Chương 1:
21/03/2025
Chương 2:
21/03/2025
Chương 3:
21/03/2025
Chương 4:
21/03/2025
Chương 5:
21/03/2025
Chương 6:
21/03/2025
Chương 7:
21/03/2025
Chương 8:
21/03/2025
Chương 9:
21/03/2025
Chương 10:
24/03/2025
Chương 11:
24/03/2025
Chương 12:
24/03/2025
Chương 13:
24/03/2025
Chương 14:
24/03/2025
Chương 15:
24/03/2025
Chương 16:
24/03/2025
Chương 17:
24/03/2025
Chương 18:
24/03/2025
Đến năm ta tròn bảy nghìn tuổi, cuối cùng nhi tử của Thiên Đế cũng ra đời.
Hắn kế thừa nguyên thân của phụ thân, một con rồng uy phong lẫm liệt, danh xưng Thương Ngô.
Phụ mẫu ta gióng trống khua chiêng, hớn hở đưa ta đến phủ Thiên Đế, bảo ta cùng Thương Ngô sớm ngày bồi dưỡng tình cảm.
Thế nhưng, càng lớn lên, Thương Ngô dường như lại càng không ưa ta.
Thiên tư của Thương Ngô không phải xuất chúng, nhưng thân là nhi tử của Thiên Đế, đương nhiên chẳng thể lơ là tu luyện.
Ta hiểu rõ tâm tình của hắn, bởi bản thân cũng từng vì tư chất kém cỏi mà bị không ít kẻ cười nhạo.
Chỉ là ta dễ dàng tự mình hóa giải, còn Thương Ngô lại đem mọi chuyện quy kết lên người ta.
Hắn cho rằng chính vì tiếp xúc với ta quá lâu nên mới bị ảnh hưởng.
Ta cảm thấy e là người này có bệnh, thậm chí bắt đầu cân nhắc về tính khả thi của hôn ước này.
Thương Ngô vốn đã không thích ta, thậm chí còn thường lời lẽ cay nghiệt, vậy thì ta cũng chẳng có lý do gì phải bám chặt lấy hắn.
Dù sao ta cũng chẳng phải quá thích hắn.
Chỉ là, trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái.
Dẫu gì khi còn là một tiểu hài tử, Thương Ngô vẫn luôn thích bám lấy ta.
Nhưng con người rồi sẽ thay đổi.
Từ khi hắn vì những lời đàm tiếu bên ngoài mà vô thức né tránh ta, ta đã biết, hôn ước này chung quy cũng sẽ bị hủy bỏ.
Sau khi bàn bạc với phụ mẫu, ta quyết định đợi đến khi Thương Ngô lịch kiếp trở về, sẽ chính thức giải trừ hôn ước.
Dù sao, phụ mẫu ta cũng cảm thấy Thương Ngô không phải lựa chọn tốt, đương nhiên chẳng để ta chịu ủy khuất.
Lần này, sau khi lịch kiếp quay về, Thương Ngô sẽ chính thức được phong thượng thần.
Dẫu quá trình lịch kiếp có phần qua loa, nhưng chí ít cũng hoàn thành tâm nguyện nhiều năm của hắn.
Ban đầu, ta không định tham dự đại lễ của Thương Ngô.
Dù gì cũng sắp đoạn tuyệt quan hệ, hắn đã chán ghét ta, ta nhìn hắn cũng phiền lòng.
Nhưng Thiên Hậu vì thân thể suy yếu mà bế quan một thời gian dài, mãi đến ngày đại lễ mới miễn cưỡng xuất quan.
Lo lắng cho sức khỏe của bà, cuối cùng ta vẫn đến.
Dù cho bà không thể trở thành mẫu phu của ta, thì trong lòng ta, bà cũng tựa như mẫu thân thứ hai.
Chỉ là ta không ngờ rằng, ngay trong ngày đại lễ, Thương Ngô lại mang về một nữ tử nhân gian, còn thề thốt muốn cưới nàng làm thê.
Ta suýt chút nữa đã xắn tay áo lao lên đánh hắn một trận, nhưng nhìn thấy thân thể Thiên Hậu run rẩy vì tức giận, ta vẫn cố đè nén cơn giận xuống.
Thương Ngô muốn lấy ai, ta không bận tâm một chút nào, cho dù hắn muốn cưới mười người tám người cũng là chuyện của hắn.
Nhưng hắn không nên, tuyệt đối không nên, trong khi hôn ước vẫn còn đó mà lại ngang nhiên tuyên bố muốn cưới kẻ khác, hơn nữa còn trước mặt bao nhiêu người như vậy!
Hắn không chỉ bôi nhọ danh dự của ta, mà còn là sỉ nhục phụ mẫu ta!
Hơn nữa, trước khi hắn xuống trần lịch kiếp, ta đã nói rất rõ ràng rằng, đợi hắn trở về, ta sẽ chính thức giải trừ hôn ước.
Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng vẫn cần qua sự chứng giám của chư vị.
Nếu hắn có chút đầu óc, lẽ ra không nên đem người lên thiên giới như vậy.
Ngay cả khi hắn thực sự muốn dẫn nàng ta trở về, cũng nên lặng lẽ giấu đi, đợi đến khi hôn ước chính thức hủy bỏ rồi mới công khai, ta cũng sẽ không có ý kiến gì.
Thế nhưng, ngay lúc quỳ xuống, Thương Ngô còn cố ý liếc nhìn ta, trong ánh mắt mang theo chút khiêu khích.
Ta đột nhiên cảm thấy chẳng còn gì đáng nói.
Ta biết hắn bụng dạ hẹp hòi, nhưng không ngờ lại nhỏ nhen đến thế.
Hắn cố ý làm như vậy, chẳng qua là vì cảm thấy hôn ước với ta khiến hắn bị người đời giễu cợt, cho nên muốn mượn chuyện này để bày tỏ thái độ bất mãn.
Nhưng ta chợt mất hứng, tranh cãi với kẻ như vậy, chỉ tổ làm ta thấy bản thân ngu xuẩn.
You cannot copy content of this page
Bình luận