Đỉnh Lưu Đang Hoạt Động

Chương 34:

Chương trước

Chương sau

Ở vòng cuối, cả hai đồng thời giảm tốc độ, dần dần chuyển sang đi bộ.

 

Sau khi vận động mạnh, không nên dừng lại ngay, thế nên họ quyết định đi thêm vài vòng quanh công viên.

 

Hơi thở gấp gáp dần dần bình thường trở lại, Kiều Hoài Dao buột miệng hỏi: “Anh à, khi nào anh nhập học? Sao không thấy anh đi báo danh?”

 

Trường của Bách Cẩm Ngôn nằm ngay trong thành phố, không phải Học viện Điện ảnh mà là một trường đại học danh tiếng về khối kỹ thuật.

 

Kiều Hoài Dao nhớ rằng, ở kiếp trước, khi thông tin về trường đại học của Bách Cẩm Ngôn bị một tài khoản trên mạng đăng lên, nhiều người đã rất ngạc nhiên. 

 

Tại sao một diễn viên đã giành giải Ảnh đế lại không vào Học viện Điện ảnh mà lại chọn một trường kỹ thuật không liên quan đến nghề nghiệp của mình.

 

Khi đó, dư luận bùng nổ, thậm chí có người suy đoán rằng Bách Cẩm Ngôn sẽ rời khỏi làng giải trí, và tin đồn này đã lên cả hot search.

 

“Vài ngày nữa.” Bách Cẩm Ngôn đã sắp xếp thời gian hợp lý, và báo danh cũng được điều chỉnh theo lịch trình: “Trường anh nhập học muộn, không cần vội.”

 

Kiều Hoài Dao thở dài, không khỏi ghen tị: “Ước gì trường em cũng nhập học muộn thêm chút nữa.”

 

Cậu phải rời thành phố trong vài ngày tới.

 

Nếu không vì một số chuyện, có lẽ cậu đã học cùng trường với Bách Cẩm Ngôn.

 

Mặc dù không thể như hồi bé, cùng lớp, cùng bàn.

 

Nhưng ít nhất, vẫn gần hơn là một trường đại học ở xa.

 

Bách Cẩm Ngôn nhận ra nỗi buồn trong lời nói của cậu, và hiểu rõ điều khiến cậu khó chịu: “Thanh Hoa phù hợp với em hơn.”

 

Kiều Hoài Dao nghe vậy liền nghiêng đầu nhìn anh, nhưng thấy Bách Cẩm Ngôn chỉ chăm chú nhìn con đường phía trước.

 

Cậu cười nhẹ một tiếng: “Vậy nếu lúc đó em…”

 

Chưa nói dứt lời, cậu bỗng vấp phải thứ gì đó.

 

Bách Cẩm Ngôn lập tức giữ lấy cậu: “Cẩn thận.”

 

Kiều Hoài Dao dựa vào lực của anh để đứng vững, định nói không sao, nhưng khi vừa mở miệng, cậu hít một hơi lạnh: “Hừ!”

 

Bàn tay Bách Cẩm Ngôn siết chặt lấy cánh tay cậu, giọng anh không giấu được lo lắng: “Sao vậy?”

 

Kiều Hoài Dao lắc đầu, đôi mày vì đau mà cau lại chưa giãn ra, nhưng giọng nói của cậu vẫn cố an ủi: “Không sao, chỉ bị trẹo chân thôi.”

 

Con đường nhỏ không có đèn, đá sỏi lồi lõm, Kiều Hoài Dao không để ý nên mới bị trẹo chân.

 

Chấn thương không nghiêm trọng, chỉ là cú trẹo khiến cậu hơi khó chịu.

 

Thấy Bách Cẩm Ngôn không nói gì, Kiều Hoài Dao lại lên tiếng: “Không sao đâu, ngồi một lát là…”

 

Lời nói bỗng dừng lại khi cậu thấy Bách Cẩm Ngôn cúi người trước mặt mình: “Lên đi, anh cõng em.”

 

Khán giả trong phòng livestream lập tức bùng nổ.

 

“?! Tôi tan nát rồi, mọi người ơi!”

 

“Tôi thấy Bách Cẩm Ngôn mấp máy môi, anh ấy nói gì thế? Hoàng gia thông dịch viên của tôi đâu?”

 

“Ai mà hiểu được? Hồi trước có nữ diễn viên ngã và làm nũng để Bách Cẩm Ngôn đưa về khách sạn nghỉ ngơi, kết quả là anh ấy không nói nhiều mà gọi ngay 120, nữ diễn viên đó tức đến mức mặt xanh lè, cuối cùng tự mình đi giày cao gót về, suýt nữa làm vỡ sàn nhà.”

 

“Tôi nhớ chuyện này! Lúc đó còn lên hot search, bao nhiêu người cười nhạo Bách Cẩm Ngôn mới trưởng thành mà đã định sẵn sẽ độc thân cả đời, tôi cười rớt hàm luôn, ai ngờ… chính tôi mới là kẻ ngốc.”

 

“Bách Cẩm Ngôn đối xử lạnh lùng với người khác, nhưng lại dịu dàng với Kiều Kiều, cả thế giới đều thấy rõ sự thiên vị của anh ấy rồi đó!”

 

“Còn ngẩn ngơ gì nữa? Mau đẩy thuyền đi!”

 

 

Kiều Hoài Dao chỉ được anh trai cõng khi còn nhỏ, cậu hơi ngẩn ra một lúc, rồi vội vàng nói: “Không cần đâu, em không sao, chỉ đau một chút lúc nãy thôi.”

 

“Mau lên.” Chỉ hai chữ, ngắn gọn và dứt khoát.

 

“Anh à…”

 

“Kiều Hoài Dao.”

 

Khi nghe anh gọi cả tên đầy đủ, Kiều Hoài Dao mở miệng, nhưng không thể cãi lại, đành phải leo lên lưng anh, lí nhí nói: “Anh dìu em đi cũng được mà.”

 

“Không cần, lãng phí thời gian.” Bách Cẩm Ngôn đứng thẳng dậy, bình thản nói: “Giữ chắc.”

 

 

Kiều Hoài Dao đặt hờ tay lên vai anh, không dám dựa sát vào, cũng không dám quá xa, nhưng dù vậy, chiếc máy quay mini trước ngực cậu cũng bị che khuất hoàn toàn.

 

Nhưng lúc này, Kiều Hoài Dao hoàn toàn không để tâm đến máy quay, và tự nhiên không nhận ra rằng khán giả trong phòng livestream đang rên rỉ.

 

Cậu nằm trên lưng Bách Cẩm Ngôn, cả người căng thẳng, mỗi khi anh bước đi, tim cậu lại đập nhanh hơn.

 

Dựa vào cũng không ổn, không dựa vào cũng không xong, vài bước đường này còn mệt hơn cả tự mình đi bộ.

 

Hết Chương 34:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page