm đến những tia sét thi thoảng giáng xuống.
Khung cảnh quá đỗi hài hòa khiến hắc giao trước màn hình cũng không biết phải nói gì.
Sắc mặt hắn ta vặn vẹo, âm thầm mắng lũ yêu nhỏ ngu xuẩn. “Yếu” cái gì mà “yếu”? Thiên lôi là sức mạnh mà chỉ thiên đạo mới có thể điều khiển, có thể xua đuổi vạn tà vạn ác kia mà!
Nhưng nhìn cái cách bọn chúng vừa né sét vừa đùa giỡn kia, hắn ta lại không thể không thừa nhận mình thật sự là kẻ “yếu”.
Những lời hung hăng lúc nãy giờ như từng câu từng chữ tát thẳng vào mặt hắn ta. Nhưng ai mà ngờ được lại có kẻ điên đến mức lấy thiên lôi làm tiết thể dục chứ.
“Hahaha… Không hổ là các ngươi, dám ép ta đến mức này. Quả nhiên không uổng công ta cảnh giác từ đầu!”
Quý Minh Hi ngơ ngác: “…Bọn ta đã làm gì cơ?”
Từ lúc vào đây đến giờ, bọn anh chỉ toàn xem hắn ta độc diễn thôi mà.
Hình như… thật sự chẳng ai làm gì cả. Hắc giao nghẹn họng trong chốc lát, giả vờ không nghe thấy câu nói ấy, tiếp tục lảm nhảm theo kịch bản của mình: “Các ngươi có biết vì sao ta lại xây căn cứ ở chỗ này không?”
Không ai trả lời hắn ta.
Mọi người đều đã nhận ra, con rắn này rõ ràng mắc bệnh thích biểu diễn, dù ai có ngó ngàng tới hay không thì hắn ta vẫn sẽ tự biên tự diễn đến cùng.
Quả nhiên, hắn ta lại hóa thành một con hắc xà, lè lưỡi rắn rồi dùng đuôi quật mạnh xuống mặt đất, giọng nói đầy phấn khích: “Bởi vì—sông đổ ra biển, giao hóa thành long!”
Tương truyền, mỗi khi giao long tu luyện đến một cảnh giới nhất định, sẽ dẫn tới cuồng phong mưa bão, lúc nhập hải còn kéo theo sóng lớn ngập trời.
Mỗi lần giao hóa thành long đều gây ra bao máu và nước mắt cho dân lành. Mà nơi này lại nằm gần một thành phố du lịch nổi tiếng ven biển, nếu hắn ta thật sự hóa long, chắc chắn sẽ khiến rất nhiều du khách thương vong.
Mảnh đất trống phía trước bị đuôi rắn quật sập, lộ ra con sông cuồn cuộn bên dưới. Dòng nước chảy xiết gầm vang trong hang, đuôi của hắc giao đã vươn xuống sát mặt nước.
Bầu trời trong màn hình lập tức trở nên u ám, mưa rơi như trút. Lần này, mây đen không chỉ bao phủ núi Hi Dương mà lan rộng ra khắp nơi, phạm vi rộng lớn đến đáng sợ.
Hắc giao vẫn chưa hoàn toàn nhập hải, chỉ ngồi trên mép hang cười quái đản: “Nghĩ kỹ chưa? Là muốn sức mạnh thiên đạo, hay muốn mạng sống của bách tính thiên hạ?”
Duyên Hữu Linh nhìn về phía Giản Hoang, không dám thở mạnh.
Tuy nói rằng việc hóa long của hắn ta chưa đến mức hủy diệt thiên hạ, nhưng thiệt hại và thương vong nghiêm trọng là không thể tránh khỏi.
Hơn nữa, đối phương cũng không giống kẻ sẽ dừng tay sau khi đạt được sức mạnh. Dù chọn thế nào, kết cục cũng không mấy tốt đẹp.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
1 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
1 tháng