Danh sách chương

Ngải Tả Tư không đồng tình, mặt đầy nghiêm túc nói: “Vậy mà cậu còn nói là khó? Đây đã là đường tắt lắm rồi! Nếu không vì thời gian gấp, tôi còn muốn bù thêm kiến thức cơ bản về cơ học và vật liệu học cho tụi nhỏ nữa kia. Nhưng giờ đã xác định đề tài xoay quanh phương tiện giao thông rồi, mấy cái kia bỏ qua cũng được.”

Quý Minh Hi cảm thấy có gì đó không ổn, bèn hỏi: “Anh làm sao biết chủ đề thi là phương tiện giao thông? Hình như bên ban tổ chức còn chưa công bố gì mà?”

“Những thông báo chính thức ấy à, đợi cậu biết thì cũng đã muộn rồi, toàn là tin hành lang nghe được thôi.” Ngải Tả Tư xua tay đuổi người đi, nói: “Đi đi đi, ra chỗ khác chơi, đừng làm phiền tôi soạn bài.”

Quý Minh Hi không cam tâm, lại lên mạng tìm một vòng mà vẫn không thấy gì.

Anh uống một ngụm cà phê, không khỏi cảm thán: Ngải Tả Tư không hổ là người vừa tốt nghiệp đã có thể nhận mức lương triệu tệ mỗi năm, tin tức cũng nhanh hơn người thường thật.

“Thôi được, anh chuẩn bị giáo án đi. Tôi xuống núi mua ít sách và linh kiện về xe cộ. Nhìn bộ dạng tiết kiệm của Thập Khả Tư mà tôi xót quá.” Nói xong, anh liền xoay người rời đi.

Trên sân trường, đám học sinh đang đuổi bắt nhau… không đúng, là bị sét đuổi chạy tán loạn. 

Thấy anh tới gần, tất cả lập tức ùa tới nũng nịu, thi nhau tố cáo rằng “thầy Giản Hoang không phải người!”

Giản Hoang thì trả lời đầy đương nhiên: “Tôi vốn đâu phải người mà.”

Đám yêu quái: …Hụt hẫng thật rồi.

Quý Minh Hi nhìn quanh một vòng, lại không thấy Tiểu Xa Xa – đứa luôn nghịch ngợm nhất, không khỏi tò mò: “Xa Xa đâu rồi?”

Nhắc tới Quý Xa Xa, nét mặt của các học sinh đều trở nên khó tả, như thể nhớ đến một tên phản đồ, không ai muốn lên tiếng nhắc đến nữa.

Vốn dĩ Bách Hiểu Sinh cũng chẳng định nói gì, nhưng vừa liếc mắt đã thấy Đói Đói đang nhấc chân chuẩn bị bước ra khỏi hàng, cậu bé lập tức lao tới ôm chặt lấy nó. 

Dù gì Thần Núi cũng đã rất ưu ái Đói Đói rồi, không thể để tên nịnh hót nhỏ này tiếp tục gây chú ý nữa được!

Cậu bé chỉ tay ra xa, nói: “Quý Xa Xa đang chơi trò biến hình bên kia kìa. Thầy Ngải tiết huấn luyện trước phát cho tụi em một quyển từ điển hình ảnh về các loại xe, sau khi đọc xong, Quý Xa Xa như bị nhập, cứ nhìn vào sách là biến hình, biến suốt hai ngày rồi.”

Quý Minh Hi nhìn theo hướng Bách Hiểu Sinh chỉ, quả nhiên thấy một chiếc máy xúc đang ở đằng kia, còn Lý Thu Thu và Thập Khả Tư thì đang vây quanh cô bé nghiên cứu.

Anh bước lại gần và nghe được cuộc trò chuyện của ba cô bé.

Thập Khả Tư hỏi: “Có thể tháo ra nghiên cứu kết cấu được không?”

Quý Xa Xa đáp: “Không được, tớ chỉ bắt chước được hình dáng thôi.”

Cô bé lật sách đến trang giới thiệu chiếc ô tô đầu tiên trên thế giới, “bùm” một tiếng biến hình, rồi nói: “Chiếc này có các bộ phận nằm bên ngoài, tụi mình có thể thử bắt chước làm theo.”

“Ừ, tớ cũng thấy cách này khả thi đấy.” Lý Thu Thu vừa nói, vừa cầm cuốn Cơ sở máy móc phương tiện, ba người bắt đầu thảo luận chuyện chế tạo ô tô.

Quý Minh Hi: …Ôi trời, bầu không khí học thuật quá.

Bảo sao lúc nãy đám yêu quái lại nhìn Quý Xa Xa như nhìn phản đồ, rõ ràng từng thề cùng nhau làm học dốt, vậy mà giờ lại lặng lẽ tiến bộ!

Không muốn làm phiền bọn trẻ, Quý Minh Hi xoay người lặng lẽ rời đi. Sau lưng anh còn vang lên giọng Thập Khả Tư hứa hẹn với Quý Xa Xa: “Tớ nhất định sẽ giúp cậu trở thành chiếc xe giỏi nhất thế giới!”

“Ừm! Xa Xa cũng sẽ cố gắng!”

Tình bạn cấp ba đúng là thứ xúc động lòng người. Quý Minh Hi cảm thấy như vừa xem xong một bộ phim thanh xuân truyền cảm hứng, khóe miệng vẫn mang nụ cười vui vẻ không dứt. 

Anh tiếp tục bước xuống núi, anh cũng phải cố gắng vì giấc mơ của lũ trẻ thôi.

Đi quá nhanh, hoàn toàn không phát hiện ra đoạn sau của câu chuyện.

Thập Khả Tư nói: “Đợi cậu trở thành chiếc xe giỏi nhất, tớ sẽ lấy cậu làm nguyên mẫu để chế tạo một chiếc xe, tụi mình đi đăng ký bản quyền, chắc chắn sẽ kiếm được kha khá đấy.”

Mắt Quý Xa Xa lập tức biến thành hình ký hiệu tiền, thèm thuồng nói: “Đến lúc đó tớ có thể dùng tiền thuê thầy Quý làm bài tập giùm tớ rồi!”

Thập Khả Tư: “… Chờ đến khi tụi mình có bản lĩnh như vậy thì cũng chẳng cần làm bài tập nữa đâu.”

Quý Xa Xa sung sướng nói: “Vậy thì lấy tiền mua luôn thầy Quý, để thầy ấy chơi với tớ suốt ngày!”

Trời đất bỗng tối sầm lại, vô số mây đen sấm chớp tụ lại trên đỉnh đầu Quý Xa Xa, giọng nói của Giản Hoang vang lên sau lưng cô bé, nghe như ác ma: “Lại đây học bài.”

 

Hết

Chương 171:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page