Chương 1:
21/03/2025
Chương 2:
21/03/2025
Chương 3:
21/03/2025
Chương 4:
21/03/2025
Chương 5:
21/03/2025
Chương 6:
21/03/2025
Chương 7:
21/03/2025
Chương 8:
21/03/2025
Chương 9:
21/03/2025
Chương 10:
24/03/2025
Chương 11:
24/03/2025
Chương 12:
24/03/2025
Chương 13:
24/03/2025
Chương 14:
24/03/2025
Chương 15:
24/03/2025
Chương 16:
24/03/2025
Chương 17:
24/03/2025
Chương 18:
24/03/2025
Ta cúi xuống, nhẹ nhàng vuốt ve lão Nhị đã uể oải rũ rượi, chậm rãi cất giọng:
“Nhân duyên đối với mỗi người mà nói, đều là chuyện quan trọng nhất.”
“Dẫu là một phàm nhân bé nhỏ, cũng có quyền theo đuổi hạnh phúc.”
“Nhân duyên có tốt, có xấu, nhưng đã là tơ hồng kết từ cây quế, tất có nhân quả, không thể tùy tiện phá hủy, hiểu chưa?”
“Nhân duyên cũng chẳng thể cưỡng cầu, như ta và Thương Ngô vậy, chẳng phải cuối cùng cũng kịp thời dừng lại hay sao?”
Vừa nghe thấy cái tên Thương Ngô, lão Nhị tức thì tỉnh táo hẳn, nó lăn qua lăn lại trong lòng ta, tỏ vẻ ấm ức nhưng cũng ngoan ngoãn thừa nhận đã hiểu.
Dưới ánh trăng đậm sâu, rốt cuộc ta cũng đã gỡ xong những sợi tơ hồng hỗn loạn.
Lúc này lão Nhị đã co ro nằm yên một góc, chẳng buồn nhúc nhích.
Ta đưa tay dò thử hơi thở, có lẽ là do mệt mỏi quá độ mà tạm thời chìm vào giấc ngủ.
Nhân lúc nó ngủ say, ta hóa ra một cây bút chu sa, nhẹ chấm ánh trăng đọng trên những sợi tơ hồng, rồi vẽ lên vỏ trứng của nó một hình trái tim.
Tiện tay bện một chiếc vòng nguyệt quế, đặt ngay trên đỉnh đầu của nó.
Cơn gió thoảng qua mang theo linh khí, khiến vòng hoa khẽ đung đưa, lan tỏa hương thơm thanh nhã.
Lòng ta bất giác trở nên vui vẻ.
Có lẽ… cũng không hẳn là không thể trông mong đôi chút.
Từ hôm đó, ta bắt đầu suy nghĩ về chuyện “nuôi trượng phu từ bé”.
Thế nhưng mỗi lần nhớ tới nguyên thân của Thao Thiết, ta lại không khỏi bận tâm.
Là hung thú đứng đầu muôn loài, sở dĩ Thiên Hậu có thể sinh hạ lão Nhị thuận lợi như vậy, một phần không nhỏ là nhờ huyết mạch được thay thế.
Nhưng dạo gần đây, huyết mạch hung thú trong người Thiên Hậu phản phệ, lại đúng lúc mang thai lão Nhị, khiến cho phần sát khí còn sót lại đều ngưng tụ vào thân thể của nó.
Sát khí tuy không quấn thân như ma khí, nhưng tích tụ quá nhiều cũng sẽ tổn hại bản thân, khiến cơ thể dần suy bại, thậm chí héo rũ mục nát…
Tuy rằng huyết mạch của Tiểu Nhị đã bị làm loãng, không đến mức gian nan như Thiên Hậu, nhưng từ lúc phá vỏ, nó vẫn phải chịu đựng thiên lôi tôi luyện, dùng lôi hỏa để tinh luyện sát khí trong thân thể.
Nghĩ đến đây, lòng ta có chút xót xa, nhưng đây là con đường tất yếu mà nó phải đi, ta không thể thay nó gánh chịu.
Đến ngày đại thọ của Thiên Hậu, ta ôm lão Nhị vào yến tiệc, vừa đến cửa liền thấy thị vệ chặn Tống Du Oánh lại, không cho nàng ta tiến vào.
Trường hợp thế này, đều là yến hội của bậc quyền quý, một thị nữ như nàng ta dĩ nhiên không có tư cách tham dự.
Thương Ngô đúng là kẻ hồ đồ, lại lớn tiếng ồn ào, nói nếu không cho Tống Du Oánh vào, hắn cũng sẽ không tham dự thọ yến của mẫu hậu.
So với việc hắn hủy bỏ hôn ước với ta trước mặt mọi người, hành động này lại càng khiến ta cảm thấy nực cười.
Thương Ngô có thể ghét bỏ ta, điều đó ta hiểu, nhưng Thiên Hậu là mẫu thân ruột thịt của hắn, việc này chắc chắn sẽ khiến người đau lòng hơn gấp bội.
May thay, Tống Du Oánh so với Thương Ngô lại tỉnh táo hơn nhiều. Nàng ta vội kéo hắn lại, thấp giọng thì thầm đôi câu.
Chỉ thấy trên gương mặt Thương Ngô hiện lên vẻ bất đắc dĩ, thậm chí còn có chút đau lòng.
Cuối cùng, hắn cũng chỉ có thể một mình bước vào yến tiệc.
Tống Du Oánh đứng trước cửa một lát, ánh mắt khẽ lướt qua người ta, dường như vô tình mà liếc nhìn lão Nhị trong lòng ta mấy lần.
Ta nghiêng người, chặn lại ánh nhìn của nàng ta, chẳng buồn liếc mắt mà thẳng thừng bước vào đại điện.
Không hiểu vì sao, ánh mắt nàng ta khiến ta cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hơn nữa, hôm nay trong lòng ta luôn có một cảm giác bất an, tựa hồ có chuyện trọng đại sắp phát sinh.
Vừa tiến vào yến tiệc, Thiên Hậu liền vui vẻ kéo tay ta, thân thiết trò chuyện, hoàn toàn xem nhẹ Thương Ngô đang đứng bên cạnh.
You cannot copy content of this page
Bình luận