Chương 1
09/06/2025
Chương 2
09/06/2025
Chương 3
09/06/2025
Chương 4
09/06/2025
Chương 5
09/06/2025
Chương 6
15/06/2025
Chương 7
15/06/2025
Chương 8
15/06/2025
Chương 9
15/06/2025
Chương 10
15/06/2025
Chương 11
15/06/2025
Chương 12
15/06/2025
Chương 13
15/06/2025
Chương 14
15/06/2025
Chương 15
16/06/2025
Chương 16
16/06/2025
Chương 17
16/06/2025
Chương 18
16/06/2025
Chương 19
16/06/2025
Sự im lặng trong thư phòng đặc quánh lại. Ông Diệp nhìn con gái, trong lòng ngổn ngang trăm mối. Ông vừa tự hào về sự trưởng thành của con, lại vừa lo lắng cho sự an toàn của nó. Kinh thành không phải là nơi giống như An Khánh, đó là một trung tâm quyền lực đầy rẫy những cạm bẫy không thể lường trước, một nơi mà một lời nói sai cũng có thể rước họa vào thân.
Đúng lúc ông định lên tiếng từ chối, Lão Thái gia, người đã im lặng từ nãy đến giờ, lại chậm rãi cất lời.
“Được.”
Chỉ một từ đơn giản, nhưng lại khiến cả ông Diệp và Thanh Lam đều ngẩng đầu lên kinh ngạc.
Lão Thái gia nhìn thẳng vào mắt con trai mình, ánh mắt ông sắc bén. “Con có nghĩ rằng, nếu không có cái ‘cảm giác’ của Lam nhi, thì đoàn thuyền của chúng ta bây giờ ra sao không? Ta già rồi, không thể đi cùng con. Con một mình lên đó, tuy có người làm đi theo, nhưng xét về mưu trí, liệu có ai hơn được đứa cháu gái này của ta không?”
Lời nói của ông như một gáo nước lạnh dội vào ông Diệp. Đúng vậy, ông giỏi tính toán sổ sách, giỏi việc làm ăn, nhưng so về sự tinh ranh và khả năng nhìn xa trông rộng thì ông biết mình không bằng cha mình, và bây giờ, có lẽ còn không bằng cả cô con gái nhỏ bé của mình.
Lão Thái gia quay sang Thanh Lam. “Nhưng có một điều kiện. Ra khỏi Diệp phủ, con phải tuyệt đối nghe theo sự sắp đặt của cha con, không được hành động tự tiện, không được gây chuyện. Mọi việc phải kín đáo, khiêm tốn. Con làm được không?”
“Thưa ông, con xin hứa sẽ ghi nhớ lời ông dạy.” Thanh Lam cúi đầu, giọng nói chắc nịch.
Vậy là quyết định cuối cùng đã được đưa ra. Diệp Thanh Lam sẽ cùng cha lên kinh thành.
Cả Diệp phủ lại một lần nữa tất bật chuẩn bị cho chuyến đi xa. Lần này còn kỹ lưỡng hơn trước. Một đoàn xe ngựa gần chục chiếc được chuẩn bị, trong đó có hai chiếc dành riêng cho Thanh Lam, vừa để nghỉ ngơi vừa để chứa hành lý. Hơn năm mươi vệ sĩ tinh nhuệ được chọn ra để đi theo bảo vệ.
Thanh Lam cũng tự mình chuẩn bị. Cô chọn Thúy Liên, nha hoàn trung thành và nhanh nhẹn, cùng một vài người làm lớn tuổi, cẩn thận đi theo hầu hạ. Cô dùng những kiến thức dược lý mới có được để chuẩn bị một túi thuốc nhỏ, bên trong có đủ các loại thuốc chữa bệnh thông thường và cả vài loại thuốc giải độc đơn giản.
Cô cũng không quên đầu tư vào “trí tuệ”. Cô mở cửa hàng hệ thống và dùng 200 điểm để mua “Sơ lược về các phe phái trong triều”. Những thông tin vô giá về tình hình chính trị phức tạp ở kinh thành lập tức hiện ra trong đầu cô. Cô biết được ai là người của Thái tử, ai thuộc phe Nhị hoàng tử, và ai là những kẻ “gió chiều nào che chiều nấy”.
Ngày khởi hành, cả gia đình ra tận cổng lớn để tiễn. Mẹ cô nắm chặt tay cô, dặn dò đủ điều, vành mắt đỏ hoe. Lão Thái gia chỉ nói với cô một câu ngắn gọn nhưng đầy thâm ý: “Đến kinh thành, hãy nhớ: nhìn nhiều, nghe nhiều, nhưng phải nói ít. Đừng tin ai hoàn toàn.”
Ông còn đưa cho cô một danh sách ghi tên vài người bạn cũ của ông ở kinh thành, dặn rằng nếu có chuyện nguy cấp thì có thể tìm đến họ.
Đoàn xe ngựa từ từ chuyển bánh, rời khỏi thành An Khánh quen thuộc. Thanh Lam ngồi trong chiếc xe rộng rãi, vén rèm nhìn ra bên ngoài. Khung cảnh nhà cửa, phố xá thân quen dần lùi lại phía sau. Lòng cô có chút bồi hồi, nhưng nhiều hơn cả là sự quyết tâm. Cô biết mình đang tiến thẳng vào trung tâm của cơn bão.
Trên suốt quãng đường, cô không hề lơ là. Ban ngày, cô cùng cha bàn luận về chuyện buôn bán, khiến ông ngày càng kinh ngạc về sự hiểu biết của con gái. Ban đêm, cô lại âm thầm nghiên cứu những thông tin về các phe phái trong triều.
Cô hiểu rằng, cha cô, ông Diệp, người vừa được phong danh hiệu “Nhà buôn của hoàng gia”, khi đến kinh thành sẽ trở thành một miếng mồi ngon mà các phe phái đều muốn lôi kéo. Phe của Nhị hoàng tử, người đứng sau chiếu thư, chắc chắn sẽ tìm cách tiếp cận đầu tiên. Trong khi đó, phe của Thái tử Minh Triết và Lục Uyển Nhi, khi thấy “kẻ thù cũ” là cô xuất hiện ở kinh thành, chắc chắn cũng sẽ không ngồi yên.
Diệp gia đang bị kéo vào một ván cờ chính trị mà họ không hề mong muốn. Cha cô và cô, trong mắt những kẻ quyền thế kia, có lẽ chỉ là những con tốt thí trên bàn cờ.
“Không,” Thanh Lam siết nhẹ nắm tay. “Mình tuyệt đối sẽ không để Diệp gia trở thành vật hy sinh cho bất kỳ ai.”
Chuyến đi này, mục tiêu của cô không chỉ là bảo vệ cha và nhận phần thưởng của nhà vua. Mục tiêu của cô là phải khiến cho những kẻ đang chơi cờ kia hiểu rằng, con tốt này không dễ bị điều khiển. Thậm chí, con tốt này còn có thể tự mình làm thay đổi cả cục diện của ván cờ.
You cannot copy content of this page
Bình luận