Danh sách chương

DỊ GIỚI DƯỢC TỀ SƯ

Chương 14: Kẻ Hù Dọa Khách Hàng

Chỉ trong nháy mắt.

(ΩДΩ)! !

Mái tóc dài từ trên đầu, kéo tới mắt cá chân của nữ quỷ trực tiếp xõa tung ra, dựng đứng lên.

Chỉ thấy ở phía sau tấm rèm vải nọ là một thiếu niên cầm theo cái cưa điện.

(〝 ▼ 皿 ▼) Toàn thân thiếu niên này đều là máu, hắn đang hung hăng cưỡi lên người Thợ Săn Ma, không ngừng dùng cưa điện xoẹt xoẹt xoẹt, ma sát trên bờ vai của gã.

Hoa lửa văng khắp nơi, mảnh xương bay tán loạn.

Mà có vẻ như Lâm Ân đã phát hiện ra vị khách mới xuất hiện bên ngoài tấm rèm của cửa tiệm, hắn lập tức ngẩng đầu lên, vẻ hung hăng trên mặt hắn nhanh chóng chuyển biến, trở thành nụ cười nghề nghiệp, cả quá trình cực kỳ liền mạch, tự nhiên, lại lộ ra hàm răng trắng nõn (lành lạnh), nói: “Hoan nghênh, bên trong có sẵn rất nhiều dược tề, mời cô bước vào chờ tôi một chút. Sau khi tôi xử lý xong quý khách này, sẽ đi lấy cho cô. Rất nhanh thôi, ha hả ha hả —— “

Lâm Ân phát ra tiếng cười thân mật.

【 Độ sợ hãi của Quỷ Tóc Dài đối với ngươi +30】

【 Độ sợ hãi của Quỷ Tóc Dài đối với ngươi +40】

“Nha —— nha —— “

Nữ quỷ tóc dài lập tức ôm lấy đầu mình, phát ra một tiếng thét dài đầy hoảng sợ (ΩДΩ).

Dưới cái nhìn chăm chú đầy vẻ ngơ ngác, khó hiểu của Lâm Ân, nữ quỷ tóc dài kia vẫn không ngừng thét chói tai. Cuối cùng, cô ta không còn chịu đựng nổi nữa, cứ vậy mà vừa khập khiễng ôm đầu vừa gào thét inh ỏi, nhanh chóng dung nhập vào trong sương mù màu đen.

【 đinh! Ngươi đạt được độ nổi tiếng ở hẻm Du Hồn +1】

【 đinh! Ngươi đạt được độ nổi tiếng ở hẻm Du Hồn +1】

【 đinh! Ngươi thành công dọa cho một vị khách sinh ra bệnh tâm lý, tính cách của Quỷ Tóc Dài từ【 hoạt bát 】 đã thành công chuyển biến thành 【 khiếp đảm 】, ngươi đạt được thành tựu: Kẻ Hù Dọa Khách Hàng! 】

【 Kẻ Hù Dọa Khách Hàng 】: Bởi vì quá mức biến thái mà thường xuyên làm cho khách hàng xuất hiện tình huống hoảng sợ quá độ, tên học đồ của Tiệm Dược Tề Cưa Máu đang đi lên một con đường không thể quay về… Ngươi đạt được tăng phúc vĩnh viễn: độ sợ hãi của khách hàng đối với ngươi vĩnh viễn +1, ngươi tạo thành cảm giác đau đớn +1.

Lâm Ân sửng sốt.

Vô số những dấu “? ? ?” đang lơ lửng bay trên đầu hắn.

Ơ hay nhỉ? Sao tự dưng hắn lại trở thành Kẻ Hù Dọa Khách Hàng rồi? !

Hắn vẫn một mực tuân theo tôn chỉ khách hàng là số một, dùng thái độ chân thành để đối đãi với người, luôn mỉm cười phục vụ nha!

Cái hệ thống chó má này ngươi không thể gán cho người ta mấy cái thành tựu kỳ kỳ quái quái như vậy được!

“Muốn chạy? !”

Lâm Ân (╬ ̄ 皿  ̄) lại hung hăng ấn Thợ Săn Ma đang có ý định lao về phía trước kia xuống, tay cầm cưa điện lập tức lao lên.

“Mặc kệ, cứ chữa khỏi bệnh cho người này đã lại nói sau!”

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt ——

“God! My God!”

Cuối cùng, khoảng hơn mười phút sau, Lâm Ân vô cùng vừa lòng vứt bỏ cái cưa điện trên tay đi, mỉm cười nhìn khung xương đã bị mài đến trắng nõn bóng loáng, vẻ mặt đầy kiêu ngạo, khoe khoang nói:

“Quý khách, đã hoàn thành rồi! Độc tố xâm thực vào tầng ngoài của xương cốt đã bị tôi cạo sạch hết, hiện tại chỉ cần làm cho huyết nhục tiến thêm một bước tái sinh là cánh tay của anh sẽ hoàn hảo lại như lúc ban đầu!”

Lâm Ân lau mồ hôi trên đầu mình, gương mặt lộ ra nụ cười tươi chân thành tha thiết, đầy vẻ tự hào sau khi trải qua một hồi lao động là vinh quang.

