Chương 1:
21/03/2025
Chương 2:
21/03/2025
Chương 3:
21/03/2025
Chương 4:
21/03/2025
Chương 5:
21/03/2025
Chương 6:
21/03/2025
Chương 7:
21/03/2025
Chương 8:
21/03/2025
Chương 9:
21/03/2025
Chương 10:
24/03/2025
Chương 11:
24/03/2025
Chương 12:
24/03/2025
Chương 13:
24/03/2025
Chương 14:
24/03/2025
Chương 15:
24/03/2025
Chương 16:
24/03/2025
Chương 17:
24/03/2025
Chương 18:
24/03/2025
Đại nhi tử một lòng nhớ nhung thanh mai trúc mã trà xanh bạch nguyệt quang, bà bà tức giận bèn hoài thai lần nữa, rồi đem ta hứa gả cho lão nhị.
Ta nhìn cái thai còn chưa chào đời, cau mày u sầu, uyển chuyển bày tỏ rằng việc này có lẽ… e rằng không ổn cho lắm.
Bà bà vỗ mạnh lên quả trứng vàng óng ánh, tiếng “bốp bốp” vang dội, vẻ mặt chính khí nghiêm nghị nói:
“Nếu lão nhị vẫn vô dụng thì ta sẽ tiếp tục sinh lão tam gả cho con!”
Ta: “?”
1
Mẫu thân ta là đệ nhất mỹ nhân của tứ hải bát hoang, gả cho đệ nhất chiến thần danh chấn thiên giới, năm sau sinh ra ta.
Ta chẳng những kế thừa gương mặt anh tuấn của phụ thân, mà còn thừa hưởng thiên phú tu hành rách nát của mẫu thân.
Thế nên, ta trở thành kẻ vô dụng danh chấn thiên giới, tuyệt chiêu chính là đánh không lại thì gọi phụ thân, phụ thân không có thì gọi thúc thúc.
Vì mẫu thân ta có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, bà trở thành bạch nguyệt quang mà vô số đại nhân vật không thể có được, cho nên ta liền có nhị thúc, tam thúc, tứ thúc và hàng loạt vị thúc thúc làm chỗ dựa.
Bởi vậy, không hề nói ngoa, ở tam giới này, ta muốn đi ngang thì đi ngang!
Nhưng phụ thân ta luôn lo lắng rằng sau này lớn lên, e chẳng ai dám lấy ta.
Dù gì thì các thúc thúc của ta, vì mê đắm mẫu thân, đều thành lão độc thân vạn năm, ngay cả con nối dõi cũng không có.
Thế nhưng, người ngoài lại chẳng đáng tin, nên phụ thân ta đành dõi mắt về phía vị huynh đệ kết nghĩa thân thiết nhất, chính là Thiên Đế bây giờ.
Kết quả là, khi ấy Thiên Đế vẫn chưa thú thê, lại bị phụ thân ta uy hiếp dụ dỗ đủ đường, cuối cùng đành thuận theo mà định ra hôn ước cho hài tử tương lai của người.
Khi đó, ta còn chưa trưởng thành, cảm thấy đây quả là chuyện đáng để khoe khoang.
Hễ gặp ai ta cũng đắc ý mà nói: “Tương lai ta sẽ có một tiểu phu quân anh tuấn oai phong!”
Thế nhưng, đến khi ta trưởng thành mấy nghìn tuổi rồi, Thiên Đế ngu ngốc kia vẫn chưa tìm được thê tử.
Dĩ nhiên, “ngu ngốc” không phải ta nói, mà là lời phụ thân ta.
Thế nhưng dẫu sao đối phương cũng là Thiên Đế, hôn ước lại được chư vị chứng giám, thế nên hôn sự của ta cứ thế bị trì hoãn mãi.
Ta lại thấy chẳng có gì bất ổn, dù sao qua mấy nghìn năm tuế nguyệt, ta cũng hiểu ra rằng chữ “tình” này, đâu phải dễ mà lĩnh hội.
Trên đời có bao nhiêu tình thâm không thọ, thì cũng có bấy nhiêu oán hận phản bội.
Nhưng đến khi ta tròn ba nghìn tuổi, cuối cùng Thiên Đế cũng tìm được chân ái của mình.
Ta còn chưa kịp vui mừng, Thiên Đế đã vứt bỏ tất cả, theo ái nhân xuống trần chịu kiếp luân hồi.
Chuyến đi này, kéo dài tròn hai nghìn năm.
Phụ thân ta vừa chửi bới vừa thay ngài ấy xử lý sự vụ thiên giới, lại vừa ngóng trông bọn họ sớm ngày sinh được hài tử, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
Nguyên thân là của Thiên Hậu là hung thú Thao Thiết, lấy tham dục nhân gian làm lương thực.
Vì muốn thanh trừ lệ khí trên người bà, Thiên Đế cùng bà luân hồi hết lần này đến lần khác, còn dùng chính thần cốt của mình làm lò, lấy thần huyết làm dẫn, từng chút từng chút thay thế huyết mạch hung thú của bà.
Kết quả là thê tử đã có, nhưng Thiên Đế lại bởi vì quá hư kiệt lực, tạm thời không thể hành phòng.
Chuyện này lại kéo dài thêm một nghìn năm.
Mà vì cái miệng rộng của phụ thân ta, Thiên Đế dứt khoát đem chút ít thời gian tỉnh táo hiếm hoi, toàn bộ dùng để truy sát người.
Nhưng ta và Thiên Hậu lại ngày càng thân thiết.
Thiên giới phần nhiều là tiên tử yểu điệu như cành liễu trước gió, đâu dễ tìm được người nào hào sảng phóng khoáng như bà.
Hơn nữa, mẫu thân ta vốn là một mỹ nhân ngốc nghếch, lúc chăm ta cũng vô cùng cẩu thả, còn Thiên Hậu lại tinh tế dịu dàng hơn nhiều.
Bởi vậy, đối với hôn ước kia, ta cũng bắt đầu âm thầm mong đợi.
You cannot copy content of this page
Bình luận