Chương 1:
11/10/2024
Chương 2:
11/10/2024
Chương 3:
11/10/2024
Chương 4:
11/10/2024
Chương 5:
11/10/2024
Chương 6:
11/10/2024
Chương 7:
11/10/2024
Chương 8:
11/10/2024
Chương 9:
11/10/2024
Chương 10:
11/10/2024
Chương 11:
12/10/2024
Chương 15:
12/10/2024
Chương 14:
12/10/2024
Chương 13:
12/10/2024
Chương 12:
12/10/2024
Chương 25:
13/10/2024
Chương 24:
13/10/2024
Chương 18:
13/10/2024
Chương 23:
13/10/2024
Chương 22:
13/10/2024
Chương 21:
13/10/2024
Chương 20:
13/10/2024
Chương 19:
13/10/2024
Chương 17:
13/10/2024
Chương 16:
13/10/2024
Chương 26:
14/10/2024
Chương 27:
14/10/2024
Chương 28:
14/10/2024
Chương 29:
14/10/2024
Chương 30:
14/10/2024
Chương 31:
15/10/2024
Chương 32:
15/10/2024
Chương 33:
15/10/2024
Chương 34:
15/10/2024
Chương 35:
15/10/2024
Hắn sợ mất Mộ Vân Hi đến phát đi3n. Dù hắn ta cẩn thận bảo vệ từng chút một, suýt chút nữa đã để mất cô. Hắn ta thực sự sợ hãi.
“Đủ rồi!”
Mộ Vân Hi ghê tởm những cái chạm của anh, cô đẩy mạnh Thẩm Trầm Diễn ra, tát một cái thật mạnh.
Cái tát vang lên rất rõ ràng và dứt khoát.
“Cút đi! Mạng của tôi, không đến lượt anh quản.” Mộ Vân Hi cầm con dao, không ngừng đâm vào cơ thể mình, cảnh tượng trông thật đáng sợ.
Thẩm Trầm Diễn tức giận đến cực độ, hét lớn: “Dừng lại, Mộ Vân Hi, nếu em dám ch3t’, anh sẽ không tha cho Giang Nam Kình.”
“Anh dám!” Mộ Vân Hi hoảng loạn, cô không ngờ hắn ta lại lấy Giang Nam Kình ra để uy hiếp mình.
“Em xem anh có dám hay không.” Thẩm Trầm Diễn cười lạnh.
Hắn ta vỗ tay một cái.
Lúc này, một nhóm vệ sĩ dẫn Giang Nam Kình vào. Giang Nam Kình không biết đã bị bắt từ khi nào, giờ đang bất tỉnh.
Thẩm Trầm Diễn cầm con dao di chuyển dọc trên mặt Giang Nam Kình: “Vân Hi, nếu em tự rạch một nhát lên người mình, anh sẽ đâm một nhát vào người anh ta. Em ch3t’ thì anh ta cũng không sống được.”
Nói xong, Thẩm Trầm Diễn thực sự định đâm xuống Giang Nam Kình. Đó là một sinh mạng sống động!
Mộ Vân Hi lo lắng đến đỏ cả mắt: “Thẩm Trầm Diễn, anh là đồ điên! Anh có biết gi3t’ người là phạm pháp không?”
“Anh chỉ muốn em sống!” Ánh mắt Thẩm Trầm Diễn bỗng trở nên kiên định.
Gi3t’ người phạm pháp thì sao? Thẩm Trầm Diễn không quan tâm bất cứ điều gì, miễn là Mộ Vân Hi có thể sống tiếp.
Thẩm Trầm Diễn thực sự đã phát đi3n, Mộ Vân Hi biết kẻ đi3n này sẽ thực sự gi3t’ ch3t’ Giang Nam Kình.
Giang Nam Kình đã đối xử với cô quá tốt, anh ta là ân nhân của mình, Mộ Vân Hi không muốn Giang Nam Kình phải ch3t’ vì mình.
Nếu thế, ngay cả khi xuống địa ngục, cô cũng không có mặt mũi nào để đối diện với Giang Nam Kình.
Thẩm Trầm Diễn thật sự quá tàn nhẫn, ngay cả quyền được ch3t’, Mộ Vân Hi cũng không có…
Cô chìm sâu trong tuyệt vọng, như rơi xuống vực thẳm. Cô nhắm mắt lại, giọng nói tràn đầy sự bất lực: “Tôi hứa với anh, tôi sẽ không ch3t’, chỉ cần anh buông tha cho anh ấy!”
Lúc đó, Thẩm Trầm Diễn mới chịu buông tha cho Giang Nam Kình và hạ dao xuống.
Hắn ta nhẹ nhàng áp mặt vào Mộ Vân Hi, giọng nói cũng trở nên dịu dàng: “Như vậy mới đúng chứ, Vân Hi, nếu em làm thế ngay từ đầu, Giang Nam Kình đã không phải chịu khổ.”
Sự gần gũi của Thẩm Trầm Diễn khiến Mộ Vân Hi cảm thấy ghê tởm, nhưng giờ đây, cô thậm chí không còn quyền phản kháng.
