Chương 1
09/06/2025
Chương 2
09/06/2025
Chương 3
09/06/2025
Chương 4
09/06/2025
Chương 5
09/06/2025
Chương 6
15/06/2025
Chương 7
15/06/2025
Chương 8
15/06/2025
Chương 9
15/06/2025
Chương 10
15/06/2025
Chương 11
15/06/2025
Chương 12
15/06/2025
Chương 13
15/06/2025
Chương 14
15/06/2025
Chương 15
16/06/2025
Chương 16
16/06/2025
Chương 17
16/06/2025
Chương 18
16/06/2025
Chương 19
16/06/2025
Sau khi chấp nhận sự thật phũ phàng rằng mình đã xuyên không và còn kèm theo một “Hệ Thống” có vẻ hữu dụng, Diệp Thanh Lam – hay đúng hơn là Linh An trong thân xác Diệp Thanh Lam – bắt đầu quá trình làm quen với hoàn cảnh mới.
Cô ngồi trước gương đồng, cẩn thận quan sát dung mạo hiện tại của mình. Phải công nhận, Diệp Thanh Lam sở hữu một vẻ đẹp sắc sảo, kiêu sa. Đôi mắt phượng hơi xếch lên mang theo nét cao ngạo, sống mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặn tự nhiên đã có màu hồng đào quyến rũ. Vẻ đẹp này nếu biết cách tiết chế sự ngang ngược, thêm vào chút khí chất thanh tao thì tuyệt đối có thể mê hoặc lòng người. “Tiếc là chủ cũ không biết xài,” Thanh Lam thầm nghĩ, “Cứ trang điểm lòe loẹt, ăn mặc diêm dúa, lại thêm cái nết chảnh chọe, thảo nào ai cũng ghét.”
Cô nhớ lại trong nguyên tác, Diệp Thanh Lam mỗi lần xuất hiện đều như một con công xòe đuôi, trang phục cầu kỳ diêm dúa, trang sức đeo trĩu cả người, cố gắng lấn át nữ chính Lục Uyển Nhi. Nhưng hiệu quả thì ngược lại, chỉ càng làm nổi bật sự thanh thuần, giản dị mà “trong sáng” của nữ chính.
“[Ký chủ, nên tận dụng ưu thế ngoại hình một cách thông minh. Trang phục và khí chất phù hợp sẽ là vũ khí lợi hại.]” Giọng nói của hệ thống lại vang lên, có vẻ như nó cũng không hài lòng với gu thẩm mỹ của nguyên chủ.
“Biết rồi, biết rồi,” Thanh Lam đáp thầm. “Tối nay, mình sẽ cho mọi người thấy một Diệp Thanh Lam hoàn toàn khác.”
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, theo sau là giọng nói của một nha hoàn: “Tiểu thư, đến giờ chuẩn bị cho buổi tiệc tối rồi ạ. Người có muốn chọn trang phục và trang sức trước không?”
Đó là Thúy Liên, nha hoàn thân cận của Diệp Thanh Lam. Trong truyện, Thúy Liên là một nhân vật mờ nhạt, chỉ biết răm rắp nghe theo lời chủ, cuối cùng cũng không có kết cục tốt đẹp. Thanh Lam nhìn vào gương, cố gắng điều chỉnh biểu cảm cho tự nhiên nhất, không để lộ sự khác lạ.
“Vào đi.” Giọng nói phát ra có chút khàn khàn, nhưng vẫn giữ được sự cao ngạo cố hữu của Diệp Thanh Lam.
Thúy Liên bước vào, cúi đầu cung kính. Cô bé này chừng mười sáu, mười bảy tuổi, gương mặt thanh tú nhưng có vẻ hơi nhút nhát.
“Tiểu thư, người muốn chọn y phục nào ạ? Mấy bộ mới may hôm trước đều rất đẹp.” Thúy Liên vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía tủ quần áo khổng lồ.
Thanh Lam đứng dậy, đi một vòng quanh phòng. Cô cần phải thay đổi ấn tượng của mọi người về mình ngay từ tối nay. Mục tiêu không phải là tranh giành sự chú ý của nam chính, mà là để bản thân không trở thành trò cười và mục tiêu công kích.
“Lấy cho ta bộ váy màu xanh ngọc bích đơn giản nhất, ít họa tiết thôi. Trang sức cũng không cần cầu kỳ, một chiếc trâm cài tóc và một đôi hoa tai nhỏ là được.” Thanh Lam ra lệnh, giọng điệu vẫn giữ vẻ kiêu kỳ nhưng không còn gắt gỏng như mọi khi.
Thúy Liên hơi ngạc nhiên. Tiểu thư của cô mọi khi đều thích những thứ nổi bật và xa hoa nhất cơ mà? Nhưng cô không dám hỏi nhiều, vội vàng đi chuẩn bị theo yêu cầu.