Loại cảm giác cứu một mạng người hơn xây bảy tầng phù đồ này thật sự làm cho con người ta xúc động muốn thăng hoa mà.

“Quý khách, anh xem đi, có thấy vừa lòng không?”

“Quý khách?”

Lâm Ân nghi hoặc quay đầu nhìn lại, rồi lập tức phát hiện toàn thân Thợ Săn Ma không ngừng co rúm lại, (꒪Д꒪), có vô số bọt trắng phun ra từ khóe miệng, tròng trắng mắt lật ngược lại gần như đã không còn nhìn thấy tròng đen.

“Quý khách! Quý khách ơi! !”

Lâm Ân vô cùng sợ hãi lao đến.

Hơn nửa giờ sau.

【 đinh! Ngươi dùng thủ đoạn đặc thù, vượt cấp khiến cho Thợ Săn Ma truyền kỳ đánh mất năng lực chiến đấu, ngươi đạt được khen thưởng thành tựu: Kẻ Mang Đến Nỗi Đau! 】

【 Kẻ Mang Đến Nỗi Đau 】: danh hiệu thành tựu, vĩnh cửu gia tăng +5% giá trị đau đớn do ký chủ sử dụng các dạng công cụ tạo thành.

Lâm Ân kinh ngạc nghe nội dung nhắc nhở không hợp lẽ thường của hệ thống vang lên trong đầu.

Mà tới lúc này, cuối cùng Thợ Săn Ma đang nằm trên bàn giải phẫu trước mặt hắn, cũng chậm rãi khôi phục lại ý thức từ trong hôn mê.

“Anh tỉnh rồi sao?”

Gã vừa mở to mắt, trong mắt lập tức phản chiếu nụ cười nghề nghiệp của Lâm Ân kia.

Xoẹt xoẹt ——

Gần như là phản xạ có điều kiện, Thợ Săn Ma nọ lập tức trở nên hoảng sợ, vội vàng nhảy dựng lên khỏi bàn giải phẫu, rồi nhắm thẳng về phía Lâm Ân, “Phanh phanh phanh” bắn liền mười mấy phát súng.

“Cậu đừng đi tới! Đừng tới đây!”

【 Giá trị tinh thần của Thợ Săn Ma -10】

【 Giá trị tinh thần của Thợ Săn Ma -5】

【 Giá trị tinh thần của Thợ Săn Ma -1】

Gã vô cùng hoảng sợ, cứ một mực cầm chắc khẩu súng lục trong tay, kinh hồn mãi không bình tĩnh lại được.

Mà ở phía đối diện, Lâm Ân trừng mắt nhìn qua, hắn đang dùng tư thế hình chữ “Đại” (大) dựa sát vào tường. Còn mười mấy viên đạn vừa rồi lại găm thẳng vào bức tường phía sau, cùng nhau tạo thành một đường nét miêu tả chính xác thân thể của hắn.

(Nói chính xác hơn là bắn trượt, nhưng viên đạn lại đi sát rạt bên ngoài thân thể, găm thẳng vào tường.)

“Bình tĩnh! Xin quý khách bình tĩnh! Quên những ký ức không thoải mái kia đi, yên tâm, tôi đã chữa trị xong vết thương trên người quý khách rồi!” Lâm Ân duỗi hai tay, nghiêm túc mà quyền uy nói.

Đồng thời, hắn cũng dùng chân mà không chút dấu vết mà đẩy cái cưa điện bên chân sang chỗ khác, phòng ngừa vị khách này lại liên tưởng đến một vài ký ức không mấy tốt đẹp vừa rồi.

Thợ Săn Ma thở hào hển, cố gắng giữ cho hơi thở cũng như tâm trạng của mình bình tĩnh lại, sau đó quay đầu, nhìn về phía bả vai.

Chỉ thấy ở nơi đó đang được quấn quanh bởi một tầng băng gạc thật dày, ngoại trừ lúc hoạt động bả vai vẫn còn lại một chút cứng ngắc, không mấy tự nhiên, thì trên đó đã không còn cảm giác trống rỗng như lúc bị cạo hết thịt, càng không còn cảm giác đau đớn như bị xé toạc ra như lúc độc tố Hắc Hồ Điệp vẫn còn xâm thực nữa rồi.

Như thế hết thảy những khung cảnh khủng bố mà gã từng trải qua trước kia, đều là một giấc mộng.

Thợ Săn Ma ngạc nhiên hỏi: “Nhanh như vậy sao?”

Lâm Ân nghiêm túc nói: “Đã khôi phục gần như hoàn hảo rồi. Sau khi tôi loại trừ toàn bộ độc tố lây nhiễm gây ảnh hưởng tới tổ chức cơ bắp và ở tầng nông trong xương cốt trên vai anh, công đoạn còn lại chỉ là nên làm như thế nào để làm cho huyết nhục của anh một lần nữa mọc lại nhanh chóng hơn thôi.”