Nếu cô phản kháng, Giang Nam Kình sẽ gặp nguy hiểm, và Mộ Vân Hi không muốn anh ta bị đe dọa vì mình.
Cô đã chấp nhận số phận, nếu đây là định mệnh của mình, cô sẽ chấp nhận, dù sao thì cô cũng chỉ còn sống được vài ngày nữa, chỉ mong Giang Nam Kình được an toàn…
Khi Giang Nam Kình tỉnh lại, anh ta phát hiện mình đang ở trong bệnh viện và bị trói chặt.
“Thả tôi ra, Thẩm Trầm Diễn, đồ khốn nạn!”
Giang Nam Kình bị bắt cóc một cách khó hiểu vào đêm qua, và biết ngay chắc chắn là do Thẩm Trầm Diễn làm, khiến anh ta lo lắng không biết phải làm sao.
“Anh tỉnh rồi, thật tốt, tôi và Vân Hi nhà tôi còn đang lo cho anh đây, may mà anh không sao.”
Thẩm Trầm Diễn nắm tay Mộ Vân Hi, thể hiện sự thân mật trước mặt Giang Nam Kình.
Hắn ta hôn lên má Mộ Vân Hi: “Vân Hi, sao em lại gầy thế này, gầy như vậy phải ăn nhiều hơn nhé.”
Không có nỗi đau nào lớn hơn việc phải chứng kiến cô gái mình yêu thương lại thân mật với một người đàn ông khác. Cảnh tượng đó khiến tim Giang Nam Kình như bị cắt từng nhát dao.
“Đồ khốn!” Giang Nam Kình nghiến răng, trong lòng đã chửi rủa Thẩm Trầm Diễn không biết bao nhiêu lần.
Nếu ánh mắt có thể gi3t’ người, Thẩm Trầm Diễn hẳn đã ch3t’ cả nghìn lần.
“Thả Vân Hi ra, anh không xứng đáng có được tình yêu của cô ấy!”
Câu nói này hoàn toàn khiến Thẩm Trầm Diễn nổi điên.
Hắn ta bóp chặt cổ Giang Nam Kình, cười lạnh: “Tôi không xứng? Vậy còn anh, anh xứng sao?”
Khoảnh khắc này, Mộ Vân Hi hoảng sợ. Thẩm Trầm Diễn có xu hướng bạo lực, chỉ cần không cẩn thận, hắn ta có thể bóp ch3t’ Giang Nam Kình!
Cô không thể để bi kịch này xảy ra!
Mộ Vân Hi vội vàng bước tới ngăn cản, cười dịu dàng để dỗ dành Thẩm Trầm Diễn: “Trầm Diễn, bệnh của em đã khỏi rồi, em không muốn ở lại bệnh viện nữa, chúng ta ra viện được không?”
“Được! Bảo bối của anh nói gì cũng được.” Nhìn Mộ Vân Hi, sắc mặt Thẩm Trầm Diễn lại trở nên vô cùng dịu dàng, nụ cười anh đầy yêu thương và cưng chiều.
Hắn ta lại quay về với cách gọi “bảo bối” thân mật như ngày trước, nhưng giờ đây, sự dịu dàng đó đã không còn khiến Mộ Vân Hi cảm thấy gì nữa.
Hiện tại, cô chỉ muốn bảo vệ Giang Nam Kình an toàn.
“Trầm Diễn, anh thả Giang Nam Kình ra đi, rồi chúng ta đi dạo phố, được không?”
Mộ Vân Hi nói một cách mềm mỏng: “Anh đã hứa sẽ đồng ý với mọi điều kiện của em mà.”
Dù chính cô cũng cảm thấy ghê tởm khi phải giả vờ làm nũng như vậy, nhưng để cứu Giang Nam Kình, cô phải làm thế.
Thẩm Trầm Diễn, dù không vui, nhưng lý trí đã chiến thắng, hắn ta đồng ý với cô.
Thẩm Trầm Diễn thả Giang Nam Kình ra, nhưng anh ta lúc này lại không muốn rời đi.
“Vân Hi, đi với anh, anh ta sẽ hại ch3t’ em.” Giang Nam Kình kéo tay Mộ Vân Hi, định đưa cô đi.
Anh ta đã chứng kiến sự bạo lực của Thẩm Trầm Diễn, và không thể để Mộ Vân Hi tiếp tục ở bên một kẻ nguy hiểm như vậy.
“Anh mau đi đi, đừng đến tìm em nữa.” Mộ Vân Hi lắc đầu, từ chối Giang Nam Kình.
Cô cố gắng dùng ánh mắt để ra hiệu cho Giang Nam Kình mau rời đi. Nếu anh ta còn không đi, đến khi Thẩm Trầm Diễn nổi giận, anh ta sẽ không thoát được!
Giang Nam Kình không muốn rời đi, nhưng với tình hình hiện tại, mang Mộ Vân Hi đi là điều không thể.
Bất đắc dĩ, anh ta đành phải rời đi trước.
You cannot copy content of this page
Bình luận