Chương 1:
21/03/2025
Chương 2:
21/03/2025
Chương 3:
21/03/2025
Chương 4:
21/03/2025
Chương 5:
21/03/2025
Chương 6:
21/03/2025
Chương 7:
21/03/2025
Chương 8:
21/03/2025
Chương 9:
21/03/2025
Chương 10:
24/03/2025
Chương 11:
24/03/2025
Chương 12:
24/03/2025
Chương 13:
24/03/2025
Chương 14:
24/03/2025
Chương 15:
24/03/2025
Chương 16:
24/03/2025
Chương 17:
24/03/2025
Chương 18:
24/03/2025
Dù vậy, nhân gian bách thái lại là nơi tốt nhất để tôi luyện tâm tính, cho nên Hạ Giới trở thành nơi các tiên nhân Thiên Giới xuống rèn luyện để chứng đạo thành thần.
Ta vẫn luôn cho rằng Tam Giới chỉ gồm Thiên Giới, Nhân Gian và U Minh Giới thần bí nhất.
Không ngờ rằng tại Vong Xuyên, vẫn còn Ma tộc bị phong ấn, bị lãng quên từ xa xưa.
Giờ đây ma khí từ Vong Xuyên tràn ra, dần dần xâm lấn và ô nhiễm linh khí mà Nhân tộc và Yêu tộc dựa vào để tu luyện.
Trong chuyện này, rất có thể có kẻ đứng sau âm thầm thúc đẩy.
Nhưng ta… còn quá yếu kém, đại sự như thế ta không thể chen vào được.
Ta chỉ có thể ôm trứng, thành tâm cầu nguyện phụ mẫu bình an trở về.
Phụ mẫu truyền âm nói, phong ấn Vong Xuyên đã bị người phá ra một khe nứt, có khả năng Ma tộc đã thoát ra ngoài.
Bảo ta phải tuyệt đối cẩn thận.
Dù đã trải qua bao năm tháng biến đổi, thực lực của Ma tộc hẳn chỉ còn sót lại một phần mười, nhưng ma khí vẫn là thứ vô cùng phiền toái.
Một khi nhiễm phải, nhẹ thì mất hết tu vi, nặng thì mất đi linh trí.
Nhưng trong thời gian tiếp theo, Thiên Giới và Nhân Gian vẫn bình yên vô sự, ta cũng dần dần thả lỏng tâm thần.
Cho đến khi tiệc thọ yến của Thiên Hậu đến gần.
Lúc này, Thương Ngô và Tống Duệ Doanh đã lịch kiếp dưới nhân gian hơn ba trăm năm, cả hai đều đang trong trạng thái sắp sụp đổ.
Nhân dịp thọ yến của Thiên Hậu, bọn họ mới được đặc ân quay về Thiên Giới.
Khi Thương Ngô biết mẫu thân mình lại sinh thêm một đệ đệ, biểu cảm vô cùng kinh ngạc.
Nhưng hắn cũng rất thức thời, không dám lại gần ta.
Xem ra ba trăm năm rèn giũa dưới nhân gian, ít nhiều cũng khiến hắn thông minh hơn đôi chút.
Nếu không phải tự mình làm bậy, hắn cũng không đến mức rơi vào hoàn cảnh khốn đốn thế này.
Có điều, Thiên Đế và Thiên Hậu chưa mở miệng, nên Tống Duệ Doanh đến giờ vẫn không có danh phận, chỉ có thể đi theo Thương Ngô dưới danh nghĩa một tỳ nữ.
Dù có Thương Ngô che chở, nàng ta vẫn không tránh khỏi bị cố ý gây khó dễ.
Dù sao, ngoại trừ Thương Ngô, ai nấy đều nhìn thấu bản chất của nàng ta.
Nhưng ta không có tâm trạng quan tâm đến chuyện bát quái này, vì lão Nhị lại gây chuyện rồi!
Lúc đó, ta đang chuẩn bị lễ vật mừng thọ Thiên Hậu, chợt thấy lão Nhị quấn đầy dây tơ hồng, vô cùng chật vật lăn về phía ta.
Phía sau còn có một Nguyệt Lão tức giận đến phát điên.
Nhìn những sợi tơ hồng rối tinh rối mù, mí mắt ta không ngừng co giật, lòng bàn tay ngứa ran.
Lão Nhị còn định cọ những sợi tơ loạn thất bát tao ấy lên người ta, ta lập tức chống vỏ trứng của y lại, nghiến răng nghiến lợi quát:
“Vân! Lão! Nhị!”
Quả trứng trước mặt lập tức ngoan ngoãn lại.
Mỗi khi ta gọi đầy đủ họ tên, có nghĩa là ta thực sự đang nổi giận.
Lão Nhị mang họ Thiên Hậu, nhưng danh tự đầy đủ vẫn chưa đặt, ta chỉ có thể tạm thời gọi y là lão Nhị.
Nguyệt Lão tức giận đến mức bi ai oán trách:
“Lão Nhị đã gây họa ngập trời, làm loạn không biết bao nhiêu nhân duyên nơi nhân gian rồi!”
Những đôi vốn dĩ trời sinh một cặp, tương hợp như ngọc bích, có thể vì chuyện này mà lạc mất nhau, gặp nhau mà chẳng nhận ra.
Còn nghiêm trọng hơn nữa là không chỉ để lỡ nhân duyên chân chính, mà có khi còn sai lầm cả đời!
Mười năm, tám năm, chạy vào rừng đào rau dại cũng chẳng phải chuyện hiếm!
Nhưng sai lầm đã gây ra, một trứng làm một trứng chịu, liên lụy đến cả người giám hộ là ta cũng khó mà thoát khỏi trách nhiệm!
Dưới ánh trăng thanh tịnh, ta từ chối sự trợ giúp của Nguyệt Lão, tự mình cùng lão Nhị từng chút một gỡ rối những sợi tơ hồng bị đứt đoạn.
Trên cây quế, những đóa hoa vàng nở rộ, từng nhánh cây lớn mạnh mẽ vươn ra, trên đó treo lơ lửng vô số sợi tơ hồng phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tơ đỏ như thác đổ, nguyệt hoa soi chiếu, tựa hồ một bức tranh tuyệt mỹ.
You cannot copy content of this page
Bình luận