Danh sách chương

Trẻ con người ta còn không sợ, mình sợ cái gì?

Nhưng ở phòng điều khiển trung tâm đang theo dõi livestream, chưởng môn phái Hóa Thập là Hóa Tê Nguyên thì không hề lạc quan như vậy. 

Ông ta gõ ngón tay nhẹ lên mặt bàn, cây nến trước mặt chập chờn yếu ớt, sắp tắt đến nơi.

Bên cạnh ông ta là một thanh niên mặc áo bào xanh đang quỳ, chính là người lúc nãy ở cạnh xe đưa bảng tên cho Thập Khả Tư.

Người kia dập đầu thật mạnh: “Đệ tử biết lỗi, không phát hiện ra Thần Núi đại nhân ở trong xe, đã bỏ lỡ cơ hội gặp ngài.”

“Ngươi không sai vì không nhìn ra ông ta, mà sai vì để ông ta gặp phải con yêu quái kia, khiến ký ức bị đánh thức sớm. May mà ta phát hiện kịp, nếu không thì kế hoạch của chúng ta đã hoàn toàn sụp đổ.”

Trên nền đất đã loang vết máu, nhưng người đệ tử vẫn không dám dừng lại. Vừa dập đầu vừa lắp bắp: “May, may mà người đã kịp thời cắt đứt ý thức của ngài ấy. Hiện giờ ngài ấy đang bị yêu ma bắt nạt theo đúng kế hoạch. Chỉ cần thêm một cú thúc nữa… là ngài ấy sẽ hoàn toàn đứng về phía loài người rồi.”

Hóa Tê Nguyên nhìn Ngải Tả Tư trong video đang bị nói nghẹn đến mức không đáp nổi lời nào, lạnh nhạt nói: “Một con yêu quái đã mất hết sức mạnh, đứng về phía con người hay không cũng chẳng còn quan trọng. Sự tồn tại của hắn… chỉ là để giúp ‘Chấp pháp giả’ sống lâu thêm một chút mà thôi.”

Cuộc thi lần này là một giải đấu khoa học do dân gian tự tổ chức, được phát sóng trực tiếp toàn bộ, nhằm ngăn chặn mọi hành vi gian lận.

Người duy nhất được phép vào khu vực thi đấu là các thí sinh và giáo viên dẫn đội. 

Vì vậy, Quý Minh Hi và những người còn lại lùi về chiếc xe buýt đặc chế để theo dõi qua livestream. Nếu có gì bất trắc, họ có thể lập tức xuất phát từ trong xe.

Ngải Tả Tư vẫn không khỏi lo lắng, liên tục định lên tiếng đề nghị rút lui. Anh ta có thể không bận tâm nếu chuyện nguy hiểm chỉ rơi vào mình, nhưng nếu lũ trẻ này mà bị trầy xước hay va vấp gì, cậu chắc chắn sẽ không thể tha thứ cho bản thân.

Ngải Tả Tư lên tiếng: “Hay là…”

“Nếu thầy lại định nói đến chuyện rút khỏi cuộc thi thì thôi đi ạ. Em đâu phải vì thầy mà tham gia, em thi vì chính mình.” Thập Khả Tư đang chuẩn bị trước giờ thi, giọng dứt khoát. Đã đến nước này rồi, dù trời có đổ dao cũng không thể khiến cô ấy rút lui.

Lý Thu Thu cũng mỉm cười tiếp lời: “Thầy đừng lo quá, dù xảy ra chuyện gì, vẫn còn có thầy Quý và mọi người ở đây mà. Chúng ta có thể cùng nhau giải quyết.”

Tuy không biết lấy đâu ra tự tin, nhưng Thập Khả Tư cứ cảm thấy Trường Trung học Dao Khởi của họ là vô địch thiên hạ, dù gì thì cô ấy cũng chưa từng chịu thiệt trước thầy Quý bao giờ!

“Cảm ơn các em.” Ngải Tả Tư siết chặt chiếc chuông Quý Minh Hi đưa, một luồng hương thanh mát của cỏ cây núi rừng thấm vào người, khiến lòng anh ta ổn định hơn đôi chút. 

Đúng vậy, cuộc thi này không chỉ là trận chiến của riêng mình, anh ta còn mang trọng trách dẫn dắt Trường trung học Dao Khởi giành lấy vị trí số một.

Anh ta vỗ vỗ mặt mình, lấy lại tinh thần, nhanh chóng liên hệ với ban tổ chức. Sau đó, anh ta nhận được thông tin: vòng thi đầu tiên là chạy vượt chướng ngại vật, vòng thứ hai là vặn ốc vít.

Ngải Tả Tư nhìn vào lịch thi, toàn đầu chấm hỏi. 

Vòng hai vặn ốc vít để lắp ô tô đồ chơi thì còn hiểu được, ít ra cũng có dính dáng chút xíu đến “công nghệ”. 

Nhưng vòng một là chạy vượt chướng ngại vật 5.000m thì có hơi quá rồi đấy! Họ đến đây thi khoa học chứ đâu phải thi thể thao!

Không chỉ có Ngải Tả Tư thấy khó hiểu, mà các thí sinh của những trường khác cũng nhốn nháo phản đối. 

Ngay cả các giáo viên cũng không hài lòng. Họ phần lớn dẫn học sinh theo thiên hướng học thuật, bình thường ở trường còn ít tham gia thể dục thể thao. Giờ bắt thi chạy 5.000m, rõ ràng là bất công!

Tuy nhiên, kháng nghị đều vô hiệu, tất cả quyền giải thích đều thuộc về ban tổ chức. Mọi người dù có than vãn đến đâu thì cũng vẫn phải ra sân.

“Chưởng môn Hóa, phòng nghỉ đã sắp xếp xong rồi. Hai cô bé trường Dao Khởi nhìn yếu ớt như vậy, chắc chắn bị loại từ vòng đầu thôi.”

Hóa Tê Nguyên gật đầu, chống cằm nhìn vào màn hình, nơi các thí sinh đang chuẩn bị xuất phát.

Tiếng súng lệnh vang lên, Lý Thu Thu và Thập Khả Tư lập tức bứt tốc dẫn đầu, bỏ xa tất cả phía sau. 

Nhờ vào mấy buổi huấn luyện thể chất trong tiết thể dục, chạy 5.000m đối với các cô bé chẳng hề mệt, thậm chí vì không còn bị thiên lôi rượt nữa mà còn cảm thấy rất “nhàn nhã”.

“Về nhất là Trường Trung học Dao Khởi!”

 

Hết

Chương 176:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page