Danh sách chương

Nghe đến đây, Huyễn Liệt vốn định cố gắng mở lại ký ức thì lập tức dừng lại, cúi đầu liếm nhẹ móng vuốt của mình. Trước khi gặp được đứa nhỏ cùng tộc, anh ta không thể để mình xảy ra chuyện.

Tộc của chúng là nhánh bên của thần thú, miễn cưỡng mới được tính là “thần thú”. 

Sức mạnh thì không có bao nhiêu, nhưng lại “thừa hưởng hoàn hảo” đặc điểm sinh sản ít ỏi của thần thú. 

Vì thế, ngay từ khi sinh ra, bọn chúng đã cực kỳ yêu thương các tiểu bối trong tộc. Lần này nghe nói có một đứa nhỏ cùng tộc ở khu vực này, chúng đã chuẩn bị sẵn sàng làm mọi cách chỉ để được gặp mặt một lần.

Thấy Huyễn Liệt đã bình tĩnh lại, Quý Minh Hi cũng đưa cả nhóm về khách sạn, thuê một phòng để tạm thời sắp xếp chỗ ở cho đám thần thú vừa trốn ra ngoài, đồng thời tiện bàn bạc đối sách.

Dù sao thì không ai ngờ rằng những yêu thú đang lang thang ngoài kia lại bị giam cầm đến cả mấy ngàn năm.

“Em có thể đưa bọn họ tới đây!” Nghe được cuộc thảo luận, đám thần thú bỗng trở nên hăng hái. Ngay cả Hỏa Phượng Điểu nãy giờ vẫn giả vờ yếu ớt cũng lập tức vênh mặt, trông vô cùng hăng hái, chẳng giống chút nào với bộ dạng đầy thương tích ban nãy.

Không đợi Quý Minh Hi đồng ý, cả đám đã thi triển thần thông, lũ lượt chui qua cửa sổ bay đi.

Dù sao thì đây cũng là một nơi mới có thể ăn ké ở ké, còn hơn là quay về chịu đòn.

Ánh mắt của Duyên Hữu Linh dõi theo bóng đám thần thú vừa biến mất, cảm thán: “Bảo sao lão Quy Lễ Quốc lại dặn tôi không được làm tổn thương đám yêu quái đang lang thang ngoài kia, thì ra đều là thần thú cả.”

“Thế tức là anh cũng không biết bọn chúng là gì, mà vẫn bảo tôi chuẩn bị chiêu sinh với bắt yêu cùng lúc à?”

Chỉ một ánh mắt liếc sang của Quý Minh Hi, Duyên Hữu Linh lập tức ngồi ngay ngắn lại, cười gượng: “Cậu cũng thấy rồi đấy, bọn chúng giỏi ẩn thân đến mức nào. Nếu không nhờ có cậu, chắc giờ tôi còn chưa nhìn thấy được mặt mũi chúng.”

Nịnh hót là chiêu vô dụng với Quý Minh Hi. Duyên Hữu Linh sợ anh bực rồi bỏ mặc vụ này nên vội vàng đổi chủ đề: “Nói mới nhớ, lão Quy Lễ Quốc dạo gần đây bói ra được một chuyện lớn, đến nỗi bị thương luôn rồi.”

Quý Minh Hi biết Quy Lễ Quốc là thần thú cùng thời với Thần Lộc Nghênh Xuân, từng phục vụ cho các đế vương, chuyên đoán vận nước. 

Đến mức có thể khiến ông ấy bị thương thì chắc chắn là chuyện đại sự, thậm chí có thể ảnh hưởng đến thiên hạ.

Thấy Quý Minh Hi đã hứng thú, Duyên Hữu Linh cũng không giấu nữa, lập kết giới để phòng có kẻ nghe trộm, rồi nói: “Trước khi bế quan dưỡng thương, ông ấy chỉ nói với tôi bốn chữ: ‘khôi lỗi đăng thần’. Nhưng tôi tra hết cổ tịch rồi mà vẫn không hiểu là có ý gì.”

Quý Minh Hi nhíu mày: “Đó là một truyền thuyết dân gian. Nghe nói từ hàng vạn năm trước, có người dùng gỗ liễu tạo thành một hình nhân, ban cho nó thần lực và tín ngưỡng, khiến nó thăng thiên trở thành thần. 

Tuy có năng lực ngang với thần minh, nhưng vì là hình nhân vô tâm, mọi việc đều chỉ nghe theo kẻ tạo ra nó, cuối cùng trở thành tai họa của thiên hạ.”

Duyên Hữu Linh vốn làm công việc xử lý dị sự dân gian, nên đương nhiên biết rất rõ về các trào lưu tín ngưỡng gần đây: 

“Cậu có chú ý đến vị thần đang rất hot dạo gần đây không – Thần Núi Yêu Yêu? Nghe nói là Thần Núi của Yêu Lao Sơn, nhưng tôi chưa từng nghe đến tên này, cổ tịch cũng không hề ghi chép, đến cả lão Quy Lễ Quốc cũng hoàn toàn không có ấn tượng gì. 

Cậu nghĩ xem, gần đây cô ta đi khắp nơi truyền đạo thu thập tín ngưỡng, có khi nào có kẻ đang cố tái hiện lại truyền thuyết khôi lỗi đăng thần, tự tạo ra một vị thần mới không?”

“Không thể nào.” Giản Hoang dứt khoát bác bỏ: “Khôi lỗi trong khôi lỗi đăng thần là do thiên đạo tạo nên, được đúc từ nhánh gãy của cây Nhân – Quả. 

Ngay từ khi ra đời nó đã mang theo sức mạnh nghịch thiên. Sau đó thiên đạo còn ban thêm cho nó một phần tín ngưỡng chi lực, mới giúp nó đăng thần tại chỗ. 

Trong quá trình đó, thần lực cường đại, tín ngưỡng chi lựcquyền năng của thiên đạo, thiếu một cũng không thể thành. Mà thời nay, thử hỏi ai có thể cung cấp được cả ba thứ đó?”

Nói xong câu đó, chính Giản Hoang cũng trầm mặc, bởi vì… hình như thật sự có một người có thể làm được.

Quý Minh Hi thở dài, thay hắn nói nốt phần còn lại: “Chấp pháp giả của Yêu Lao Sơn thì làm được.”

Nghĩ đến đây, mọi chuyện xảy ra ở Yêu Lao Sơn dường như đều trở nên hợp lý: từ việc dùng yêu quái làm thí nghiệm, đến việc rút lấy thần lực, rồi cả việc tung hê Thần Núi khắp nơi, tất cả đều là để chuẩn bị cho việc tạo thần.

 

Hết

Chương 267:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page