Chương 2:
18/09/2024
Chương 1:
18/09/2024
Chương 5:
18/09/2024
Chương 4:
18/09/2024
Chương 3:
18/09/2024
Chương 6:
19/09/2024
Chương 7:
19/09/2024
Chương 8:
19/09/2024
Chương 9:
19/09/2024
Chương 10:
19/09/2024
Chương 11:
20/09/2024
Chương 12:
20/09/2024
Chương 13:
20/09/2024
Chương 14:
20/09/2024
Chương 15:
20/09/2024
Chương 20:
21/09/2024
Chương 19:
21/09/2024
Chương 18:
21/09/2024
Chương 16:
21/09/2024
Chương 17:
21/09/2024
Chương 21:
24/09/2024
Chương 22:
24/09/2024
Chương 23:
24/09/2024
Chương 24:
24/09/2024
Chương 25:
24/09/2024
Chương 26:
26/09/2024
Chương 27:
26/09/2024
Chương 30:
26/09/2024
Chương 29:
26/09/2024
Chương 28:
26/09/2024
Chương 31:
28/09/2024
Chương 32:
28/09/2024
Chương 33:
28/09/2024
Chương 34:
28/09/2024
Chương 35:
28/09/2024
Chẳng phải cậu đang ở trong phòng của Bách Cẩm Ngôn, dọn dẹp di vật sao?
Tại sao lại xuất hiện ở đây?
Cuốn danh sách được đưa đến trước mặt, cậu nhìn thoáng qua góc có ghi ngày tháng, đồng tử Kiều Hoài Dao đột nhiên co lại, đây là…?
Tại điểm báo danh của Đại học Thanh Hoa?
Trong đầu Kiều Hoài Dao, mọi suy nghĩ rối tung lên, môi trường ồn ào xung quanh khiến não bộ vốn đã không rõ ràng của cậu càng thêm ngưng trệ.
Tờ danh sách trong tay bị cậu nắm chặt đến mức đã bắt đầu nhăn nheo dưới đầu ngón tay.
Thấy cậu đứng đó một lúc lâu mà không có động tĩnh gì, đàn chị khóa trên hỏi: “Bạn học, có vấn đề gì sao?”
Nghe tiếng đàn chị khóa trên, Kiều Hoài Dao bất chợt tỉnh lại, cố gắng ép bản thân bình tĩnh, cậu khẽ chớp mắt, che giấu sự không tự nhiên trên mặt, cười mỉm rồi nói: “Không có gì, chỉ là đột nhiên nhớ ra còn việc ở nhà, xin lỗi.”
Nói xong, Kiều Hoài Dao đặt lại tờ danh sách trong tay, nhanh chóng ký tên vào chỗ báo danh, sau đó kéo vali bước đi.
“Ơ? Bạn học!” Đàn chị khóa trên ngẩn người, chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng cậu, vội nói: “Có chuyện gì cũng đừng vội đi nhé, bạn còn chưa chọn ký túc xá mà…”
Kiều Hoài Dao không dừng bước, cũng không quay đầu lại, chỉ vẫy tay nói: “Nghe theo sắp xếp của trường.”
—
Nhìn dòng người qua lại ở Đại học Thanh Hoa và dòng xe cộ đông đúc, cảm giác mơ hồ không thực trong khoảnh khắc này đã bị phá vỡ.
Kiều Hoài Dao không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cậu thực sự đã trở lại.
Trở lại ngày báo danh đại học.
Vào thời điểm này, Bách Cẩm Ngôn chắc hẳn vẫn còn ở nhà.
Đại học Thanh Hoa bắt đầu báo danh sớm năm ngày, trường của Bách Cẩm Ngôn sẽ báo danh muộn hơn.
Kiều Hoài Dao bước nhanh ra khỏi cổng trường, tay bấm điện thoại, gấp gáp mở ứng dụng nhắn tin, cậu nóng lòng muốn liên lạc với Bách Cẩm Ngôn.
Nhưng khi tìm kiếm biểu tượng liên lạc, thì không khỏi khựng lại, cậu đã xóa hết mọi cách liên lạc với Bách Cẩm Ngôn.
…
Không thể gửi tin nhắn, Kiều Hoài Dao liền tắt ứng dụng nhắn tin, ngón tay nhanh chóng lướt qua màn hình, mở bàn phím số, không do dự bấm dãy số mà cậu đã thuộc lòng.
Tuy nhiên, khi gọi, chỉ nghe thấy tiếng “tút tút” báo bận.
Đổi số rồi sao?
Kiều Hoài Dao nghi hoặc, không tin, cậu kiểm tra lại số điện thoại rồi bấm gọi lại.
Vẫn là tiếng báo bận.
Kiều Hoài Dao đứng trước bảng đỗ xe, nhìn thấy một chiếc taxi tiến đến, cậu giơ tay ra hiệu dừng lại.
Lên xe, Kiều Hoài Dao nói: “Bác tài, đến sân bay.”
Kiều Hoài Dao mua vé máy bay sớm nhất, từ khi máy bay cất cánh cho đến khi hạ cánh, khi cậu bước ra khỏi sân bay, trời vẫn còn sáng.
Nhìn đồng hồ trên cổ tay, cậu không về nhà mà thẳng đến chỗ ở của Bách Cẩm Ngôn.
Trước kỳ thi đại học, Bách Cẩm Ngôn đã chuyển ra khỏi nhà, mua một căn hộ gần trường để tiện cho việc cân bằng giữa công việc và học tập.
Kiều Hoài Dao trước đây thường đến đây, nhưng sau đó, cậu thậm chí không còn bước chân vào khu này nữa.
Vừa trọng sinh trở lại, Kiều Hoài Dao chỉ nghĩ đến việc tìm Bách Cẩm Ngôn, hỏi rõ mọi chuyện, nhưng lúc này, khi thực sự đứng trước cửa nhà anh, cậu lại bỗng nhiên căng thẳng, tay đưa lên gõ cửa cũng dừng lại trước chuông, cắn răng rồi nhấn chuông.
‘Đinh dong’
‘Đinh dong’
…
Tiếng chuông dài vang lên vài lần rồi dần tắt.
Có lẽ tiếng chuông ngừng lại làm hành lang này trở nên trống trải và yên tĩnh hơn hẳn.
Kiều Hoài Dao chớp mắt, trong thoáng chốc, cậu dường như nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch.
Cậu chăm chú nhìn cánh cửa, nhưng… đợi mãi, không có ai đến mở cửa.
Bách Cẩm Ngôn không có nhà sao?
Kiều Hoài Dao nhận ra điều này, lập tức sững người, sự căng thẳng trong cậu cũng tan biến ngay lúc đó.
Bách Cẩm Ngôn có công việc đặc thù, hầu hết thời gian anh không ở nhà, bay khắp thế giới để tham gia sự kiện.
Trước kỳ thi đại học, anh đã từ chối nhiều công việc bên ngoài, giờ kỳ thi kết thúc, bận rộn với công việc là điều bình thường.
Kiều Hoài Dao khẽ thở dài, từ khi mua vé máy bay đến khi tìm đến khu này, mọi việc đều diễn ra nhanh chóng, nhưng giờ đây khi mọi thứ dừng lại, sự mệt mỏi dường như ập đến, khiến cậu không biết mình nên làm gì tiếp theo, hay nên đi đâu.
Cầm điện thoại trong tay, cậu cũng không biết gọi cho ai.
Pin còn lại không nhiều, Kiều Hoài Dao đành cất điện thoại đi, nhưng cũng không vội rời đi, ngồi xuống vali nghỉ ngơi.
You cannot copy content of this page
Bình luận