Một cơn áy náy ập tới bất ngờ khiến anh ta nghẹn họng.
Quý Minh Hi dường như đã sớm đoán được mọi chuyện, lập tức đỡ lấy cánh tay Vô Diện.
Ngải Tả Tư định tiến lên đỡ bên còn lại, nhưng chưa kịp đưa tay ra thì đã bị người khác cướp mất vị trí.
Giản Hoang vừa cao to, vừa khỏe mạnh đã túm lấy cổ áo sau của Vô Diện như xách một con gà con, nhấc y ra khỏi người Quý Minh Hi rồi nói: “Tôi đỡ cậu ta. Mọi người đi trước đi.”
“Được.” Quý Minh Hi gật đầu, lập tức chui vào khe nứt không gian, thực hiện đúng tinh thần “thoát hiểm nhanh, không gây tắc đường”.
Ngải Tả Tư – ví dụ điển hình của phản diện giáo dục đứng trước khe nứt, không nhịn được ngoái đầu nhìn lại.
Cách mà Giản Hoang “đỡ người” kia… có hơi đặc biệt quá rồi? Trông hệt như lúc hắn ở trong làng xách mấy con chó con lên vậy…
“Đừng chắn đường.” Giản Hoang đá một phát, đạp Ngải Tả Tư bay vào khe nứt, rồi cũng xách người nhảy vào theo.
Ngải Tả Tư rống lên như thể oán trách: “Thầy Quý, người nhà cậu đá tôi!”
Quý Minh Hi khẽ cong đuôi mắt, nở nụ cười dịu dàng quen thuộc, hé môi nói điều gì đó, nhưng tiếng vang lớn phát ra từ khe nứt đã che lấp lời anh.
Ngải Tả Tư: “Thầy vừa nói gì đấy, tôi nghe không rõ?”
Quý Minh Hi: “Là lời an ủi anh.”
Ngải Tả Tư lập tức thấy hài lòng, dù không nghe rõ, nhưng thầy Quý chắc chắn đang đứng về phía mình!
Lộc Nghênh Xuân là người chứng kiến toàn bộ từ đầu đến cuối thì im lặng lạ thường. Là một thần thú thượng cổ với đôi tai còn rất thính, nó có thể xác nhận 100% rằng vừa rồi Quý Minh Hi chẳng nói gì cả, hoàn toàn là lừa Ngải Tả Tư đấy.
Xem tình hình thì đúng thật là… Ngải Tả Tư đã bị dắt mũi thành công.
“Được rồi được rồi, mọi người nhanh chóng ra ngoài đi, cuộc thi còn phải tiếp tục, tôi phải dẫn bọn họ đi chế tạo xe đây.” Ngải Tả Tư vung tay đuổi người, rồi dẫn hai thí sinh đi về phía bàn dụng cụ.
Bắt đầu vào công việc nghiêm túc, trông anh ta còn có vẻ đáng tin hơn cái hình tượng Thần núi trước đó.
Đúng lúc Lý Thu Thu chuẩn bị rời đi, Lộc Nghênh Xuân lại vô thức giơ tay chặn lại, nói: “Thầy Quý tìm em có việc.”
Thầy Quý đang phát nước ngọt: Hả?
Ủa sao tôi không biết chuyện đó vậy?
Lộc Nghênh Xuân muốn hỏi thông tin về Thần núi Xuân Sinh, nhưng việc này không tiện để người khác biết. Một mình nói chuyện với một cô bé thì lại không ổn, thế là nó đành mượn danh người mà Lý Thu Thu tin tưởng nhất — thầy Quý.
Nó kéo Quý Minh Hi ra một góc, định giải thích mà không biết nên mở đầu từ đâu, đành nói ngắn gọn: “Thầy này, thầy cũng không muốn có một số bí mật bị người khác phát hiện chứ?”
Câu này mà không nói thì còn đỡ, vừa nói xong đã bị đám yêu tai thính mắt tinh nghe thấy rõ mồn một. Hơn chục ánh mắt “vèo” một cái nhìn sang, mà ánh mắt của Giản Hoang là hung dữ nhất.
Quý Minh Hi liếc nhìn chú thần lộc trước mặt với gương mặt thành khẩn, lại nhìn một vòng qua đám học sinh phía trước mà ánh mắt hóng chuyện như muốn nổ tung, cuối cùng ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt đang tối sầm của Giản Hoang.
Anh có thể khẳng định: ba bên này đang nghĩ ba chuyện hoàn toàn khác nhau.
“Chẳng lẽ là cái chuyện lúc nãy tôi qua loa với thầy Ngải bị phát hiện rồi? Phiền to đấy…” Anh chống cằm, thì thầm một cách “khó xử”, sau đó quay sang cô gái mắt tím nói:
“Đi thôi, Thu Thu. Vì để bảo vệ bí mật của thầy không bị lộ, thầy tạm thời tìm em nói chuyện vậy.”
Ngải Tả Tư tức thì hét toáng: “Tôi nghe thấy rồi! Quý Minh Hi, cậu đúng là không có tim!”
Quý Minh Hi rời đi giữa tiếng gào phẫn nộ của Ngải Tả Tư, nhẹ nhàng phất tay áo — chẳng để lại chút lương tâm nào.
Nhìn thấy thần lộc Lộc Nghênh Xuân đột nhiên nghiêm túc, đám yêu quái còn lại cũng đại khái đoán ra người thực sự cần nói chuyện với Lý Thu Thu là ai. Không còn chuyện để hóng, họ lại chia nhau đồ ăn vặt tiếp tục nhâm nhi.
Dù sao thì… yêu quái sống đến tuổi này, ngoài việc số lớn thì còn một điểm nữa: rất biết nhìn tình hình.
Tránh lợi, né hại gần như là bản năng khắc sâu vào xương cốt, chuyện gì không nên động vào thì bọn họ chẳng thèm tò mò.
Lộc Nghênh Xuân kéo người vào góc phòng, vừa định giăng kết giới ngăn âm thanh thì đã thấy Giản Hoang đang đứng từ xa trừng mắt nhìn họ.
Nó thật sự không có ý đe dọa Thần Núi đâu, mấy người đầu óc toàn yêu đương liệu có thể đừng tưởng tượng quá đà được không!
Nó kết ấn bằng hai tay, kết giới hạ xuống, nhưng loại kết giới này chỉ chặn âm thanh, còn hình ảnh bên trong thì vẫn nhìn thấy rõ ràng.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
2 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
2 tháng