Dịch Vụ Tang Lễ Tiểu Vương

Chương 5:

Chương trước

Chương sau

Trần Tức ôm tôi, từng tiếng một nói:

 

“Xin lỗi, xin lỗi em, anh ước gì người chết là anh, xin lỗi em vì đã dùng cách này để gọi em quay lại.”

 

Tôi lau nước mắt, nâng cổ tay lên nhìn sợi dây buộc trên đó.

 

Đây vốn không phải là sợi dây tơ hồng.

 

Đây là sợi dây tôi tự đan bằng tóc của mình ngày trước.

 

Một sợi của Trần Tức, một sợi của tôi.

 

Sợi của tôi đã bị thiêu rụi trong trận hỏa hoạn, còn sợi trên tay này thuộc về Trần Tức.

 

Cũng chính nhờ nó, anh đã dùng thuật gọi hồn để triệu hồi tôi trở lại.

 

Anh nhìn tôi, một lần nữa đưa ra chiếc nhẫn.

 

“Em có đồng ý lấy anh không, Thanh Thanh? Dù là sống hay chết, kiếp này chúng ta sẽ không bao giờ xa rời.”

 

Tôi nhìn anh, khẽ gật đầu.

 

“Em đồng ý.”

 

***

 

Tôi và Trần Tức đã hoàn thành một hôn lễ đặc biệt trong sự chứng kiến của mọi người xung quanh.

 

Nhưng người và ma vốn khác biệt, tôi và anh vẫn không thể ở bên nhau.

 

Ba năm qua, vì chấp niệm, tôi cứ mãi lưu luyến cõi trần.

 

Giờ đây chấp niệm duy nhất của tôi đã tan biến.

 

Tôi nhìn về phía Khánh Ngư đang đứng bên cạnh.

 

Tôi đã nhận ra mình là một hồn ma.

 

Và lúc này tôi cũng nhìn ra chân thân của Khánh Ngư.

 

Cô ấy khoác áo choàng đen, trên vai mang một chiếc móc câu linh hồn khổng lồ.

 

Cô là quỷ sai của khu vực chúng tôi, suốt ba năm qua cô đã cưu mang tôi, thậm chí còn chịu làm bạn thân của tôi.

 

Chuyện lần này, hẳn cũng là do cô sắp xếp.

 

“Cảm ơn cậu, Khánh Ngư, cảm ơn mọi người.”

 

Cô ấy phẩy tay, không để tâm nói:

 

“Xin lỗi, hồn ma sau khi chết rất dễ trở thành linh hồn bị ràng buộc, những linh hồn này không có ký ức về cuộc sống trước kia. Nếu mình mạo muội nói thật với cậu, khi chấp niệm chưa tiêu tan, cậu rất dễ trở thành ác quỷ.”

 

“Mình chỉ có thể dùng cách này. Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là bạn trai cậu cũng đồng ý phối hợp.”

 

Tôi gật đầu, lòng đầy cảm kích.

 

“Bây giờ mình có thể đi đầu thai chưa? Cuối cùng, mình có một yêu cầu nhỏ, có thể xóa ký ức của họ được không?”

 

“Mình rất biết ơn Trần Tức, và biết ơn những người bạn đã nhớ đến mình.”

 

“Đương nhiên, điều này vốn dĩ không đúng quy tắc, may là mình đã nhờ vả đi cửa sau.”

 

“Yên tâm đi, sau khi cậu đầu thai, ký ức về cậu trong họ sẽ dần phai nhạt, cuối cùng đoạn ký ức này sẽ như một giấc mơ mà biến mất.”

 

Khánh Ngư liếc nhìn Tang U với chút e ngại.

 

Lúc này tôi mới biết, Tang U thực ra là Diêm Vương, hóa ra quanh tôi luôn có người lợi hại như vậy.

 

Tôi thật may mắn.

 

Tôi ngước nhìn Trần Tức.

 

Thấy anh nắm chặt tay tôi, liên tục lắc đầu.

 

“Không, đừng xóa ký ức của anh. Thanh Thanh, chúng ta đã là vợ chồng, dù là sống hay chết, anh muốn ở bên em mãi mãi.”

 

Tôi kiễng chân, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh.

 

“Hãy sống thật tốt, Trần Tức. Mạng anh là do em cứu, em không cho phép anh chết. Em muốn anh sống thọ, và có một cuộc sống hạnh phúc.”

 

“Tạm biệt.”

 

Đôi mắt của Trần Tức dần dần khép lại.

 

Những người xung quanh cũng chìm vào giấc ngủ sâu.

 

***

 

Tôi theo Khánh Ngư đến Địa phủ, nơi lối đi luân hồi.

 

Nhưng cô ấy lại chần chừ, không di chuyển.

 

Cho đến khi tôi nhìn cô ấy với vẻ thắc mắc.

 

Cô ấy mới ngượng ngùng cười và nói:

 

“Cậu có hứng thú thi công chức Địa phủ không? Mình đã bàn với Tang U rồi, cửa hàng ở dương gian cần có ma để trông coi, nếu cậu đi đầu thai, mình lại phải tìm người mới. Tất nhiên là dựa vào tự nguyện, mình không ép đâu.”

 

Tôi vui mừng nhìn cô ấy.

 

“Thật sự được sao?”

 

“Dĩ nhiên, nếu trở thành quỷ sai, cậu có thể đi lại giữa âm dương, ở dương gian thì cậu có thể ở lại, mà Địa phủ cũng có thể lưu lại. Muốn suy nghĩ một chút không?”

 

“Đồng ý! Mình nhất định sẽ cố gắng thi đỗ công chức Địa phủ, trở thành quỷ sai thực tập!”

 

Tôi hân hoan chuẩn bị.

 

Cho đến khi nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Khánh Ngư và Tang U phía sau.

 

“Vương Khánh Ngư, ai cho cô quyền tự ý tuyển người hả?”

 

“Tôi đâu có tuyển người, tôi tuyển ma mà.”

 

“Năm nay, sang năm, năm tới nữa, cô không được nghỉ phép!”

 

“Diêm Vương bủn xỉn, Tang U bủn xỉn, tôi ghét anh.”

 

-Hết-

Hết Chương 5:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page