Giả Câm Giả Điếc, Thành Vợ Chồng

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Tôi cầm lấy một cái đùi vịt, trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh cơ bụng của Lục Tiêu Nhiên.

 

Tên này nhìn thì gầy mà cởi áo ra lại có cơ bắp.

 

Lục Tiêu Nhiên thấy tôi cầm cái đùi vịt, nghiêm túc nói: “Cô biết không, loại vịt nuôi bằng hoóc-môn này thường có mấy cái đùi liền đấy.”

 

Cái đùi vịt trong tay bỗng nhiên không còn hấp dẫn nữa.

 

Tôi lườm anh.

 

Anh cười ha hả: “Đùa thôi mà.”

 

Tôi lại lườm anh.

 

Cái đó có gì buồn cười?

 

“Ngày mai tôi có một cuộc đàm phán, cô đi với tôi.”

 

Tôi gõ chữ: “Sao lại là tôi?”

 

Anh nhướn mày: “Hôm nay tôi giúp cô rồi, cô không định báo đáp sao?”

 

Giúp tôi á? Rõ ràng là tới phá cho bằng được.

 

“Cô không nói gì, vậy coi như đồng ý nhé.” Anh cười tít mắt nhìn tôi: “À, tôi quên mất, cô đúng là không nói được.”

 

Tôi ném cái đùi vịt cắn dở vào người anh.

 

… 

 

Đây là lần đầu tiên tôi đến công ty game của Lục Tiêu Nhiên.

 

Cứ nghĩ cùng lắm là một xưởng nhỏ, không ngờ nhìn văn phòng sang trọng của anh, tôi ghen tỵ đỏ cả mắt: “Anh không nhờ vả bố anh – chủ tịch hội đồng quản trị thật à?”

 

Anh lườm tôi: “Cô cũng xem thường tôi quá rồi đấy.”

 

Không ngờ, đối tác của Lục Tiêu Nhiên lại là một mỹ nữ, còn là kiểu đại mỹ nữ vừa có khí chất vừa có nhan sắc.

 

Mỹ nữ vừa nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên, mặt đầy ý cười, nhưng khi ánh mắt rơi lên người tôi thì nụ cười cứng lại một chút.

 

Nhưng rất nhanh cô ấy đã lấy lại bình tĩnh: “Cô gái này là?”

 

“Trợ lý của tôi.”

 

Lục Tiêu Nhiên giải thích: “Gần đây tai tôi có chút vấn đề, không nghe được âm thanh, nên phần thảo luận hợp đồng tiếp theo sẽ do trợ lý Tang giúp tôi truyền đạt.”

 

Tôi thành trợ lý Tang của anh từ bao giờ chứ.

 

Tôi dịu dàng mỉm cười với mỹ nữ, mỹ nữ để ý thấy: “Cô Tang, sao cô không nói chuyện?”

 

Lục Tiêu Nhiên thở dài: “Cô ấy không nói được.”

 

Mỹ nữ lập tức nhìn tôi với ánh mắt đầy cảm thông.

 

Nhìn đôi trai xinh gái đẹp này, đột nhiên trong đầu tôi nảy ra một ý nghĩ táo bạo.

 

Nếu tác hợp được cho họ, vậy tôi cũng không cần phải vất vả giả câm nữa.

 

Huống chi, tôi nhìn ra được, cô gái này hình như thật sự có chút cảm tình với Lục Tiêu Nhiên.

 

Mỹ nữ tên là Nhan Tử, cái tên thật dễ nghe.

 

Lục Tiêu Nhiên trình bày trò chơi mới nhất của anh cho Nhan Tử xem, cô ấy xem xong thì nói: “Trò chơi rất hay.”

 

Tôi dịch lại, nhanh tay gõ chữ: “Cô ấy nói anh là người đàn ông xuất sắc nhất cô ấy từng gặp, không có người thứ hai.”

 

Lục Tiêu Nhiên lịch sự cười với Nhan Tử, sau đó cũng nhắn tin cho tôi.

 

“Chị gái, tôi chỉ bị điếc, đâu có bị mù, nhìn khẩu hình cũng biết cô ấy nói mấy từ thôi.”

 

Tôi lau mồ hôi, sơ suất quá rồi.

 

Chủ đề trò chuyện về trò chơi gần kết thúc, Nhan Tử mở lời: “Còn sớm, chúng ta tìm chỗ ăn chút gì đi.”

 

Tôi tận tâm tận lực dịch lại: “Cô ấy nói cô ấy muốn ăn tối cùng anh.”

 

Lục Tiêu Nhiên nhìn tôi một cái, lại quay sang Nhan Tử nói: “Cô ấy cũng đi cùng sao?”

 

Nhan Tử hơi khựng lại, nhưng vẫn lịch sự: “Tất nhiên rồi, cô Tang cùng đi chứ.”

 

Tôi đâu có muốn làm bóng đèn.

 

Dù sao Lục Tiêu Nhiên cũng không nghe thấy, tôi cứ thoải mái phiên dịch linh tinh.

 

“Cô ấy chỉ muốn ăn tối riêng với anh, tôi cũng không muốn làm bóng đèn.”

 

Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn không để ý lời phiên dịch của tôi, đứng dậy nói: “Tôi biết có một nhà hàng khá ngon.”

 

Anh nhìn tôi, cười giả tạo: “Trợ lý Tang, đi thôi.”

 

Để tạo cơ hội cho họ, tôi tiếp tục mặt dày nói dối nghiêm túc.

 

Nhan Tử: “Nhà hàng anh chọn rất đẹp, nhìn ra cũng biết anh có gu thẩm mỹ.”

 

Tôi dịch lại: “Cô ấy nói anh là người đàn ông độc nhất vô nhị trên đời, chọn anh chắc chắn không sai đâu.”

 

Nhan Tử: “Món ăn rất ngon, tôi rất thích.”

 

Tôi dịch lại: “Cô ấy nói chỉ cần nhìn anh là no rồi, không phải mắng anh đâu, mà là thấy anh đẹp trai khó cưỡng.”

 

Nhan Tử: “Lần sau tôi sẽ giới thiệu bạn bè tới nhà hàng này.”

 

Tôi dịch lại: “Cô ấy nói cô ấy muốn cùng anh đi hết cuộc đời.”

 

Lục Tiêu Nhiên lập tức đứng dậy: “Tôi đi vệ sinh một chút.”

 

Anh vừa rời đi, tôi tranh thủ tẩy não Nhan Tử.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page