Chương 1:
21/03/2025
Chương 2:
21/03/2025
Chương 3:
21/03/2025
Chương 4:
21/03/2025
Chương 5:
21/03/2025
Chương 6:
21/03/2025
Chương 7:
21/03/2025
Chương 8:
21/03/2025
Chương 9:
21/03/2025
Chương 10:
24/03/2025
Chương 11:
24/03/2025
Chương 12:
24/03/2025
Chương 13:
24/03/2025
Chương 14:
24/03/2025
Chương 15:
24/03/2025
Chương 16:
24/03/2025
Chương 17:
24/03/2025
Chương 18:
24/03/2025
Ta đang định uyển chuyển bày tỏ vài câu cảm khái về phong cách trang trí của nơi này, thì bỗng có một nam nhân tóc bạc dài ngang eo lao đến, trông như muốn ôm chầm lấy ta!
Đây chắc chắn là nam nhân đẹp nhất mà ta từng gặp trong đời.
Ngay cả Vân Khinh Hồng, vốn đã là đệ nhất mỹ nhân trong mắt ta, lúc này cũng trở nên có phần lu mờ.
Bởi vì… nếu không có nhan sắc nghịch thiên, làm sao có thể cân bằng nổi bộ áo xanh lá chói chang và hai đóa hoa đỏ rực trên ống tay áo chứ?!
Vân Khinh Hồng lập tức có cảm giác nguy cơ, liền chắn trước mặt ta, giọng điệu đầy cảnh giác:
“Ngươi muốn làm g….”
Hắn còn chưa kịp nói hết câu, đã bị phụ thân ta chặn họng bằng một câu:
“Đây là ngoại công của con.”
Lời vừa thốt ra, Vân Khinh Hồng cứng đờ tại chỗ, một hơi nghẹn ngay trong cổ, bắt buộc phải chuyển hướng:
“Ngài muốn ngồi xuống không, ngoại công? Con thấy ngài đi đến đây có vẻ hơi mệt rồi.”
“Nói hay lắm, lần sau đừng nói nữa.”
Ngoại công liếc xéo Vân Khinh Hồng một cái, không thèm để ý đến hắn, ông vòng qua ôm chầm lấy ta, vừa cười vừa thao thao bất tuyệt:
“Thanh Thanh đã lớn thế này rồi sao?”
“Nếu không phải vì cái chức tộc trưởng rách nát kia, ta đã sớm trốn ra ngoài chơi với con từ lâu rồi!”
Dù đây là lần đầu tiên ta gặp ngoại công, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được sợi dây huyết thống liên kết giữa ta và ông.
Một loại cảm giác thân quen nhưng vô cùng… không đáng tin, không hổ là phụ thân của mẫu thân ta!
Sau màn đoàn tụ thân tình, ta cũng chính thức nghênh đón lễ mở huyết mạch.
Một khi khai mở, ta sẽ hoàn mỹ kế thừa toàn bộ ưu điểm của Thiên Hồ nhất tộc.
Lễ thức diễn ra rất nhanh, ta chỉ cảm nhận được một nguồn lực xa lạ chảy dọc cơ thể, sau đó liền mơ hồ mở mắt ra.
Nhưng trước mắt ta… chỉ có một Vân Khinh Hồng đang sững sờ như trời trồng.
Ta đưa tay quơ quơ trước mặt hắn, hắn mới như bừng tỉnh từ mộng.
Chỉ là toàn thân hắn, từ tai đến cổ đều đỏ bừng, dường như chỉ thiếu chút nữa là bốc hơi luôn tại chỗ.
Ta rất hài lòng với phản ứng này, điều đó chứng tỏ nhan sắc hiện tại của ta chắc chắn không tầm thường!
Nhưng hiệu quả của huyết mạch thức tỉnh dường như vượt xa tưởng tượng của ta.
Tộc Thiên Hồ sở hữu mắt xanh bạc và mái tóc ánh kim, nay những đặc điểm đó đã điểm tô thêm cho dung mạo vốn dĩ đã hoàn mỹ của ta, khiến ta càng thêm mê hoặc lòng người.
Ngoại trừ phụ thân ta, tất cả mọi người đều chấn động trước sự lột xác này.
Chỉ có phụ thân ta là vẫn lầm bầm không dứt:
“Trước kia giống ta trông thuận mắt hơn.”
Và ngay sau đó ông bị ngoại công của ta tẩn một trận.
Lý do: “Thẩm mỹ quan của ngươi có vấn đề!”
Chiếc ống tay áo thêu hai đóa hoa đỏ rực của ngoại công lại tung bay trong gió, càng khiến khung cảnh trở nên chói mắt hơn.
Sau khi huyết mạch được khai mở, ta lập tức chuẩn bị lên đường giải cứu mẫu thân.
Mặc dù hiện tại bà vẫn tạm thời an toàn, nhưng ai biết sẽ có biến cố gì xảy ra?
Phải tranh thủ càng sớm càng tốt!
Vân Khinh Hồng lo lắng cho sự an nguy của ta, nhưng không có lý do gì để ngăn cản, chỉ có thể cùng phụ thân ta bí mật chuẩn bị từ trong bóng tối.
Kẻ giấu mặt như đã hẹn mà đến.
Bên cạnh hắn là mẫu thân ta đang bị trói chặt, mất đi khả năng hành động.
Hắn hoàn toàn không để tâm đến đám thiên binh bao vây xung quanh Vong Xuyên, mà chỉ si mê nhìn chằm chằm về phía phong ấn Ma Tộc.
Ánh mắt hắn đầy cuồng loạn và méo mó, dường như bị ám ảnh đến phát điên.
Liếc mắt nhìn chúng ta, hắn nhếch môi cười, chậm rãi mở miệng:
“Mẫu thân ngươi đã bị ta hạ cấm chế, chỉ có ta mới có thể giải được nó, vậy nên tốt nhất là ngoan ngoãn nghe lời ta.”
“Chỉ cần mở phong ấn, ta đảm bảo sẽ không làm tổn thương ngươi và mẫu thân ngươi.”
You cannot copy content of this page
Bình luận