Chương 1:
11/10/2024
Chương 2:
11/10/2024
Chương 3:
11/10/2024
Chương 4:
11/10/2024
Chương 5:
11/10/2024
Chương 6:
11/10/2024
Chương 7:
11/10/2024
Chương 8:
11/10/2024
Chương 9:
11/10/2024
Chương 10:
11/10/2024
Chương 11:
12/10/2024
Chương 15:
12/10/2024
Chương 14:
12/10/2024
Chương 13:
12/10/2024
Chương 12:
12/10/2024
Chương 25:
13/10/2024
Chương 24:
13/10/2024
Chương 18:
13/10/2024
Chương 23:
13/10/2024
Chương 22:
13/10/2024
Chương 21:
13/10/2024
Chương 20:
13/10/2024
Chương 19:
13/10/2024
Chương 17:
13/10/2024
Chương 16:
13/10/2024
Chương 26:
14/10/2024
Chương 27:
14/10/2024
Chương 28:
14/10/2024
Chương 29:
14/10/2024
Chương 30:
14/10/2024
Chương 31:
15/10/2024
Chương 32:
15/10/2024
Chương 33:
15/10/2024
Chương 34:
15/10/2024
Chương 35:
15/10/2024
Thẩm Trầm Diễn không vui, có chút khó chịu: “Sao cô lại mặc cái bộ đồ này đến đây?”
Mộ Vân Hi không nghĩ có gì sai.
Thẩm Trầm Diễn đã từng nói: “Vân Hi nhà chúng ta mặc bộ đồ này trông rất đẹp, anh rất thích.”
“Ô kìa, cô Mộ mặc bộ đồ này là kiểu đã lỗi mốt rồi à?”
“Thẩm tổng, anh nói xem, có phải anh đối xử tệ với vợ không, mặc đồ lỗi mốt đến thế.”
“Không lẽ cô Mộ chỉ có mỗi bộ đồ này? Cô Mộ, nếu Thẩm tổng ngược đãi cô, cô có thể đi theo tôi!”
Vài giám đốc vây quanh hai người đùa cợt, mặc dù chỉ là đùa nhưng không biết là vô tình hay cố ý, khiến tình huống trở nên rất khó xử.
Sắc mặt Thẩm Trầm Diễn thay đổi ngay lập tức.
Hắn ta giữ mặt lạnh lùng: “Im đi, chuyện nhà tôi, không cần các người bận tâm.”
Khuôn mặt hắn ta đanh lại, đáng sợ đến cực độ, mấy giám đốc lập tức im lặng.
Không lâu sau, đến phần quan trọng của buổi tiệc – nhảy múa. Cặp đôi nào được điểm cao nhất sẽ nhận được phần thưởng, đây là hoạt động đặc biệt của công ty.
Mọi người đều đã tìm được bạn nhảy, chỉ có Mộ Vân Hi đứng lẻ loi, lúng túng.
Thẩm Trầm Diễn tiến lại gần cô. Mộ Vân Hi tưởng rằng hắn ta sẽ mời mình nhảy, cô đưa tay ra, nhưng người đàn ông đó lại bước ngang qua cô.
“Lạc Lạc, em có thể nhảy với anh không?”
Thẩm Trầm Diễn lịch lãm, nhã nhặn mời một người phụ nữ khác.
Mộ Vân Hi sững sờ. Người phụ nữ này thật đẹp, trông chỉ mới ngoài hai mươi, da trắng mịn màng, xinh đẹp như minh tinh. Đến cả Mộ Vân Hi cũng suýt bị mê hoặc.
Cô đứng ngây ra đó, nhìn hai người họ nhảy điệu valse.
Cuối cùng, người chiến thắng tất nhiên là Bạch Lạc Lạc và Thẩm Trầm Diễn.
Phần thưởng đặc biệt của công ty là cặp móc khóa đôi tình nhân, hàng phiên bản giới hạn. Hai người đứng trên sân khấu, trông họ thật xứng đôi, như cặp trời sinh.
Bạch Lạc Lạc đẹp đến mức Mộ Vân Hi cũng không khỏi cảm thấy tự ti.
Buổi tiệc kết thúc, vài giám đốc đề nghị tụ tập uống rượu. Thẩm Trầm Diễn không từ chối.