Lâm Ân cầm trong tay một bình dược tề trống rỗng, nói tiếp: “Tôi đã cho anh dùng loại dược tề tái sinh huyết nhục tốt nhất trong tiệm, hơn nữa thể chất của anh vốn đã khác hẳn với người bình thường, sinh mệnh lực vô cùng dũng mãnh, cho nên phần lớn huyết nhục đã mất đi kia cũng sinh trưởng ra rồi.”

“Chỉ có một bộ phận nhỏ ở khu vực trung ương nhất, bởi vì nó cách phần huyết nhục chung quanh quá xa, tôi mới bổ sung cho anh một chút thịt thích hợp khác. Nhưng anh cứ yên tâm, tính bài xích đã bị tôi xử lý xong rồi!”

Thợ Săn Ma ngẩn ra, gã lập tức kéo mảnh băng gạc trên vai mình xuống.

Chỉ thấy đúng là hiện giờ trên vai gã đã thật sự khôi phục lại như lúc ban đầu rồi, còn có màu hồng hồng, mềm mại, mà tại vị trí trung tâm nhất của miệng vết thương lúc trước, lại mơ hồ có thể nhìn thấy một bộ phận cơ bắp mang màu khác biệt với làn xa xung quanh.

Nó trắng nõn nà, mềm mại, bên trên còn có một sợi lông cứng dựng thẳng lên.

【 thịt heo! 】

Chỉ trong nháy mắt Thợ Săn Ma đã tức muốn xù lông. Gã quơ tay một cái, lập tức tóm lấy cổ áo Lâm Ân, xách hắn lên, trừng lớn con mắt, nghiến răng kèn kẹt.

Lâm Ân nhanh chóng giơ hai tay lên, tỏ vẻ vô tội: “Quý khách, tuy trong quá trình chữa bệnh có khả năng phát sinh một chút không thoải mái, nhưng chẳng phải kết quả vô cùng hoàn mỹ đó sao?”

Lâm Ân không ngừng nháy mắt, dục vọng cầu sinh lập tức kéo đầy.

“Hơn nữa tôi có thể cam đoan với anh, nếu ngày sau, vết thương trên vai anh còn tái phát, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đến nơi này, tôi miễn phí cho anh. Hơn nữa, ở lần thứ hai phục vụ, tuyệt đối sẽ làm cho anh vừa lòng!”

Thợ Săn Ma run rẩy nói: “Phục vụ lần thứ hai? ! Mày còn muốn phục vụ lần thứ hai cho tao ư?”

【 Cảm xúc của Thợ Săn Ma cực kỳ không ổn định. 】

【 độ nguy cơ +30%】

【 độ nguy cơ +50%】

【 độ nguy cơ +99%】

“Quý khách!” Lâm Ân nghiêm túc nói: “Tôi là một bác sĩ, tuy trong quá trình vừa nãy, đã xảy ra một chút thăng trầm nho nhỏ, nhưng anh suy nghĩ lại một chút đi!”

“So với mặc kệ cho Hắc Hồ Điệp lan tràn khắp toàn thân, cuối cùng hư thối mà chết, thì quá trình cạo xương chữa thương mang đến một chút đau đớn nho nhỏ kia, có đáng là gì đâu?”

“Còn sống mới quan trọng hơn hết thảy!”

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 đinh! Độ nguy hiểm của mục tiêu đang giảm xuống… 】

Cuối cùng, sau khi được Lâm Ân rưới cho một bát súp gà có độc [1], Thợ Săn Ma vẫn nghiến răng kèn kẹt nhưng đã chịu hạ cánh tay đang nắm cổ áo của Lâm Ân xuống dưới.

[1] : Thoạt nghe cứ tưởng là súp gà cho tâm hồn, kỳ thực bên trong ngầm chứa những nội dung lừa gạt và giả dối, thật giả trộn lẫn vào nhau, dễ làm người ta nhầm lẫn.

Thợ Săn Ma hít sâu một hơi, từ từ buông Lâm Ân ra rồi nghiến răng nghiến lợi nói: “Quả không hổ là đồng tộc của ta. Cậu có thể sống sót bên trong thế giới hắc ám đến tận bây giờ, đúng là có bản lĩnh lợi hại! Ít nhất là thủ đoạn tra tấn người đã đạt tới hàng nhất lưu rồi!”

Lâm Ân sờ sờ đầu, cười ha hả nói: “Quá khen! Quá khen!”

“Cậu cảm thấy tôi đang khen cậu sao? !” Thợ Săn Ma lập tức túm lấy cổ áo Lâm Ân, lần thứ hai xách nó lên, đôi mắt trừng to như muốn nứt ra, nghiến răng nghiến lợi nói: “Có phải từ trước đến nay cậu chưa từng làm giải phẫu cho người ta hay không? Nói!”

Lâm Ân nhanh chóng lắc đầu, lại kiên định dựng ba ngón tay lên, nghiêm túc nói: “Tôi thề là tôi đã làm rồi, tôi hoàn tất một lần sinh mổ cho người ta! Hơn nữa cả cha lẫn con đều bình an vô sự! Người ta còn like cho tôi một cái cơ mà!”

Hết Chương 14: Kẻ Hù Dọa Khách Hàng.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page