Trong video vang lên tiếng kinh ngạc, thậm chí có người còn nghi ngờ hai em học sinh này đã biết trước nội dung thi, nên mới cho hai “vận động viên thể thao” đi thi.
Hóa Tê Nguyên đang xoay xoay quả óc chó trong tay, bỗng dùng lực quá mạnh khiến nó nứt ra một đường.
Đệ tử bên cạnh lập tức quỳ xuống, nhận lỗi: “Lập tức… lập tức bắt đầu vòng hai ạ! Vòng thi thứ hai là lắp ráp đồ chơi cơ khí mà chúng ta đã lựa chọn kỹ lưỡng. Ngay cả người lớn cũng chưa chắc lắp được, nói gì đến mấy đứa trẻ vừa chạy xong.”
Nói xong liền lập tức truyền lệnh. Không lâu sau, trong video đã xuất hiện nhân viên dẫn hai cô bé tiến về khu vực lắp ráp.
Ngải Tả Tư tức giận đứng bên cạnh tranh luận gay gắt với nhân viên tổ chức, nói rằng lịch thi như vậy là không hợp lý, bọn nhỏ vừa chạy xong cần được nghỉ ngơi.
Nghe đến đây, ông ta bật cười lạnh, tắt âm thanh đi. Tên đó vẫn y như trước, miệng toàn lời lẽ đạo đức cao cả, lại chẳng hiểu rằng quy tắc của thế giới này từ đầu đã do kẻ mạnh định đoạt.
Thực ra, người mà ông ta thực sự coi trọng hơn là kẻ ở Yêu Lao Sơn, kẻ đó thực lực đủ mạnh, dã tâm cũng lớn, tuyệt đối không vì mấy chuyện nam nữ vặt vãnh mà từ bỏ kế hoạch của mình.
Chỉ tiếc là đối phương đã sớm nắm toàn bộ Yêu Lao Sơn trong tay, chẳng cần hợp tác với bọn họ.
Ngọn nến trên bàn dần chảy ra, sáp nến như giọt lệ cảm thương nhân gian nhỏ xuống chậm rãi.
Ngọn núi Dạ Hoa được chạm khắc trên chân đế nến giờ bị nước nến che phủ, trông ảm đạm hẳn đi.
Hóa Tê Nguyên nhíu mày, đẩy chân đế ra xa như thể ghét bỏ. Nếu không phải ngày đó họ không tìm được yêu quái nào vừa mạnh lại vừa ngu hơn Tư Dạ, thì đâu đến nỗi đẩy hắn ta lên làm Thần Núi.
Không, bây giờ kẻ đó đã không còn là Thần Núi Dạ Hoa Tư Dạ nữa, mà là con người tên Ngải Tả Tư, kẻ đang giam giữ linh hồn của Tư Dạ trong thân xác mình.
“Chúng ta không sao đâu, quãng đường này còn chưa dài bằng bài thể dục ở lớp ấy.” Thập Khả Tư cầm lấy cờ lê, cùng Lý Thu Thu bắt tay vào nghiên cứu món đồ chơi cơ khí.
Các cô bé bốc trúng đề lắp xe. Vì dạo gần đây vẫn luôn cùng Quý Xa Xa tìm tòi mấy thứ này nên cả hai nhanh chóng lắp xong chiếc xe mô hình, hơn nữa còn hoạt động trơn tru.
Khi các em ấn chuông nộp sản phẩm, nhóm thứ hai mới vừa bước đến bàn lắp ráp. Họ vừa hoàn thành cuộc thi chạy, mệt đến mức đứng không vững, phải xin nghỉ một lúc.
Theo tiến độ và yêu cầu của ban tổ chức từ đầu đến giờ, kết quả thắng bại đã gần như rõ ràng.
Hóa Tê Nguyên bóp mạnh đến mức quả óc chó trong tay vỡ vụn, mảnh vụn rơi lả tả trên mặt đất, tựa như trái tim của tên đệ tử bên cạnh đang run sợ từng hồi.
Ông ta buông tay, vứt vỏ óc chó xuống đất, lạnh giọng nói: “Vòng ba đổi thành thi lắp xe trong phòng kín. Một việc nhỏ thế mà cũng không làm nổi, bảo ta làm sao yên tâm giao phái Hóa Thập cho đám phế vật các ngươi được.”
Vòng ba vốn dĩ là chấm điểm sản phẩm, nhưng giờ bị đổi thành “đóng cửa tự lắp xe”.
Có lẽ vì hai vòng đầu quá kỳ quái, nên lần này lại trở thành vòng thi… nghe có vẻ bình thường nhất.
Với tư cách là đội đứng đầu vòng loại, nhóm Trường Trung học Dao Khởi được dẫn vào phòng nghỉ dưới tầng hầm.
Ngay khoảnh khắc các em bước vào phòng, toàn bộ màn hình truyền hình trực tiếp lập tức tối đen, buổi livestream bị gián đoạn. Từ màn hình chỉ còn vọng lại giọng trấn an của MC:
“Xin lỗi quý vị, thiết bị truyền phát gặp chút trục trặc. Tuy nhiên các thí sinh vẫn đang thi đấu bình thường. Sau này chúng tôi sẽ công bố video đã được biên tập lại, mong quý vị đón xem nhé!”
Cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Hóa Tê Nguyên bưng giá nến đi vào căn phòng nhỏ, tìm thấy Thiên Chế đang ho ra máu trong căn phòng góc tây bắc, cung kính nói: “Thưa Chấp pháp giả, bọn họ đã được dẫn vào phòng. Pháp khí mà Ngài ban tặng cũng đã kích hoạt, lần này nhất định sẽ thành công.”
Thiên Chế cười khẩy: “Muốn ta thu dọn tàn cuộc thì nói thẳng ra, khỏi cần vòng vo thử dò thái độ. Phải chăng sổ sinh tử thiếu mất một đoạn khiến não ngươi sau khi chuyển thế càng ngày càng ngắn?”
Hắn ta đưa tay ra, một cành cây hiện lên trong lòng bàn tay. Vô số nhánh nhỏ đâm ra tua tủa, không ngừng phân nhánh, chằng chịt kéo dài lên trên.
Ở mỗi ngọn nhánh có một sợi chỉ gần như trong suốt, nếu nín thở nhìn kỹ, sẽ thấy cả những sợi nhánh và đường chỉ đó đều đang biến đổi.
“Vạn vật trên thế gian đều có nhân quả, mà thứ này có thể tái hiện lại nhân quả từng tồn tại. Còn về hiệu quả, ngươi có thể yên tâm, con rắn ghê tởm kia dùng yêu nhân tạo mà tạo ra đủ thứ nhân, tuy kết quả không thành như hắn muốn, nhưng cây nhân quả vẫn ghi lại tất cả. Bây giờ trong căn phòng đó, chắc đã đầy rẫy yêu quái rồi.”
Bạn phải đăng nhập để gửi bình luận.
You cannot copy content of this page
Là Tớ Đây
Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”
2 tháng
SHYoon
Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂
2 tháng