Chương 1:
11/10/2024
Chương 2:
11/10/2024
Chương 3:
11/10/2024
Chương 4:
11/10/2024
Chương 5:
11/10/2024
Chương 6:
11/10/2024
Chương 7:
11/10/2024
Chương 8:
11/10/2024
Chương 9:
11/10/2024
Chương 10:
11/10/2024
Chương 11:
12/10/2024
Chương 15:
12/10/2024
Chương 14:
12/10/2024
Chương 13:
12/10/2024
Chương 12:
12/10/2024
Chương 25:
13/10/2024
Chương 24:
13/10/2024
Chương 18:
13/10/2024
Chương 23:
13/10/2024
Chương 22:
13/10/2024
Chương 21:
13/10/2024
Chương 20:
13/10/2024
Chương 19:
13/10/2024
Chương 17:
13/10/2024
Chương 16:
13/10/2024
Chương 26:
14/10/2024
Chương 27:
14/10/2024
Chương 28:
14/10/2024
Chương 29:
14/10/2024
Chương 30:
14/10/2024
Chương 31:
15/10/2024
Chương 32:
15/10/2024
Chương 33:
15/10/2024
Chương 34:
15/10/2024
Chương 35:
15/10/2024
“Đây là thỏa thuận ly hôn tôi đã chuẩn bị, ký đi.” Mộ Vân Hi nhờ bạn ở bệnh viện chuẩn bị sẵn thỏa thuận ly hôn.
“Không đời nào, anh sẽ không đồng ý ly hôn. Anh nói cho en biết, Mộ Vân Hi, cả đời này em chỉ có thể là của anh!” Ánh mắt Thẩm Trầm Diễn thoáng lên vẻ tàn độc.
Hắn ta giật lấy thỏa thuận ly hôn trong tay Mộ Vân Hi và xé nát.
“Em đưa bao nhiêu bản thỏa thuận ly hôn, anh sẽ xé bấy nhiêu.”
Giọng nói của Thẩm Trầm Diễn lạnh lùng, hoàn toàn không có ý định ly hôn.
Tại sao Thẩm Trầm Diễn không chịu buông tha cho cô?
Lúc này, Mộ Vân Hi cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Cô lạnh lùng nhìn Thẩm Trầm Diễn, ánh mắt trống rỗng: “Dù anh có được thân xác tôi, anh cũng không bao giờ có được trái tim tôi.”
“Vân Hi, anh không cần trái tim em, anh chỉ cần em.”
Thẩm Trầm Diễn ôm chặt Mộ Vân Hi vào lòng, cô như một con rối, để mặc hắn ta ôm mình.
Sự dịu dàng nhưng chiếm hữu của Thẩm Trầm Diễn suýt khiến Mộ Vân Hi lạc lối.
Nhưng khi nghĩ đến việc Thẩm Trầm Diễn đã tự tay gi3t’ ch3t’ đứa con của mình, lòng cô đau nhói như dao cắt.
Mộ Vân Hi đẩy hắn ta ra, hét lên trong sự kích động: “Cút đi!”
“Vân Hi, anh sẽ chờ, chờ đến khi em suy nghĩ thông suốt.”
Thẩm Trầm Diễn rời đi, nhưng hắn ta chưa bao giờ từ bỏ ý định thuyết phục Mộ Vân Hi.
Hắn ta giam cầm cô trong bệnh viện, không để cô ra ngoài, chỉ để ở lại đó.
Những ngày qua, ở trong bệnh viện, Mộ Vân Hi gần như sắp phát điên, cô không thể chịu đựng sự tra tấn này nữa.
Mỗi đêm, Mộ Vân Hi đều mơ thấy đứa con của mình.
Tối nay, Mộ Vân Hi lại gặp ác mộng.
Trong giấc mơ, đứa con của cô béo trắng và vô cùng đáng yêu.
“Mẹ ơi…”
Giọng nói của đứa trẻ mềm mại, liên tục gọi cô là mẹ.
Mộ Vân Hi đưa tay ra muốn ôm lấy đứa bé, nhưng trong nháy mắt, đứa bé toàn thân đẫm máu xuất hiện trước mặt cô.
Thân thể đứa bé bê bết máu, miệng mở ra đầy oán hận: “Mẹ, tại sao mẹ không bảo vệ con? Mẹ không xứng đáng làm mẹ, chính mẹ là kẻ đã gi3t’ con!”
Mỗi đêm, Mộ Vân Hi đều gặp ác mộng, trong mơ đứa con luôn trách móc cô vì sao không cứu nó.
Cô thật sự sắp phát đi3n rồi. Đêm nay, Mộ Vân Hi lại bị ác mộng làm cho tỉnh dậy, suốt đêm không thể ngủ được.
Tại sao lúc đó cô không ngăn cản Thẩm Trầm Diễn? Có lẽ cô thật sự không xứng đáng làm mẹ…
Vô số lần trong đêm, nước mắt cô ướt đẫm chiếc gối.
Mộ Vân Hi đã liên tiếp nhiều ngày tỉnh giấc trong sợ hãi, không thể ngủ. Bây giờ cô thậm chí không dám nhắm mắt, vì chỉ cần nhắm lại, cô sẽ thấy hình ảnh đứa trẻ máu me, thịt nat’.