Trong lúc Thúy Liên chuẩn bị, Thanh Lam tranh thủ hỏi hệ thống: “[Hệ thống, cái kỹ năng ‘Diễn Xuất Sơ Cấp’ có tác dụng gì cụ thể? Có thể giúp ta qua mặt được Lục Uyển Nhi không?]”
“[Kỹ năng ‘Diễn Xuất Sơ Cấp’ giúp ký chủ kiểm soát biểu cảm khuôn mặt và ngữ điệu tốt hơn, tăng độ thuyết phục trong lời nói và hành động ở mức cơ bản. Đối phó với Lục Uyển Nhi cần sự khéo léo và ứng biến tình huống, kỹ năng này sẽ hỗ trợ một phần.]”
“Cũng được,” Thanh Lam nghĩ. Ít ra cũng không phải tay không bắt giặc.
Sau khoảng một canh giờ, Diệp Thanh Lam đã chuẩn bị xong. Khi cô nhìn mình trong gương, ngay cả bản thân cũng phải ngỡ ngàng. Bộ váy màu xanh ngọc bích làm tôn lên làn da trắng sứ, thiết kế đơn giản nhưng thanh lịch khiến cô trông nhẹ nhàng và thoát tục hơn hẳn. Mái tóc đen dài được búi cao một cách khéo léo, chỉ cài một chiếc trâm ngọc đơn giản. Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, nhấn vào đôi mắt phượng vốn đã rất có hồn. So với một Diệp Thanh Lam diêm dúa lòe loẹt trong ký ức, cô của hiện tại giống như một đóa hoa sen thanh khiết vừa hé nở.
Thúy Liên nhìn tiểu thư nhà mình mà mắt tròn xoe kinh ngạc. “Tiểu thư… người hôm nay… thật sự rất đẹp!”
Thanh Lam khẽ mỉm cười. Đây mới chỉ là bước đầu tiên.
Khi Thanh Lam cùng Thúy Liên bước vào đại sảnh của Diệp phủ, nơi đang diễn ra buổi tiệc mừng thọ Lão Thái gia, cô ngay lập tức thu hút không ít ánh nhìn. Không phải vì sự xuất hiện ồn ào thường thấy, mà vì sự thay đổi bất ngờ trong phong cách. Không còn những bộ trang phục màu sắc sặc sỡ hay trang sức nặng trĩu, Diệp Thanh Lam của tối nay mang một vẻ đẹp thanh thoát, nhẹ nhàng nhưng vẫn không kém phần nổi bật.
Nhiều người quen biết đều lộ vẻ ngạc nhiên. Cha mẹ của cô, Diệp lão gia và Diệp phu nhân, cũng nhìn con gái với ánh mắt dò xét. Diệp Thanh Lam chỉ khẽ gật đầu chào họ, rồi tìm một góc tương đối khuất để ngồi xuống, cố gắng giảm thiểu sự chú ý.
Cô đưa mắt quan sát xung quanh. Bữa tiệc rất đông khách, toàn những nhân vật có máu mặt trong thành An Khánh. Lão Thái gia Diệp gia, nhân vật chính của buổi tiệc, đang ngồi ở vị trí trung tâm, nhận lời chúc tụng của mọi người. Ông trông vẫn còn khỏe mạnh, quắc thước.
Và rồi, ánh mắt cô dừng lại ở một cặp đôi đang tiến vào từ cửa chính. Nam tử anh tuấn, khí chất phi phàm, vận một bộ trường bào màu lam đậm, chính là Thái tử Minh Triết. Đi bên cạnh hắn, một thiếu nữ mặc váy lụa màu hồng phấn, dung mạo thanh tú, dịu dàng, đôi mắt to tròn ngấn nước như nai con, không ai khác chính là nữ chính Lục Uyển Nhi.
Lục Uyển Nhi khẽ nép vào người Thái tử, tỏ vẻ hơi e dè trước khung cảnh đông người, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng lại liếc nhanh về phía Diệp Thanh Lam với một tia nhìn khó đoán.
“[Ký chủ, Lục Uyển Nhi đã xuất hiện. Cẩn thận với hành động của cô ta. Theo cốt truyện gốc, cô ta sẽ tìm cách tiếp cận và ‘vô tình’ bị ký chủ ‘va chạm’ gần khu vực có nhiều người.]” Hệ thống cảnh báo.
Diệp Thanh Lam hít một hơi thật sâu. “Được rồi, kịch hay sắp bắt đầu.” Cô nhấp một ngụm trà, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía nữ chính đang từng bước tiến lại gần hơn. Cô sẽ không để mình rơi vào cái bẫy đơn giản đó một lần nữa. Lần này, người bị bẽ mặt, chưa chắc đã là cô!
You cannot copy content of this page
Bình luận