Hóa Ra Ta Chỉ Là Nhân Vật Quần Chúng

Chương 4:

Chương trước

Chương sau

“Nhưng trẫm chẳng qua chỉ là một vai nhỏ không đáng kể trong trò chơi này.”

 

Đột nhiên, hoàng đế nắm lấy tay ta, giọng nói chân thành.

 

Trong mắt hắn lấp lánh thứ ánh sáng sống động khác hẳn với những người khác.

 

“Hơn nữa…”

 

Hoàng đế nhìn quanh không có ai, nhanh chóng ghé sát vào tai ta, thì thầm một câu.

 

Ta kinh ngạc đến mức mặt đỏ bừng.

 

“Ngươi, ngươi, ngươi không phải có hậu cung ba nghìn sao? Sao lại vẫn còn là xử nam?!”

 

6.

 

Ta khẩn cầu nhìn về phía hệ thống.

 

Tấm bảng phát sáng kia hiện lên một hàng chữ – [Do yêu cầu kiểm duyệt, trò chơi này không có tình tiết thị tẩm.]

 

Đôi tai hoàng đế đỏ ửng, tựa như sắp nhỏ máu: “Trẫm từ trước đến nay chưa từng làm chuyện ấy…”

 

Ta đảo mắt một cái.

 

Thế nhưng chẳng phải đó vẫn là cốt nhục của ngươi sao.

 

Bảng hệ thống lại hiện lên dòng chữ- [Việc tần phi có thai là do thiết lập dữ liệu, không có tiếp xúc thực tế.]

 

“…”

 

Ta miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này.

 

Đang định cùng hoàng đế bàn bạc một chút về cách dẫn dụ người chơi kia lộ diện, thì bất chợt, cửa phòng ta bị gõ vang.

 

“Thanh Lộ, hoàng hậu nương nương đến rồi.”

 

Không giống quý phi, hoàng hậu xuất thân bình thường, cũng chẳng có dung nhan kinh thế.

 

Nhưng nàng ấy lại là một tài nữ lạnh lùng, thực thụ.

 

Nàng ấy khoác trên mình chiếc áo váy màu trắng ánh trăng, dưới ánh tà dương càng toát lên vẻ thoát tục, cô tịch.

 

Hoàng hậu từ trước đến nay chưa từng đặt chân đến chỗ ta.

 

Ta vốn nghĩ rằng, với địa vị của nàng ấy, ắt không thèm làm những việc tranh quyền đoạt lợi bẩn thỉu kia.

 

“Thanh Lộ, bản cung muốn một phần Đọa Tử thang.” 

 

Giọng nói của nàng ấy thấm đẫm bi ai.

 

Ta quỳ phục dưới chân người phụ nữ mang danh mẫu nghi thiên hạ.

 

Thì ra, ngay cả hoàng hậu cao cao tại thượng, cũng không tránh khỏi những tranh đấu.

 

Có lẽ hoàng hôn dễ chạm đến tâm tình người ta, hoặc có lẽ vì nơi này chỉ có ta và nàng ấy, Hoàng hậu bỗng nhiên lộ ra một nụ cười thoáng chút thê lương.

 

“Duy tần là người được tuyển vào cung từ kỳ tuyển tú năm trước.”

 

“Khi ấy bản cung đang bệnh, không thể đến hiện trường. Đến khi nàng vào cung, bản cung mới phát hiện, dung mạo của Duy tần rất giống bản cung thuở còn trẻ.”

 

Ta chưa từng gặp Duy tần, không ngờ giữa nàng ta và hoàng hậu lại có một mối dây liên hệ như vậy.

 

Người phụ nữ mất đi tình yêu của bậc đế vương ấy, thủ thỉ kể vài chuyện cũ nơi vương phủ.

 

Thế nhưng ta chẳng bận tâm.

 

Vì ta phát hiện, không xa đó, dường như có một nữ nhân đang nghe trộm.

 

Nhìn trang phục của nàng ta, không giống cung nữ thông thường.

 

Nhưng rất nhanh đã biến mất.

 

Khi hoàng hậu rời đi, trăng đã treo cao giữa trời.

 

Vầng trăng dường như mãi treo nơi ấy, chưa từng đổi thay.

 

7.

 

Nhưng tên giả thái giám kia vẫn còn ở trong căn phòng nhỏ chật chội của ta.

 

Đêm hè oi bức, hắn bước ra, mồ hôi đã ướt đẫm cả đầu.

 

Không biết là vì nóng hay vì chột dạ.

 

Ta còn chưa kịp hỏi, hoàng đế đã lên tiếng trước: “Trẫm thề, chưa từng có cái gọi là thế thân.”

 

“Duy tần kia chẳng hề giống hoàng hậu chút nào.”

 

Hệ thống ân cần hiện ra bức họa của hai người trên tấm bảng.

 

Một người mặt vuông chữ điền, một người mặt trái xoan.

 

… Hoàng hậu rốt cuộc làm sao lại cảm thấy Duy tần giống mình?

 

“Hẳn là do thiết lập cốt truyện.”

 

Ta lại nhớ đến bóng dáng lén lút kia, trong đầu đang lục lại ký ức, không biết trước kia có từng gặp qua người đó chưa.

 

Đột nhiên, tay ta bị người đàn ông trước mặt nắm lấy.

 

“Ngươi không giận ta chứ?”

 

“???”

 

“Những tình cảm trước đây đều là do cốt truyện sắp đặt, từ khi trẫm có ý thức riêng, chưa từng yêu bất kỳ nữ nhân nào trong hậu cung.”

 

Ta vốn dĩ biết rằng, là một vai cố định, nhiều khi lời nói và hành động đều không do mình quyết định.

 

Nhưng nhìn người đàn ông đáng thương này, ta vẫn muốn trêu chọc một chút: “Vậy lúc hoàng thượng nói lời tình tứ theo cốt truyện, ngươi đang làm gì?”

 

Hết Chương 4:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page