Cô thật sự đã sụp đổ, không muốn tiếp tục sống trong sự giày vò này nữa.
Trong lòng Mộ Vân Hi nghĩ, có lẽ, đối với cô, cái ch3t’ là sự giải thoát tốt nhất. Cô mắc bệnh ung thư, chỉ còn lại một năm để sống, nhưng Mộ Vân Hi không thể chịu đựng thêm sự tra tấn này.
Mộ Vân Hi chọn cách tu. sa’t, cô cầm d4o, từng nhát từng nhát đâm vào cổ tay mình, bắt đầu ca’t cổ tay t* t*.
Máu đã nhuộm đỏ, cả căn phòng đầy máu.
“Vân Hi!”
Thấy cảnh tượng này, Thẩm Trầm Diễn hoảng loạn.
Hắn ta lao tới, ôm chặt lấy Mộ Vân Hi đầy máu vào lòng, mặt kề sát mặt cô: “Sao em lại ngu ngốc như vậy?”
Mộ Vân Hi cười một nụ cười thê lương, giọng nói yếu ớt: “Trầm Diễn, cuối cùng tôi cũng được giải thoát. Nếu có thể, tôi ước gì chưa từng gặp anh…”
Nếu có thể quay lại mười năm trước thì tốt biết bao, mười năm trước, nếu cô không bước đến gốc cây đó, cô sẽ không gặp Thẩm Trầm Diễn đang chơi bóng rổ.
Có lẽ, như thế ít nhất cô vẫn còn hạnh phúc.
Thời gian quay lại, cô thà chọn không bao giờ gặp hắn ta.
Cô nghĩ, có lẽ bây giờ cô sắp không còn trên thế giới này nữa rồi? Đối diện với cái ch3t’, Mộ Vân Hi không hề sợ hãi, ngược lại còn cảm thấy nhẹ nhõm.
“Vân Hi, đừng ch3t’, anh không cho phép em ch3t’, anh sẽ không để em gặp chuyện gì đâu!”
Thẩm Trầm Diễn gào thét, lúc này hắn ta hoảng loạn tột độ.
“Bác sĩ, bác sĩ!”
Thẩm Trầm Diễn ôm chặt Mộ Vân Hi, tay hắn ta nhuốm đầy máu, hoảng loạn kêu gọi.
Bác sĩ đến, Thẩm Trầm Diễn cầu xin: “Xin ông, nhất định phải cứu cô ấy, bất kể giá nào.”
Ca phẫu thuật kéo dài suốt năm giờ đồng hồ, năm tiếng trôi qua mà Mộ Vân Hi vẫn chưa ra khỏi phòng mổ, Thẩm Trầm Diễn cảm giác như đã trải qua năm năm dài đằng đẵng trong sự giày vò.
Trong khi Mộ Vân Hi còn đang nguy kịch trong phòng phẫu thuật, điện thoại reo lên.
Thẩm Trầm Diễn đang rất bực bội, và lúc này Bạch Lạc Lạc gọi đến.
Thẩm Trầm Diễn bực dọc nói: “Cút đi, từ giờ đừng làm phiền tôi nữa!”
Hắn ta giận dữ hét lên, rồi cúp điện thoại, nhưng Bạch Lạc Lạc vẫn cố gắng ngăn lại.
“Trầm Diễn, đến bên em được không? Em thật sự rất sợ…” Bạch Lạc Lạc khóc, khóc một cách thảm thương.
Không có Thẩm Trầm Diễn, cô ta thực sự không thể sống nổi dù chỉ một giây một phút.
“Chúng ta đã kết thúc rồi, không cần thiết phải gặp lại nhau trong kiếp này nữa!” Thẩm Trầm Diễn lạnh lùng nói, một câu nói kết thúc mối quan hệ ba năm của họ.
Thẩm Trầm Diễn quyết tâm không gặp cô ta nữa, nhưng Bạch Lạc Lạc không cam lòng: “Anh không thể gặp em một lần được sao? Em thực sự rất nhớ anh, anh có tin là em sẽ nhảy từ ban công xuống ngay bây giờ không?”
Bạch Lạc Lạc điên cuồng nhớ nhung Thẩm Trầm Diễn, cô ta gần như sắp sụp đổ, không tiếc dùng cái ch3t’ để uy hiếp hắn ta.
Cô ta nghĩ, ít nhất điều này có thể khiến Thẩm Trầm Diễn cảm thấy thương hại mình.
“Đồ điên, đừng làm phiền tôi nữa!” Thẩm Trầm Diễn không hề tỏ ra thương xót, phiền phức cúp điện thoại. Toàn bộ tâm trí hắn ta lúc này đều dồn hết cho Mộ Vân Hi.
Thẩm Trầm Diễn thực sự không đến gặp cô ta, và trong những ngày sau đó, hắn ta không bao giờ đến. Khi Bạch Lạc Lạc gọi điện, hắn ta đã chặn số, hoàn toàn cắt đứt liên lạc giữa họ.
Dù cho cái ch3t’ của cô ta, cũng không đổi lại được một chút thương xót nào từ hắn ta.
Thẩm Trầm Diễn tuyệt tình như tảng băng, Bạch Lạc Lạc cảm thấy bản thân giống như một trò cười.
You cannot copy content of this page
Bình luận