“Ghen tị với cậu thật đấy.” Gió truyền đến một tiếng cười khẽ, Giản Hoang trong ảo cảnh bước một chân vào khe nứt, bóng lưng dứt khoát và đơn độc.
Bộ phim tưởng chừng đã khép lại tại đây, nhưng khi mọi người còn chưa kịp phản ứng thì ảo cảnh lại một lần nữa biến đổi.
Họ từ núi Hi Dương chuyển đến Trường Trung học Thanh Hà. Nơi đây đang diễn ra một cuộc khảo nghiệm bắt buộc.
Vì không có sự can thiệp của Quý Minh Hi, Lại Tử Hành thuận lợi nhập ma, trở thành “người đứng đầu” mới. Trong suốt quá trình này, Ngải Tả Tư không tránh khỏi bị hù dọa và hành hạ một phen.
Nhưng lần này, anh ta lại chẳng có nhiều cảm xúc như trước — không phải vì Lại Tử Hành không đáng sợ như Quỷ Xa, mà vì màn tỏ tình vừa rồi của Giản Hoang trong ảo cảnh quá mức chấn động, khiến anh ta vẫn chưa thoát khỏi cú sốc hóng hớt.
Những học sinh khác cũng không khá hơn.
Tên mập trở thành “người đứng đầu” mới, đã đứng trước mặt họ múa may suốt nửa tiếng, thế mà không một ai để ý, tất cả chỉ đang dồn sự chú ý vào trung tâm của câu chuyện tình vừa rồi.
Quý Minh Hi khẽ nói: “Cái người tên Minh Hi đó… không phải thầy đâu.”
Đám yêu: “Ồ~~~”
Rõ ràng là đáp lại cho có lệ, chẳng ai tin.
Quý Minh Hi tức tối đến đỏ mặt: “Giản Hoang trong ảo cảnh thích Minh Hi trong ảo cảnh, thì liên quan gì đến hai người bọn thầy ngoài đời thật chứ!”
Đám yêu: “Vậy thì bọn em tám chuyện về Minh Hi và Giản Hoang trong ảo cảnh, cũng đâu liên quan gì đến thầy đâu ha~”
Quý Minh Hi nghẹn lời, muốn quay sang cầu cứu Giản Hoang nhưng thất bại. Người kia không biết đang nghĩ cái gì, từ lúc gặp chính mình trong ảo cảnh đến giờ cứ như hồn vía lên mây.
Anh tức tối nói: “Mấy người nghe thấy lời lũ Yêu Hương Đường vừa nãy chưa? Thầy trong ảo cảnh chết rồi đó! Chết đó! Không ai thèm quan tâm thầy một câu à?!”
Đám yêu: “Ảo cảnh thôi mà…”
Quý Minh Hi giơ tay ra hiệu dừng lại: “Được rồi, thầy hiểu rồi, thầy trong ảo cảnh chết thì cũng chẳng liên quan gì đến thầy ngoài đời thật.”
Anh quyết định chuyển hướng tổn thương, lấy một bịch khoai tây chiên từ trong túi ra, đưa cho mọi người: “Ăn đi, chờ Giản Hoang tỉnh hồn lại, thầy sẽ cùng các em đi hỏi tội anh ta.”
Không đánh lại thì nhập hội, đó mới là tinh thần truyền thống xưa nay của bọn họ.
Trên trời mây giông đen kịt tiếp tục kéo đến, bầu trời tối sầm lại như tận thế đang tới gần.
Nhân viên Yêu Hương Đường rải rác khắp thị trấn Thanh Hà bắt đầu lũ lượt rút đi, vội vã rời khỏi thị trấn trong đêm, miệng lẩm bẩm: “Đánh nhau rồi… phải đi chi viện…”
Khi tia sét đầu tiên giáng xuống, toàn bộ ảo cảnh bắt đầu rung lắc dữ dội, như thể có thứ gì đó đang can thiệp vào quá trình theo dõi của họ.
Giản Hoang đang chờ bên cạnh bỗng bừng tỉnh, lập tức xé rách không gian, truyền tống tất cả mọi người ra ngoài.
Lần này, họ rơi xuống một nơi xa lạ. Nơi ấy người rất thưa, yêu quái ma quỷ lại nhan nhản khắp nơi.
Những con người bị áp bức, nhỏ bé, yếu ớt đã hướng về dãy núi Dạ Hoa Sơn mà cầu nguyện, cầu cho họ không còn bị yêu quái bắt nạt nữa.
Sơn linh của Dạ Hoa Sơn đã nghe thấy lời cầu xin, hiện thân tiêu diệt ác yêu giúp họ.
Đám người biết ơn đã tôn ông lên làm thần, dựng miếu thờ phụng, rượu ngon thức ăn đầy đủ, từ đó Dạ Hoa Sơn có thêm một vị Thần Núi tên là Tư Dạ.
Con người lập đền miếu cho ông, tôn ông lên cao, ông từ đó không rời khỏi đền nữa, ký ức cũng dừng lại ở thời điểm con người còn bị yêu quái ức hiếp.
Ông tiêu diệt tất cả yêu quái để bảo vệ họ, cho đến một ngày, ông tận mắt thấy một nhóm tiểu yêu yếu ớt bị pháp sư loài người bắt nạt. Lúc đó, ông mới nhận ra, vị trí giữa người và yêu đã hoán đổi rồi.
Sơn linh vốn sinh ra để bảo vệ, nhưng không phải chỉ riêng loài người, mà là tất cả sinh linh của Dạ Hoa Sơn.
Ông cứu nhóm tiểu yêu kia, rồi phát hiện ra một môn phái tên Hóa Thập Phái đang lấy danh ông để làm loạn dưới chân núi.
Gặp yêu thì giết, gặp người thì đòi tiền. Bản thân ông cũng vì tin lầm kẻ tiểu nhân mà từng ra tay với không ít yêu lành.
Ông sắp xếp chỗ ở cho nhóm tiểu yêu đó, định xử lý Hóa Thập Phái để sửa lại tất cả sai lầm.
Nhưng đúng lúc ấy, một kẻ Chấp pháp giả giáng thế: nhát đầu tiên chém thần lộc, nhát thứ hai chém sơn linh. Ông vốn có thể trì hoãn để trốn thoát, nhưng lại bị chính con người từng canh giữ miếu phản bội, chết dưới lưỡi đao.
Mãi đến khoảnh khắc ấy, ông mới hiểu ra: người và yêu vốn đều có thiện và ác, nhưng đám người từng nâng ông lên thần vị, tuyệt đối không phải là kẻ lương thiện.
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
2 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
2 tháng