Danh sách chương

Nghĩ tới lý do thật sự khiến mình đến đây, sắc mặt anh ta nghiêm lại: “Tôi muốn nhắc cậu, chỉ với một video mà chúng ta đã nhận được từng ấy tín ngưỡng. Vậy còn cái người tên Yêu Yêu chẳng rõ từ đâu tới kia, đã chiếm top bảng xếp hạng mấy ngày liền, chẳng lẽ cậu không nghi ngờ gì sao…”

“Anh sợ bọn họ đang cố tạo ra một vị thần à?” Quý Minh Hi hỏi.

Tư Dạ gật đầu.

Dựa theo truyền thừa mà anh ta tiếp nhận, việc cưỡng ép tạo ra một vị thần không phải là không thể, chỉ cần đủ tín ngưỡng và thần lực, thậm chí một hòn đá ven đường cũng có thể thăng lên làm thần.

“Không tạo nổi đâu.” Ánh sáng xung quanh tụ lại, Quý Minh Hi đưa tay ra, luồng sáng ngay lập tức rời khỏi lòng bàn tay, lấp lánh như những con đom đóm bay về phía xa. 

“Anh cũng cảm nhận được rồi mà, ở thời đại này, con đường thành thần dựa vào tín ngưỡng… đã không còn đi được nữa.”

Không chỉ riêng họ không thể hấp thụ tín ngưỡng, mà dường như tất cả sinh linh trong thế giới này đều như vậy. Từ một thời khắc nào đó, con đường thăng hoa để trở thành thần đã hoàn toàn bị đóng lại.

Tín ngưỡng đối với bọn họ giờ đây chỉ là ánh sáng lướt qua trên thân thể, tạm dừng lại một chút rồi biến mất. Tác dụng duy nhất có lẽ chỉ là ban đêm ra ngoài không cần bật đèn.

Vạn vật đều mong cầu được thành thần. Tư Dạ cảm nhận rõ ràng sự từ chối của thiên đạo dành cho mình, nhưng anh ta lại không cam tâm chấp nhận điều đó.

Anh ta trầm giọng nói: “Chẳng trách cậu lại đặc biệt như vậy. Hóa ra là từ đầu đã biết không thể thành thần, nên mới để cái miếu đó thành ra cái dạng đó đúng không?”

Hương khói thì ít ỏi, tượng thần thì sơ sài, còn trong lãnh địa thì ra sức phổ cập khoa học, làm loãng sự tồn tại của thần minh. 

Trước đây nghe mấy lời đồn đó, Tư Dạ còn tưởng Thần Núi núi Hi Dương là kẻ bất tài. Giờ ngẫm lại, đúng là “giả ngu mà khôn”. Con người không tin thần, thì thần có thể… tha hồ đi dạo!

Dù sao cũng không thể thành thần, làm hay không làm, kết quả cũng như nhau.

Quý Minh Hi lắc đầu: “Tôi chưa từng có ý định thành thần ngay từ đầu.”

Anh ghét sự cô đơn. So với việc giam mình giữa chín tầng trời với cuộc sống vĩnh hằng, anh càng muốn trở thành một người bình thường có thể chu du khắp thế giới—nhìn ngắm núi sông tinh tú, lội qua sông dài biển rộng, hòa mình vào sự náo nhiệt trần thế.

Nhưng điều anh muốn ngay cả một Thần Núi hàng nhái cũng không làm được.

Anh không giải thích gì, Tư Dạ cũng chẳng hiểu rõ về anh. 

Chỉ cảm thấy bóng lưng Quý Minh Hi trong khoảnh khắc ấy chợt trở nên cao lớn, rõ ràng là một người không có ý định thành thần, vậy mà vẫn kiên trì giữ vị trí Thần Núi suốt hàng ngàn năm, cứu người, giúp đời, làm tròn bổn phận. 

Kể cả sau khi chết đi, chuyển sinh trở lại, vẫn không quên gốc rễ, quay về trường Trung học Dao Khởi. Tinh thần ấy khiến Tư Dạ vừa kính phục lại vừa áy náy.

Anh ta thấy có lỗi vì từng hiểu lầm Quý Minh Hi.

Nửa đêm, chuông điện thoại vang lên. Là Duyên Hữu Linh gọi đến, giọng có chút vội vàng: “Thầy Quý, cái video tuyên truyền của thầy bao giờ mới phát huy tác dụng thế? Bên ngoài yêu quái lộng hành rồi, tôi nhận không xuể mấy cuộc gọi! Không thì thầy ra ngoài bắt yêu với tôi đi, tôi trả công cho thầy luôn!”

“Đến ngay.” Quý Minh Hi cúp máy, lập tức thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra ngoài. Là khoản tiền thù lao nhà nước cấp đấy, đủ để sửa vài dãy phòng học luôn rồi!

“Tôi cũng đi.” Giọng Tư Dạ trầm thấp nhưng dứt khoát, như thể đã đưa ra một quyết định lớn lao.

“Thầy Quý vì sự bình yên của mọi người mà từ bỏ sở thích đi dạo của mình để ra tuyến đầu bắt yêu, tôi sao có thể tiếp tục ‘trốn học’ trong trường được!”

Quý Minh Hi: …Tốt nhất là anh đang khen tôi đấy.

Tác giả có lời muốn nói:

【Nụ cười bí ẩn khi nhìn điện thoại】

Tiểu yêu quái: Ảnh cười kìa, chắc chắn là đang khen tụi mình!

Quý Minh Hi: Hóa ra còn nhiều học sinh mới như vậy, vừa hay đủ mở lớp cơ bản.

【Chuẩn bị bắt yêu】

Quý Minh Hi: Tuyệt vời, có tiền rồi!

Tư Dạ: Noi gương thầy Quý, làm người tốt biết cống hiến quên mình.

***

Tuy đã đồng ý giúp Duyên Hữu Linh bắt yêu, nhưng hiện tại đang là nửa đêm, Quý Minh Hi còn một việc quan trọng hơn phải làm, đó là chào đón những học sinh mới sắp đến.

Sau khi hẹn thời gian xuất phát với Tư Dạ vào sáng hôm sau, anh liền biến thành “tinh linh phát sáng ban đêm” lấp lánh ánh sáng tín ngưỡng, bay đến trước cổng trường chờ đón học sinh mới.

 

Hết

Chương 259:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page