Danh sách chương

“Tôi chưa từng không tin cậu.” – Giản Hoang theo bản năng phủ nhận, thậm chí không kìm được mà buột miệng nói ra chuyện mình đang làm.

“Gần đây tôi đang làm thủ tục đăng ký hoạt động cho trường Dao Khởi, chắc sắp lấy được giấy phép thành lập trường tư thục rồi.”

Nói xong hắn lại có chút hối hận — vốn định đợi lấy được giấy phép xong sẽ trực tiếp đưa tận tay cho Quý Minh Hi, vừa thể hiện sự chín chắn đáng tin, ai ngờ giờ lại lỡ miệng nói sớm, trông chẳng khác gì thằng nhóc nôn nóng muốn được khen.

“Trời ơi! Anh giỏi quá đi mất!” – Quý Minh Hi mừng rỡ đến mức không kiềm được, ôm chầm lấy Giản Hoang.

Lúc còn ở nhà họ Kiều, anh từng vào trang giáo dục tra thử, phát hiện trường Dao Khởi chưa có giấy phép hoạt động, còn đang lo lắng liệu trường có phải kiểu “trường chui” hay không — ai ngờ Giản Hoang đã lặng lẽ thay anh giải quyết hết rồi.

Giản Hoang căng thẳng đến mức không biết tay phải để đâu, cả cổ và tai đều đỏ ửng lên. Biết vậy thì hắn đã đi làm sớm hơn, để thấy Quý Minh Hi vui như thế này.

Hắn muốn nói gì đó, lại sợ làm anh giật mình, thế là cứ yên lặng mặc cho Quý Minh Hi ôm lấy.

Bên trong phòng đột nhiên lóe lên ánh sáng màu lam, Quý Minh Hi buông Giản Hoang ra, lấy từ túi ra quyển Sổ Thu Thập Bách Yêu, dòng chữ “Bút Tiên” trên bìa đã sáng lên. 

Anh cười đến mức đôi mắt cong cong như trăng non: “Hỷ sự nhân đôi rồi, đám nhóc ngoan đó lại tìm cho tôi thêm một học sinh mới!”

Nhiệt độ trong lòng dần hạ xuống, Giản Hoang mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm vào cuốn sổ, nói: “Tôi xong việc rồi, dạo này cũng không có chuyện gì, cho tôi làm giáo viên thể dục ở trường nhé.”

Trong tay Giản Hoang vẫn còn một đống hạng mục huấn luyện đặc biệt — cứ chờ xem hắn có đập chết đám nhóc thỏ con này không!

Cùng lúc đó, đám yêu đang ép Bút Tiên “cải tà quy chính” bất chợt đồng loạt hắt hơi, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.

Lời tác giả muốn nói:

Trước ngày thi, đám yêu quái triệu hồi Bút Tiên: “Bút Tiên Bút Tiên, mau nói tụi tôi biết đề thi đi.”

Bút Tiên: “Thi từ trang 2 đến trang 98 trong sách giáo khoa.”

Đám yêu: “???” Cái phạm vi này hơi bị rộng quá rồi đó?

Bút Tiên: Dù có đoán được cũng không nói cho các người đâu! Xuống địa ngục hết đi đồ ngu! (oán khí cực nặng.jpg) (thật ra thì đoán không ra gì hết)

Trận chiến cuối cùng trong tương lai:

Kẻ địch tung ra chiêu Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, đám yêu trường Dao Khởi né hết, không ai bị thương. 

Kẻ địch dùng chiêu Lũ Quét Ngập Núi, đám yêu bơi lội tung tăng trên sông như cá, không ai bị thương. 

Kẻ địch dùng kỹ năng Sụt Đất, đám yêu chạy nhanh như gió, chẳng ai bị thương cả.

Kẻ địch: ??? Sao các ngươi mạnh dữ vậy trời! Hack à?!

Đám yêu: ??? Trường mấy người không có học thể dục hả? Tụi tôi luyện hết mấy thứ này trong tiết thể dục rồi.

Kẻ địch: Không ai học thể dục kiểu đó hết á! Không ai hết!!!

Lúc này, một thầy giáo thể dục trông vô cùng bình thường – Giản Hoang – lặng lẽ đi ngang qua, công lao giấu kín, không màng danh tiếng.

Hậu trường: Đám tiểu yêu ở hậu trường đang đánh nhau vì giành thứ tự lên sân khấu, tôi phải đi dàn xếp một chút, nên hôm nay không có chương hai nhé~ (lén lút chuồn đi.jpg)

***

Sáng hôm sau, lớp học vẫn diễn ra như bình thường. Khoảnh khắc nộp bài xong, cả đám yêu đều thở phào nhẹ nhõm — may mà yêu quái không cần ngủ, tụi nó đã thức trắng đêm, phân công nhau làm cho xong bộ đề.

Quý Minh Hi vô cùng hài lòng, cúi xuống nhìn một lượt — tất cả yêu quái đều có mặt, chỉ thiếu một bóng dáng nam nữ khó phân kia, anh hỏi: “Thủy Nguyện đâu rồi?”

Lúc này đám yêu vừa cắm đầu chạy deadline mới sực nhớ ra — lớp đúng là thiếu một người.

Bút Tiên uể oải nằm gục trên bàn, nói: “Chắc nó không đến.”

Nếu không phải đánh không lại đám yêu này, nó đã chẳng thèm tới học đâu!

Quý Minh Hi nghi hoặc, cảm thấy không đúng lắm, Thủy Nguyện không giống kiểu yêu quái sẽ nuốt lời.

Tiếng chuông vào lớp vang lên, một yêu quái đội đầu cá xanh bước vào từ cửa lớp, giọng vang vang đục ngầu: “Bản Hải Thần không bao giờ làm chuyện trái với giao ước.”

Hải Thần? Cái đầu cá xanh này chính là Thủy Nguyện sao?!

Không chỉ Quý Minh Hi kinh ngạc, mà cả lớp đều ngỡ ngàng — cái con cá xanh xấu đến mức buồn cười này thật sự là cùng một người với mỹ nhân ngư xinh đẹp đến mức khó phân nam nữ tối qua sao?

“Chúng tôi – tộc thủy yêu – đều là giao nhân, người đời thường gọi là người cá. Đã gọi là người cá thì nửa người nửa cá chẳng phải bình thường sao?” 

Thủy Nguyện tùy tiện chọn một chỗ ngồi xuống, “bùm” một tiếng lại biến thành thiếu niên xinh đẹp tối qua, chỉ là phần đuôi cá bên dưới vẫn còn vung vẩy dưới gầm bàn.

Nhìn là biết rồi, phần thân trên và thân dưới của anh ta, kiểu gì cũng phải có một nửa là cá…

 

Hết

Chương 104:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

  1. Cấp 1

    Là Tớ Đây

    Quý Xa Xa: “‘Đến là come, đi là go, gật đầu yes, lắc đầu no’, cậu ghi đại câu này lên còn hơn để trống đấy! ‘Ba dài chọn ngắn, ba ngắn chọn dài’, không biết thì khoanh ‘C’, bí quá thì chép lại đề! Mấy cái này chẳng phải là mấy mẹo học sinh phải thuộc nằm lòng à? Sao cậu lại nộp giấy trắng cho tôi hả?!”

  2. Cấp 1

    SHYoon

    Truyện hay quá nó vừa hài vừa đọc vừa bất lực y như đám học sinh 😂😂

Trả lời

You cannot copy content of this page