Danh sách chương

Cô bé đứng tại chỗ tự kiểm điểm hai giây, sau đó quyết định: từ nay về sau, vào các ngày thứ Hai, Tư, Sáu… sẽ không chép bài nữa. Nhưng quyết định này vẫn chưa thể nói với thầy được, cô bé sợ bản thân không làm nổi.

Bên ngoài xe là một vùng đất rừng bị bỏ hoang. Những bụi cây thấp và cây non mọc xiêu vẹo đan vào nhau, cỏ dại cao đến ngang người không ai dọn dẹp. Ẩn hiện sau bụi cây là vài ụ đất nhô lên giống như mộ phần.

“Có khi nào đưa nhầm địa chỉ không?” Quý Minh Hi lẩm bẩm, rồi gọi lại cho người kia, nhưng đầu dây bên kia chỉ thông báo “không nằm trong vùng phủ sóng”, thế nào cũng không gọi được.

Giản Hoang cũng dùng phép dò xét thử, quanh đây không có dấu hiệu của yêu khí. Ngay cả Duyên Hựu Linh cũng nói trường điện từ trong vùng không có gì bất thường.

Chẳng rõ là đối phương nhắn nhầm địa chỉ, hay đã xảy ra chuyện gì ngoài dự liệu.

Thấy vậy, Kiều Chí Thiên dứt khoát đến xin phép thầy, nói muốn đưa Kiều Ny đi tìm quả bóng bị mất.

“Hay là tụi mình cùng đi luôn đi.” Quý Minh Hi đề nghị.

Dù sao cũng đã đến đây rồi, nhất định phải để lũ nhỏ được “bung xõa” một chút.

Bàn tay giấu trong tay áo của Vô Diện siết chặt đến mức muốn xoắn cả vào nhau. 

Y kéo áo Quý Minh Hi, nhỏ giọng nói: “Em xin lỗi… là em vô ý làm mất quả bóng nhỏ đó. Để em dẫn mọi người đi tìm lại.”

Nói xong, y cúi đầu chờ đợi bị trách mắng. Vừa mới đến nơi đã gây chuyện, lại còn làm mất thứ quan trọng như thế… bị mắng là điều đương nhiên.

Nhưng mọi thứ không như anh tưởng tượng.

Kiều Ny ngạc nhiên reo lên: “Cậu giỏi quá à! Trên quả bóng có năng lượng tớ đã yểm, vậy mà tớ không hề phát hiện cậu ra tay lúc nào! Làm sao cậu làm được vậy đó?!”

Đôi mắt Quý Xa Xa cũng sáng rực: “Lát nữa cùng chơi trò né bóng nha! Kiều Ny toàn lợi dụng năng lực để gian lận, có cậu ở đây thì tụi tớ không thua nữa rồi!”

Duyên Túy ở bên cạnh vỗ tay hoan hô: “Tuyệt quá! Có Vô Diện rồi tớ có thể chuyển sang chơi với Lý Thu Thu! Cái trò né bóng này không dành cho người bình thường chơi đâu! Tớ chơi lần nào cũng vỡ mặt! Mỗi lần chơi là nghi mấy người cố ý nhắm vào tớ luôn!”

Quý Xa Xa và Kiều Ny đồng loạt quay mặt đi, thái độ lảng tránh rõ rành rành.

Duyên Túy đau lòng muốn khóc, nắm chặt tay Vô Diện, nghẹn ngào nói: “Anh em à, cảm ơn cậu đã gia nhập trường Trung học Dao Khởi!”

Thuận Úc thì chống cằm suy nghĩ, nói nhỏ: “Vô Diện có thể khiến quả bóng biến mất không dấu vết, nghĩa là năng lực của cậu ấy vượt cả Kiều Ny. Mà mấy người có phát hiện không? 

Khi nãy cậu ấy điều khiển linh hồn trong kết giới, đến thầy còn không phát hiện ra dị thường. Năng lực mạnh, lại còn có thể truyền đạt ý nghĩ bằng mặt nạ mà không bị thầy phát hiện…”

Chính là hạt giống tốt cho việc… gian lận trong thi cử!

Chỉ cần một mình cậu ấy mạnh lên, là có thể dùng mặt nạ để truyền đáp án cho cả bọn cùng giỏi lên!

Hơn nữa, mặt nạ lại gắn liền với linh hồn—chỉ cần không đồng loạt giơ tay trả lời là được, ngay cả thầy cũng không thể nhận ra!

Mọi người lập tức trở nên cực kỳ nhiệt tình với bạn học mới, huống chi người này còn là một “đại học bá vô địch” chưa nhập học chính thức đã quyết tâm học hành chăm chỉ để đuổi kịp Lý Thu Thu!

Vô Diện vẫn chưa hiểu rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra, nhưng y biết… hình như mình đã được cả lớp chấp nhận rồi. Mà có khi là chấp nhận hơi… quá đà. Sự nhiệt tình này khiến y có chút sợ.

Quý Minh Hi khẽ ho hai tiếng. Thầy vẫn còn đứng đây đấy, mấy đứa bàn chuyện gian lận trước mặt thầy, không thấy gan to bằng trời à?

Cả đám lập tức cụp mắt, gãi đầu gãi tai giả vờ vô tội, như thể những lời bàn bạc vừa rồi không phải do mình nói. 

Riêng Vô Diện, vì được chào đón nồng nhiệt mà đầu óc có hơi lộn xộn, lại dũng cảm đứng ra hoá giải bầu không khí: “Hay là… mình đi tìm quả bóng nhỏ trước đi ạ. Tên đàn ông không đầu kia trông dữ lắm.”

Hiệu quả tức thì—Quý Minh Hi liền bị kéo về đúng chủ đề, đúng là không đầu mà còn hoạt động được, rõ ràng không phải là người thường rồi.

Xe quay đầu trở lại. Tuy đoạn đường lúc đi không dài, nhưng ở chốn núi rừng quanh co khúc khuỷu thế này, vài phút lái xe cũng có thể là cách nhau mấy quả núi. Không trách được Giản Hoang lúc đầu không cảm nhận được yêu khí.

Dưới sự dẫn đường của Vô Diện, cả nhóm đến được nơi mà y nhớ là đã gặp tên không đầu kia. Khi tiến gần tới kết giới, bọn họ còn nghe thấy tiếng cãi vã vọng ra từ bên trong.

 

Hết

Chương 213:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page