“Tôi thấy không khỏe, xin phép về trước.” Mộ Vân Hi nhận ra mình chẳng khác nào người thừa trong buổi tiệc, cảm thấy khó chịu và đề nghị rời đi.
Bạch Lạc Lạc mỉm cười hiểu ý, nắm lấy tay Mộ Vân Hi, giọng thân mật: “Cô Mộ, cô là vợ của Thẩm tổng, cô ở lại đi.”
Mộ Vân Hi nhìn về phía Thẩm Trầm Diễn, ánh mắt hắn ta từ đầu đến cuối không hề nhìn đến cô. Cô vẫn quyết định ở lại.
“Cạn ly nào!”
Vài đôi nam nữ cùng nhau uống rượu.
Bạch Lạc Lạc cười, khóe môi nở nụ cười rạng rỡ: “Chỉ uống rượu thôi thì nhàm chán quá. Hay chúng ta chơi trò thật hay thách, thế nào?”
Mấy giám đốc gật đầu, đồng tình với đề nghị của Bạch Lạc Lạc.
Mỗi người đều cầm một số thứ tự, chai rượu xoay trên bàn, miệng chai chỉ về ai, người đó phải chịu phạt.
Vòng đầu tiên, trúng vào Thẩm Trầm Diễn, hắn ta phải chịu hình phạt.
“Tôi muốn Thẩm Trầm Diễn và số bốn hôn nhau qua miếng bánh quy!”
Mộ Vân Hi theo phản xạ nhìn xuống số thứ tự của mình, cô không phải số bốn.
“Tôi là số bốn.”
Bạch Lạc Lạc đứng dậy, giơ ra số thứ tự của mình.
“Hôn nhau, hôn nhau…”
Mọi người vỗ tay reo hò, bắt đầu hùa vào: “Thẩm tổng, chơi thì phải chịu phạt chứ.”
Bạch Lạc Lạc từ từ đứng lên, nở nụ cười vô cùng quyến rũ: “Chỉ là trò chơi thôi mà, cô Mộ chắc không để ý đâu nhỉ?”
Sắc mặt Mộ Vân Hi khó coi, cười gượng gạo: “Sao lại để ý được chứ.”
“Hôn nhau đi!”
Trong đám đông lại có tiếng reo hò.
Bạch Lạc Lạc không có hành động gì, ngược lại, Thẩm Trầm Diễn chủ động cầm lấy chiếc bánh quy, kẹp vào giữa miệng hai người. Hai người hôn nhau cho đến khi ăn hết chiếc bánh quy mới dừng lại, trông vô cùng thân mật.
Mộ Vân Hi toàn thân run rẩy, từng hành động của hắn ta như lưỡi dao đâm vào tim cô.
Buổi tiệc kết thúc, tâm trạng của Mộ Vân Hi vô cùng tồi tệ. Suốt cả buổi, cô hầu như không nói được mấy lời, trong mắt mọi người dường như cô chỉ là một người vô hình.
Bạch Lạc Lạc nũng nịu, giọng nói ngọt ngào: “Thẩm tổng, em sợ bóng tối, anh có thể đưa em về được không?”
“Được!” Thẩm Trầm Diễn dịu dàng đáp.
Hắn ta quay sang nhìn Mộ Vân Hi, nét dịu dàng trên khuôn mặt lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng: “Bạch Lạc Lạc về một mình không an toàn, tôi sẽ đưa cô ấy về trước. Tôi sẽ nhờ trợ lý đưa cô về.”
Mộ Vân Hi cười lạnh. Bạch Lạc Lạc về một mình thì không an toàn, chẳng lẽ cô thì an toàn sao?
Câu này, Mộ Vân Hi chỉ giữ trong lòng, không dám nói ra. Cô không dám phá vỡ mối quan hệ mong manh giữa họ.
Thẩm Trầm Diễn tiễn Bạch Lạc Lạc về, để lại Mộ Vân Hi một mình. Cô thở dài, có lẽ những buổi tiệc như thế này không phù hợp với cô.
“Cô Mộ, để tôi đưa cô về.”
Trợ lý nghe theo chỉ thị của Thẩm Trầm Diễn, định đưa Mộ Vân Hi về.
“Không cần đâu, tôi có thể tự về. Anh cứ về trước đi.”
You cannot copy content of this page
Bình luận