Chương 1:
15/05/2025
Chương 2:
15/05/2025
Chương 3:
15/05/2025
Chương 4:
17/05/2025
Chương 5:
17/05/2025
Chương 6:
17/05/2025
Chương 7:
17/05/2025
Chương 8:
17/05/2025
Chương 9:
17/05/2025
Chương 10:
20/05/2025
Chương 11:
20/05/2025
Chương 12:
20/05/2025
Chương 13:
20/05/2025
Chương 14:
20/05/2025
Chương 15:
20/05/2025
Chương 16:
22/05/2025
Chương 17:
22/05/2025
Chương 18:
22/05/2025
Chương 19:
22/05/2025
Chương 20:
22/05/2025
Chương 21:
22/05/2025
Chương 22:
24/05/2025
Chương 23:
24/05/2025
Chương 24:
24/05/2025
Chương 25:
24/05/2025
Chương 26:
24/05/2025
Chương 27:
24/05/2025
Chương 28:
27/05/2025
Chương 29:
27/05/2025
Chương 30:
27/05/2025
Chương 31:
27/05/2025
Chương 32:
27/05/2025
Chương 33:
27/05/2025
Chương 34:
27/05/2025
“Hệ thống, cậu chắc chắn là anh ta sẽ không buồn chứ?”
Hệ thống mất kiên nhẫn: “Cô hỏi bao nhiêu lần rồi hả?”
“Người ta là nam chính, chuyện hôm qua nhiều lắm cũng chỉ là bốc đồng nhất thời, có khi hôm nay đã chẳng còn cảm giác gì nữa rồi, buồn cái gì? Cốt truyện không thể thay đổi, hiện tại chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, sớm muộn gì anh ta cũng sẽ quay lại quỹ đạo, yêu nữ chính.”
“Ồ…”
Hệ thống nói rất đúng, nhưng tại sao tôi lại có chút buồn bã thế này?
Sau khi tan học, tôi lặng lẽ đi theo nữ chính, cố gắng lờ đi cái bóng trong lòng mình.
Cứ như vậy suốt vài ngày, tôi dần nắm rõ lịch trình của nữ chính.
Trong thời gian này, tôi không nói chuyện với Diệp Tranh, anh cũng không chủ động làm phiền tôi.
Hệ thống vui sướng ra mặt: “Cô thấy không? Tôi đã nói rồi mà, chỉ là bốc đồng nhất thời thôi. Giờ anh ta đã không còn hứng thú với cô nữa!”
Tôi: …
Có cần nói tổn thương lòng người như thế không…
“Nhưng mấy ngày nay tôi quan sát nữ chính rất kỹ, cô ấy và Diệp Tranh không hề có bất kỳ tương tác nào cả. Tôi nghĩ đến họ còn chưa biết tên đối phương…”
Hệ thống dõng dạc nói: “Vậy nên mới bảo cô tìm cơ hội tác hợp cho họ!”
Tôi phản bác: “Tôi là nữ phụ, nhiệm vụ của tôi là phá hoại họ, tại sao lại phải tác hợp?”
“Cô ngốc hả? Nếu nam nữ chính không phát triển, nghĩa là cốt truyện có vấn đề! Điều này có thể khiến cả thế giới này sụp đổ. Đến lúc đó không chỉ chúng ta, mà ngay cả Diệp Tranh cũng sẽ biến mất.”
Tôi im lặng.
Một lúc sau, tôi gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”
…
Vì chuyện của Diệp Tranh, đã lâu không ghé qua tiệm trà sữa.
Hôm nay thèm quá chịu không nổi, tôi canh thời gian, chắc Diệp Tranh vẫn chưa đến quán, nên lén lút đi mua.
Trên đường, tôi tình cờ gặp nữ chính.
Cô ấy bị hai cô gái khác chặn đường, nhìn thái độ của bọn họ, chắc chắn không phải người tốt lành gì.
“Mày chỉ là một đứa con riêng, dựa vào cái gì mà ra vẻ ở đây? Nghĩ mình là cái thá gì sao?”
Người còn lại hùa theo: “Mẹ tao đồng ý cho mày vào nhà là bà ấy rộng lượng, chứ không phải để mày đến đây giương oai! Hôm qua mày làm loạn ở nhà tao, chọc mẹ tao tức đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ…”
Nữ chính cười lạnh: “Tôi làm loạn? Rõ ràng là các người hết lần này đến lần khác kiếm chuyện với tôi. Muốn trèo cao, gả cho lão già què nhà họ Triệu, thì tự mà đi. Lấy tư cách gì mà ép tôi?”
Lời này vừa thốt ra, tôi giật cả mình.
Hệ thống thường nói nữ chính có hoàn cảnh khó khăn, nhưng tôi không ngờ lại đến mức này.
Nhà họ Triệu thì tôi có nghe qua, là một gia tộc tai tiếng, danh tiếng còn kém xa nhà tôi, nhưng so với nhà họ Chu của nữ chính, quả thực vẫn mạnh hơn nhiều.
Lão già nhà họ Triệu là một tên háo sắc, đã cưới đến bảy tám lần, con riêng vô số.
Ép nữ chính gả cho hắn chẳng khác nào đẩy cô ấy vào hố lửa.
Nghĩ đến đây, tôi thấy tức giận.
Đối với những người nỗ lực sống mà không hạ mình, tôi luôn rất tôn trọng.
Huống hồ, nữ chính còn xinh đẹp như vậy.
Tôi là một kẻ mê cái đẹp, không chỉ thích trai đẹp, mà còn thích gái đẹp.
Trước đây dù có chút mâu thuẫn với nữ chính, nhưng đó là do tôi tự chuốc lấy, tôi sai.
Lần này, dù thế nào tôi cũng phải giúp cô ấy.
Để một cô gái xinh đẹp như thế gả cho lão già đó, đúng là chỉ có bọn họ mới nghĩ ra được.
“Tiểu Ngưng, bọn họ là ai vậy?”
Tôi rất thích khoanh tay khi diễn trò, lần này cũng không ngoại lệ.
“Ừm…” Tôi liếc qua đánh giá bọn họ một lượt, rồi bĩu môi: “Xấu quá.”
Chu Ngưng ngẩn người khi thấy tôi, tôi nháy mắt với cô ấy, rồi nói tiếp: “Là bạn của cậu sao? Tôi cứ tưởng bạn cậu đều phải ở tầm cao như tôi chứ, không ngờ đấy…”
“Không phải.” Chu Ngưng do dự một chút, nhếch môi cười lạnh, giọng đầy châm chọc: “Là chị gái trên danh nghĩa của tôi.”
You cannot copy content of this page
Bình luận