Danh sách chương

Ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn, dù ai nấy đều dùng giọng điệu trêu đùa khi nói về mình, nhưng trong từng câu từng chữ, anh vẫn cảm nhận được tình cảm yêu quý thật sự. 

Điều đó còn tốt hơn gấp trăm lần so với sự sợ hãi và kính nể quá mức mà anh từng nghĩ là cần thiết.

Ngón tay Quý Minh Hi lướt nhẹ qua đoạn đầu tiên trong danh sách video tuyển tập, nụ cười nơi khóe miệng anh ngày càng dịu dàng hơn.

Anh thật không ngờ, trong trường lại có nhiều yêu quái ẩn mình đến vậy. Nếu tụi nhỏ đó đều chịu ra lớp học đàng hoàng, chắc cũng đủ gom được hai lớp rồi.

Như vậy vừa hay có thể xin thêm trợ cấp của nhà nước, cùng học lớp cơ bản với các bạn mới luôn.

Không xa có hàng cây đột nhiên lay động, dù không có gió mà vẫn phát ra tiếng xào xạc. Quý Minh Hi ngẩng đầu nhìn về phía đó, tất cả cây cối đều rung lắc dữ dội, giống như đang bị gió lớn thổi qua, nhưng giữa cái “bình thường” ấy lại ẩn chứa một vẻ “bất thường”.

Lúc anh đang di chuyển tay trên màn hình, đầu ngón tay vô tình lướt qua, khiến video đang xem thoát ra ngoài, quay lại giao diện chuyên mục ban nãy. 

Chỉ có điều lần này, tiêu điểm đã chuyển sang sân khấu chính của Thần Núi núi Dạ Hoa.

Danh sách video nổi bật:

【Thần Núi núi Dạ Hoa: Kể lại những ngày tháng tôi bị con người “chơi đùa” ra sao】

 【Tổng hợp: Những khoảnh khắc huy hoàng của Thần Núi xui xẻo nhất hệ mặt trời】

 【Thần Núi núi Tư Dạ: Chức Thần Núi này để Thần Núi núi Hi Dương làm còn hơn (video vui nhộn)】

 【Gặp yêu thì diệt, gặp người thì che chở, gặp Thần Núi hàng xóm: Chào anh, giúp tôi “xử” đám kia với】

Quý Minh Hi: Lạ thật đấy, xem thêm lần nữa vậy.

Anh lập tức bấm mở video liên quan đến “Thần Núi xui xẻo nhất hệ mặt trời”, rồi khóe miệng cong lên, nụ cười lần này không chịu biến mất nữa, xem ra, bị đào đến tận đáy nồi thì đâu chỉ mình anh.

Từ hướng toà nhà dạy học, có một luồng ánh sáng hình người hơi tối hơn anh một chút đang tiến lại gần. Không cần nhìn mặt, anh cũng đoán ra là ai.

“Yo, Thần Núi mê đi dạo.” Ngải Tả Tư giơ tay chào, giọng nói hơi khiến người ta muốn đánh, xem ra là nhân cách Tư Dạ đang tỉnh dậy bên trong anh ta.

Quý Minh Hi chẳng giận chút nào: “Chào anh, Thần Núi xui tận mạng.”

Tư Dạ: …Tính sai rồi.

Tự tổn hại một ngàn, mà chỉ đâm trúng địch có tám trăm!

Xung quanh vang lên tiếng hít khí lạnh. Cả hai cùng quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh, nhưng vẫn chẳng thấy gì rõ ràng. 

Tuy nhiên, những cái cây bên đó đang rung lắc dữ dội với tốc độ bất thường, có lẽ chúng đang cố “giả vờ” như bị gió lớn thổi, nhưng mà… gió cấp mười cũng chẳng khiến người ta run rẩy kiểu này được đâu.

Không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng. Ở nơi bị hai vị Thần Núi nhìn chằm chằm, không gian xuất hiện những gợn sóng nhè nhẹ. 

Sau đó, vô số bóng đen vụt ra khỏi những thân cây, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không còn tăm tích.

Tư Dạ cau mày: “Đến cả yêu nhỏ tôi còn cảm nhận không nổi, thế mà vẫn được gọi là Thần Núi nhận tín ngưỡng, đúng là nực cười.”

Quý Minh Hi vỗ vỗ vai anh ta, giọng điệu đầy an ủi: “Đừng đòi hỏi bản thân cao quá. Dù sao thì chúng ta cũng chỉ là Thần Núi hàng nhái, đến tín ngưỡng còn không hấp thu được, có hay không cũng đâu quan trọng.”

Tư Dạ: “…Cảm ơn, được an ủi thật rồi.”

Cuối cùng anh ta cũng hiểu vì sao mọi người đều nhớ đến Quý Minh Hi là “Thần Núi thích đi dạo”, thì ra người này căn bản chưa từng coi bản thân là thần thánh gì cả.

Không phải ai cũng có thể trở thành thần. Ngoài việc cần được người đời tín ngưỡng, còn phải sở hữu sức mạnh tương xứng với vị trí đó cũng chính là điều mà người ta gọi là “thần lực”.

Tư Dạ sinh ra vốn là sơn linh gần với thần minh, rõ ràng đã có đủ năng lực, cũng từng làm không ít chuyện tốt, vậy mà vẫn không thể hấp thu nổi tín ngưỡng. 

Bởi vậy, anh ta luôn ngồi trên vị trí Thần Núi trong cảm giác bất an, và cũng chính vì thế, hết lần này đến lần khác lại dễ dàng tin tưởng loài người, hy vọng tìm được bước đột phá để trở thành chân thần.

Chỉ là Tư Dạ không ngờ được rằng, Quý Minh Hi cũng không thể hấp thụ tín ngưỡng. Nhưng nghĩ lại những chuyện từng bị bóc ra kia, anh ta lại thấy… hình như cũng chẳng có gì lạ. Dù sao thì một vị Thần Núi suốt ngày đi dạo, còn chuyên lười làm, thì thực lực có mạnh cỡ nào chứ?

“Anh đang ngủ ngon lành, sao đột nhiên mò tới tìm tôi vậy? Không lẽ chỉ để khoe cái ‘da phát sáng’ mới của anh đấy à?” Quý Minh Hi hỏi, giọng đầy nghi ngờ.

“Sao có thể!” – Tư Dạ lập tức phản bác, chẳng cần suy nghĩ. Nhưng rồi lại lộ vẻ chột dạ: “…Chỉ một chút thôi.”

 

Hết

Chương 258:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page