Sự thật là trong tầng hầm đó chẳng phải không có gì, mà là ngược lại — ngoại trừ bồn thủy tinh trống rỗng kia, tất cả các phòng giam đều đang nhốt yêu ma quỷ quái. Có lẽ do người đi điều tra dương khí quá vượng nên cảm ứng yếu, ngoài cảm giác lạnh ra thì chẳng phát hiện điều gì khác.
Thế mà anh ta lại vì điều tra mà mở khóa, vô tình… thả hết những thứ bên trong ra ngoài.
Kiều Chí Thiên siết chặt điện thoại trong tay: “Không ngờ lại thành ra thả hết bọn chúng ra ngoài như vậy. Tôi không biết liệu chúng có làm hại người hay không, nhưng chuyện này là do tôi mà ra, tôi không thể làm ngơ. Mong cậu giúp tôi liên hệ với người của Cục Xử lý Sự kiện Đặc biệt Quốc Gia, xử lý chuyện này càng sớm càng tốt.”
Quý Minh Hi đáp: “Bọn họ đã chú ý đến rồi, còn muốn tôi triệu tập tất cả những yêu quái đang lang thang ngoài kia về trường luôn.”
Tốt thật, không ngờ người bên phe mình cũng có phần trong vụ này.
“Vậy thì tốt quá, vất vả cho cậu rồi.” Kiều Chí Thiên thở phào nhẹ nhõm, lập tức chuyển cho Quý Minh Hi một khoản tiền, không cho anh có cơ hội từ chối, vừa chuyển vừa nói: “Cậu cứ nhận đi. Nếu không có cậu, thì giờ này tôi với Kiều Ny… không biết sẽ ra sao nữa.”
Có lẽ là một người bị ma ký sinh giết rồi làm thành con rối, một người bị nhốt vào bồn thủy tinh để rút máu cắt thịt. Dù sao thì cũng sẽ không thể bình yên ngồi đây, vừa sưởi ấm vừa trò chuyện như bây giờ.
Nói đến mức này rồi, Quý Minh Hi dĩ nhiên không từ chối nữa mà nhận lấy, sau đó nhanh chóng duyệt khoản chi cho Khang Nhất Hào, bảo hắn ta rằng: trường mình không thiếu tiền, cứ làm video quảng bá thật xịn vào. Nếu thu hút thêm được học sinh, chẳng phải mình lời gấp đôi sao?
Giải quyết xong chuyện đè nặng trong lòng bấy lâu, Kiều Chí Thiên cũng không ở lại lâu.
Sau khi nói lời tạm biệt, ông ta chống gậy đứng dậy rời khỏi phòng, người vẫn mang theo hàn khí, từng bước đi như đang dẫm lên con đường đẫm máu.
Quý Minh Hi có chút lo lắng nhìn theo, trạng thái của Kiều Chí Thiên… có vẻ không ổn cho lắm.
Anh mở cửa ra, bên ngoài là một con thỏ bông đang chống nạnh, lông xù hết cả lên, càm ràm như nổi trận lôi đình:
“Mưa tuyết như thế mà ông cũng dám ra ngoài không mang ô, không cần mạng nữa hả? Tí nữa nửa đêm vết thương mà đau lại thì biết tay tôi! Tôi về phòng không thấy ông đâu, sợ muốn chết luôn ông có biết không?
Con người thì vốn yếu ớt, ông không muốn ở bên tôi nữa đúng không? Tôi mặc kệ, tôi đã ở bên ông nửa đời người rồi, ông phải sống lâu hơn nữa để còn ở bên tôi!”
“Được được được, được mà…”
“Được cái đầu ông! Tôi thấy ông toàn qua loa cho xong! Lần trước thì giấu tôi thức đêm, lần này lại giấu tôi ra ngoài dầm mưa, ông rõ ràng muốn nuốt lời hứa với tôi!”
Con thỏ bông cứ làu bàu mãi không dứt, vậy mà Kiều Chí Thiên chẳng giận chút nào, chỉ cúi đầu im lặng để cô nhóc mắng.
Trên người ông ta, luồng sát khí lạnh lẽo từ từ tan biến, cảm giác điên cuồng và cố chấp cũng dần theo gió mà tan đi.
Kiều Ny biến thành một con thỏ bông khổng lồ rộng bằng hai người. Không cần cô nhóc nói, Kiều Chí Thiên đã tự giác nằm lên người cô nhóc, vùi vào đống bông mềm mại êm ái.
Hai người chao đảo bay về phía ký túc xá, tiếng Kiều Ny vẫn vang vọng từ xa. Miệng thì không ngừng cằn nhằn, nhưng bộ lông bông xù ấy lại bao trọn lấy Kiều Chí Thiên, không để ông ta dính một giọt mưa nào.
Quý Minh Hi thu ánh nhìn lại, xem ra bên đó không cần lo nữa rồi.
Khang Nhất Hào hành động rất nhanh. Từ lúc lên ý tưởng, quay phim đến khi cắt dựng xong, tất cả chỉ tốn chưa tới bao nhiêu thời gian.
Ngay khoảnh khắc hoàn thành, hắn ta lập tức đăng video lên tất cả các nền tảng. Các bạn học trong trường từng tham gia diễn xuất cũng không nén nổi tò mò mà túm tụm lại xem cùng nhau.
Thập Khả Tư dùng màn hình chiếu toàn tức, một hình ảnh toàn cảnh từ trên cao của trường Trung học Dao Khởi hiện lên trước mắt.
Trường học sừng sững tọa lạc trên núi Hi Dương, kết hợp với nhạc nền cực kỳ hùng tráng, cảm giác khí thế bừng bừng trào dâng ngay lập tức.
“Nếu bạn không thể hòa nhập với xã hội loài người? Hãy đến với trường Trung học Dao Khởi!
Nếu bạn không có căn cước công dân, đi đâu cũng khó khăn? Hãy đến với trường Trung học Dao Khởi!
Trường Trung học Dao Khởi — sở hữu đội ngũ giáo viên chuyên nghiệp nhất, bạn học siêu đỉnh nhất, môi trường ấm áp nhất… chỉ chờ đón một bạn, kẻ đang lạc lối nhất!”
…Nghe xong đúng là có hơi… tẩy não thật.
Vẫn còn vài video tuyên truyền khác chưa xem hết thì Quý Minh Hi đã bị Kỳ Dương Thiên mặt mày nghiêm túc kéo ra ngoài.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
1 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
1 tháng