Danh sách chương

“Được chứ, trường chúng ta đang thiếu học sinh, nhưng đến lúc đó em phải ngoan ngoãn đi học đàng hoàng đấy.” Quý Minh Hi chẳng hề do dự mà gật đầu đồng ý.

Tuy không rõ vì sao Thiên Chế lại nhất quyết phải có được Vô Diện, nhưng trực giác mách bảo anh: không thể để hắn ta toại nguyện.

Ánh sáng trong đôi mắt trên chiếc mặt nạ mờ đục bỗng bừng sáng trở lại. 

Đám xương trắng ngạc nhiên nhìn Quý Minh Hi, thật ra bản thân anh cũng chỉ thuận miệng nói một câu để kéo dài thời gian, chẳng ngờ lại có người thực sự dám đứng ra thu nhận y, chấp nhận cả việc có thể đắc tội với một Chấp pháp giả.

Hy vọng và áy náy giằng xé trong lòng, nhưng cuối cùng bản năng ích kỷ vẫn chiếm thế thượng phong. 

Y không muốn rơi vào tay Chấp pháp giả. Không một yêu nào muốn hợp tác với kẻ có thể giết mình bất cứ lúc nào, nhất là một Chấp pháp giả tự luyến đến mức nghe không hiểu nổi lời yêu nói gì.

Trong mắt Ngải Tả Tư cũng tràn đầy biết ơn, thầy Quý đúng là thiên thần nhỏ! Sau này nhất định phải chăm chỉ lên lớp, không trốn học nữa!

“Ngươi đã không biết điều, từ chối điều kiện tốt đẹp ta đưa ra, vậy đừng trách ta ra tay. Chỉ cần Thần Núi bên kia chưa gật đầu, ngươi vẫn là yêu của núi Dạ Hoa.”

Thiên Chế rút đao ra, một luồng khí thế hủy thiên diệt địa ập đến. Trước đó hắn ta còn cố tránh làm Vô Diện bị thương, nhưng bây giờ đã chẳng thèm để tâm nữa.

Toàn bộ đám yêu đều tái mét mặt mày. Tận đến giây phút này họ mới nhận ra, ngày thường Giản Hoang hù dọa họ còn có phần nương tay, chứ khi thực sự đối mặt với uy áp đến từ Thiên Đạo, bọn họ chẳng khác gì con kiến, không thể cử động, chỉ có thể chờ chết.

Quý Minh Hi lập tức tung ra kết giới linh hồn cổ hoè, vận dụng sức mạnh của mình để hóa giải phần nào áp lực cho đám yêu. Nhưng dù sao anh vẫn là con người, năng lực có hạn.

“Đừng sợ, có tôi ở đây.” Giản Hoang rút kiếm, đứng chắn trước mặt Quý Minh Hi. Cảm giác ngột ngạt như bị bóp nghẹt tức khắc được xua đi phần lớn.

“Một con chó điên suýt bị Thiên Đạo đào thải mà cũng đòi tranh cao thấp với ta? Nằm mơ đi!” Thiên Chế vung đao chém tới, nhưng bị Giản Hoang áp sát chặn lại, kéo theo hắn ta bay ra xa khỏi đám đông.

Chỉ trong vài chiêu, thân thể Thiên Chế đã bắt đầu trở nên mờ nhạt. Cảm giác bi ai và tuyệt vọng trỗi dậy trong lòng hắn ta. 

Thiên Đạo từng nói hắn ta là tác phẩm hoàn mỹ nhất, ban cho sức mạnh mạnh mẽ nhất, thế mà giờ đây, hắn ta lại liên tục thất thế dưới tay Giản Hoang.

Bách Yêu Thu Thập Sách, mượn ta Thiên Đạo chi lực—phá!” Thiên Chế rạch rách lòng bàn tay, dùng máu bôi lên một quyển sách màu xanh thẫm. 

Sau lưng hắn ta liền hiện ra một quyển sách khổng lồ, còn xung quanh cũng như được gia trì thêm sức mạnh, khí thế so với lúc trước càng thêm kinh người.

Quý Minh Hi cũng có một quyển sách tương tự. Quyển của anh ghi chi chít tên các loại yêu quái. 

Còn quyển của Thiên Chế chỉ là một trang giấy trắng. Trên đó chỉ có duy nhất một cái tên… và nó đang dần mờ đi.

“Bách Yêu Thu Thập Sách” là công cụ để Chấp pháp giả truy tìm yêu quái, đồng thời cũng là thứ mà Thiên Đạo dùng để giám sát họ.

Thiên Đạo yêu cầu Chấp pháp giả phải tiêu diệt toàn bộ những yêu quái có tên trong sách. 

Nếu trong thời gian dài không giết được một con yêu nào, Thiên Đạo sẽ giáng xuống hình phạt. 

Giản Hoang là kẻ vừa mê yêu đương vừa thường xuyên lười biếng, thì cứ thỉnh thoảng giết một tên yêu tà ác để giữ KPI, tránh bị phạt. 

Thế nên trong sách của hắn vẫn còn đầy tên yêu quái. Còn nếu giết sạch thì sẽ ra sao… hắn cũng không rõ.

Nhưng nhìn tình cảnh của người phía đối diện thì có vẻ… sẽ không dễ chịu gì.

Thiên Chế là một yêu được Thiên Đạo tạo ra. Có thể là do “hội chứng chim non”, hắn ta không bao giờ nghi ngờ mệnh lệnh của Thiên Đạo. 

Thiên Đạo bảo giết yêu, hắn ta liền từ lúc đặt chân xuống nhân gian đã không ngừng giết.

Cho đến khi trong “Bách Yêu Thu Thập Sách” chỉ còn lại một cái tên cuối cùng, hắn ta mới nhận ra… cơ thể mình đang dần trở nên trong suốt.

Một yêu quái được sinh ra chỉ để giết yêu, một khi mất đi chức năng, dường như con đường duy nhất còn lại chính là tiêu vong.

Nhưng hắn ta không cam tâm!

Hắn ta từng thử phân tách một nửa sức mạnh, sang các vùng lãnh thổ khác để tiếp tục săn giết yêu, nhưng kết quả vẫn vô ích, lại còn bị Giản Hoang phát hiện, xé nát luôn nửa sức mạnh đó.

Đến cuối cùng, dường như chỉ còn cách khiến trong sách vẫn còn tồn tại tên yêu, hắn ta mới có thể kéo dài sự sống.

 

Hết

Chương 197:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page