Đỉnh Lưu Đang Hoạt Động

Chương 19:

Chương trước

Chương sau

Chiếc vòng từ tay cả hai bay ra, trúng ngay một con ngỗng.

 

Bách Cẩm Ngôn ném mạnh, chiếc vòng trúng đích đến mức cổ con ngỗng bị kéo lại một chút.

 

Kiều Hoài Dao trợn tròn mắt, ném trúng rồi?!

 

Bách Cẩm Ngôn lại đưa thêm một chiếc vòng vào tay Kiều Hoài Dao, liếc nhìn chủ gian hàng: “Hai lần rồi.”

 

Rồi anh lạnh lùng nói: “Đây là lần thứ ba.”

 

“Lần thứ tư.”

 

“Lần thứ năm.”

 

 

Bình luận trong phòng livestream: “Không hiểu sao, khi ngồi trước màn hình, tôi cũng tự động nín thở.”

 

“Rõ ràng chỉ là hướng dẫn ném vòng, mà sao tôi không ngừng cười.”

 

“Tên chủ gian hàng này quá đáng quá, phải cho hắn một bài học!”

 

“Bách Cẩm Ngôn, buông vợ tôi ra! Đừng mượn cớ ném vòng để ôm vợ tôi, đáng ghét.”

 

“Tôi cảm thấy khắp phòng livestream đều là bong bóng hồng (nhắn nhủ tổ kỹ xảo nhé).”

 

Những chiếc vòng qua tay Kiều Hoài Dao và Bách Cẩm Ngôn, như thể được định vị chính xác, mỗi lần ném đều trúng vào ngỗng.

 

Chủ gian hàng thấy vậy, mặt mày xanh mét.

 

“Hai người…” Chủ gian hàng nghiến răng: “Hai người ném nhiều quá, tôi khó tính toán.”

 

Có vẻ như hắn ta lại muốn chơi xấu, đang tìm cớ.

 

Bách Cẩm Ngôn bình thản nói: “Ở đây có camera giám sát, anh định giao hàng hay dẹp sạp?”

 

Quản lý khu vui chơi rất nghiêm ngặt, nếu tên chủ gian hàng này chưa gặp rắc rối thì có lẽ là do chưa ai trúng thưởng, chứ nếu hắn ta cứ chơi xấu thế này, chắc chắn đã bị khiếu nại và phải dẹp sạp rồi.

 

Chủ gian hàng há miệng định nói gì, trong lòng đầy bực tức, nhưng khi nhắc đến việc dẹp sạp, hắn ta không dám lên tiếng.

 

“Thôi nào, tôi đâu có không đưa, nhiều ngỗng thế này, các cậu mang về cũng không có chỗ để, giết lấy thịt cũng phiền phức. Hay là tôi trả lại 50 đồng, coi như tôi mời các cậu chơi, còn ngỗng thì…”

 

Kiều Hoài Dao cắt ngang: “Vậy thì quy ra tiền đi, anh tính xem phải trả bao nhiêu, nếu có vấn đề, chúng tôi sẽ tìm quản lý khu vui chơi để giải quyết.”

 

Nói đến mức này rồi, chủ gian hàng cũng không dám lằng nhằng thêm, cười gượng và nói: “Không cần phiền phức thế, đây, tôi trả tiền là được chứ gì.”

 

Chủ gian hàng miễn cưỡng móc tiền ra từ túi, đau lòng đưa qua: “Đây, 300 đồng, thế là xong nhé.”

 

Tiền được đưa cho Bách Cẩm Ngôn.

 

Sau khi nhận tiền, anh đưa ngay cho Kiều Hoài Dao: “Tối nay không cần ăn mì gói nữa rồi.”

 

Kiều Hoài Dao cười nói: “Nếu thật sự nấu mì gói rồi đăng lên Weibo, chúng ta chắc chắn sẽ đứng chót bảng xếp hạng.”

 

Nhà người ta đều là những món ăn tinh tế, còn họ thì đăng hai bát mì gói.

 

So sánh thế này thật quá thảm.

 

Bình luận phản đối ngay lập tức: “Không-đời-nào! Kiều Kiều cứ yên tâm, dù chỉ là mì pha, không cần nấu, chỉ cần là do em tự tay làm, tôi sẽ huy động cả nhà bình chọn cho hai người.”

 

“Chỉ có mình tôi chú ý đến tiền thôi sao? Số tiền kiếm được, Bách Cẩm Ngôn không giữ lại đồng nào, dù vài trăm đồng có thể không là gì với anh ấy, nhưng bây giờ đang quay chương trình, trong túi anh ấy không có xu nào đấy!”

 

“Chậc chậc chậc, kiếm được tiền là đưa hết, Bách Cẩm Ngôn thật đáng khen, xứng đáng có vợ!”

 

“Fan CP lưu ý một chút, đừng tùy tiện ghép cặp, Kiều Kiều là vợ tôi, có liên quan gì đến Bách Cẩm Ngôn đâu.”

 

 

Tiền thắng được từ trò ném vòng, Kiều Hoài Dao không nhận, mà nói: “Anh cầm đi.”

 

Trong tay cậu vẫn còn 50 đồng vừa kiếm được từ công việc.

 

Bách Cẩm Ngôn thấy vậy, liền gập đôi tiền và nhét vào túi áo khoác của Kiều Hoài Dao: “Có muốn đi dạo thêm không?”

 

Kiều Hoài Dao lắc đầu, lúc nãy còn sớm, đi dạo chỉ để giết thời gian, giờ họ đã ở quầy ném vòng khá lâu, có lẽ nên về thôi, cậu nói: “Chúng ta đi siêu thị trước đã.”

 

Mua chút nguyên liệu nấu bữa tối.

 

“Ừ.”

 

 

Kiều Hoài Dao tìm thấy một siêu thị trên bản đồ, không xa nhà lắm.

 

Đó là một siêu thị lớn, có đầy đủ mọi thứ, tránh việc phải đi nhiều siêu thị để mua hết những thứ cần thiết.

 

Lúc này, siêu thị cũng khá đông người.

 

Một số siêu thị lớn, sau 8 giờ tối rau sẽ được giảm giá, nhìn vẫn rất tươi, nhưng theo quy định của siêu thị, sẽ được dán nhãn giảm giá.

 

Kiều Hoài Dao đặt tay lên vai Bách Cẩm Ngôn, chỉ vào khu vực rau củ: “Chọn món anh thích ăn đi, tối nay anh trổ tài cho em xem.”

 

Bách Cẩm Ngôn nghĩ đến tài nấu ăn “bùng nổ” của Kiều Hoài Dao, định trêu chọc cậu, nhưng chợt nhận ra lời anh nói có chút sai, liền trêu lại: “Em có nói ngược không đấy?”

 

Hết Chương 19:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page