Chương 2:
11/03/2025
Chương 3:
11/03/2025
Chương 4:
11/03/2025
Chương 5:
11/03/2025
Chương 1:
11/03/2025
Chương 10:
11/03/2025
Chương 15:
11/03/2025
Chương 14:
11/03/2025
Chương 13:
11/03/2025
Chương 12:
11/03/2025
Chương 11:
11/03/2025
Chương 9:
11/03/2025
Chương 8:
11/03/2025
Chương 7:
11/03/2025
Chương 6:
11/03/2025
Chương 16:
11/03/2025
Chương 17:
11/03/2025
Chương 18:
11/03/2025
Chương 19:
11/03/2025
Để ép tôi rơi khỏi top ba và lấy lòng nữ chính, bọn họ lần lượt ra tay, thi nhau dùng đủ chiêu trò, mượn danh nghĩa tình yêu để làm hại tôi.
Dùng đủ mọi cách để dụ dỗ tôi nếm trải nỗi đau tình ái, rồi thừa cơ kiểm soát tôi.
Cuối cùng, bọn họ trở mặt, chỉnh sửa một bức ảnh không đứng đắn của tôi.
Vu oan tôi là kẻ lẳng lơ, qua lại với cả ba người họ.
Mà Tân Nguyên chính là kẻ đầu tiên bày ra trò này.
Cậu ta tiếp cận tôi bằng dáng vẻ của một chú cún nhỏ nhiệt tình.
Trong từng lời nói đều lộ rõ sự ngưỡng mộ dành cho tôi.
Nữ phụ vốn luôn bị người đời chèn ép, nay hiếm hoi gặp được một người đồng trang lứa sẵn lòng thừa nhận cô ấy, liền xem cậu ta là tri kỷ.
Thế nhưng, chính người bạn này…
Lợi dụng đoạn hội thoại giữa tôi và cậu ta, viết một bài đăng đầy ẩn ý trên diễn đàn trường.
Gọi tôi là — Kẻ lì lợm bám riết không buông.
Cũng chính cậu ta đã phát tán bức ảnh chỉnh sửa đó lên mạng.
Trước đây tôi bận rộn thi cử nên quên khuấy đi tình tiết này trong cốt truyện.
Tôi vốn tin vào nguyên tắc “người không phạm ta, ta không phạm người”.
Không ngờ, Tân Nguyên lại tự động tìm đến cửa.
Vậy thì, tôi sẽ không khách sáo nữa.
3.
Có lẽ ánh mắt tôi nhìn cậu ta quá mức thẳng thắn, vừa lâu vừa nóng bỏng.
Tân Nguyên hơi mất tự nhiên, giọng điệu cố tỏ vẻ thoải mái: “Sao thế, trên mặt tôi có vết bẩn à?”
Tôi cong môi lấp liếm: “Trước đây hình như chưa từng gặp cậu ở trường nhỉ?”
“Biết đâu đã gặp rồi thì sao.”
Cậu ta bất ngờ ngồi xuống, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ còn một đốt ngón tay.
Sự mập mờ khó nói tràn ngập trong không khí.
Sau đó, cậu ta tiếp tục tấn công, chống cằm, ra vẻ ưu tư: “Cậu biết Thẩm Chi Vân chứ? Gặp một người kinh diễm như anh ta rồi, dù cậu có từng thấy tôi, chắc chắn cũng chẳng nhớ nổi đâu.”
Thủ đoạn của Tân Nguyên thật sự còn quá non nớt.
Chẳng lẽ cậu ta không biết—
Khi cố tình làm ra mấy động tác quyến rũ đầy xa lạ này, vành tai cậu ta đã sớm đỏ ửng, phản bội chính chủ nhân của nó rồi sao?
Cậu ta không biết, thậm chí còn lén quan sát tôi, mong chờ tôi sẽ phản ứng đúng như cậu ta dự tính.
Nhưng làm sao có chuyện đó được?
Tôi mỉm cười.
Dưới ánh mắt chờ mong của cậu ta, tôi nghiêm túc nói: “Đúng vậy.”
“Nhưng đừng nản lòng, tuy cậu không bằng được người trên, nhưng vẫn hơn người dưới.”
Không ngờ tôi lại an ủi người khác theo cách này, Tân Nguyên cứng đờ.
Những lời đã chuẩn bị sẵn trong đầu, thế nào cũng không thốt ra nổi.
Cuối cùng, cậu ta vẫn phải nặn ra một nụ cười, nhiệt tình trao đổi WeChat với tôi.
“Cậu thật tốt, cậu là người đầu tiên công bằng khách quan, không tâng bốc tôi chỉ vì gia thế của tôi. Chúng ta có thể làm bạn không?”
Tôi thoải mái chấp nhận lời mời kết bạn.
Sau đó, nhân lúc cậu ta vừa khen tôi công bằng khách quan, tôi lại thật thà bổ thêm một nhát chí mạng.
“Tôi chỉ nói thật thôi, cậu đừng vì thua kém Thẩm Chi Vân mà nghĩ quẩn nhé.”
“Là Tân Nguyên, cậu là duy nhất, cậu có điểm đặc biệt của riêng mình. Ừm… mặc dù hiện tại tôi vẫn chưa nhìn ra cậu đặc biệt ở chỗ nào.”
“Nhưng chắc chắn cậu có điểm đặc biệt!”
Mỗi khi tôi nói thêm một câu, nụ cười của cậu ta lại khó coi thêm một phần.
Dưới gương mặt giả vờ kiên cường đó, tôi phủi tay rời đi, giấu công danh, vui vẻ về nhà.
4.
Cách tốt nhất để bước vào trái tim một người là thảo luận về sở thích của họ —Tân Nguyên chắc chắn đã nghĩ như vậy.
Và có vẻ như cậu ta đã hiểu lầm tôi đôi chút.
Cậu ta cho rằng sở thích của một mọt sách như tôi hẳn sẽ liên quan đến nhân văn, nghệ thuật các kiểu.
Hoặc có lẽ đã nghe theo lời xúi giục của mấy tên bạn xấu nào đó.
Thế nên ngay ngày đầu tiên sau khi kết bạn, cậu ta đã vội vàng bắt chuyện với tôi.
Nào là bàn luận văn học, lý tưởng, hăng hái ca ngợi vẻ đẹp của nghệ thuật.
You cannot copy content of this page
Bình luận