Chương 2:
11/03/2025
Chương 3:
11/03/2025
Chương 4:
11/03/2025
Chương 5:
11/03/2025
Chương 1:
11/03/2025
Chương 10:
11/03/2025
Chương 15:
11/03/2025
Chương 14:
11/03/2025
Chương 13:
11/03/2025
Chương 12:
11/03/2025
Chương 11:
11/03/2025
Chương 9:
11/03/2025
Chương 8:
11/03/2025
Chương 7:
11/03/2025
Chương 6:
11/03/2025
Chương 16:
11/03/2025
Chương 17:
11/03/2025
Chương 18:
11/03/2025
Chương 19:
11/03/2025
Ánh mắt Phó Tranh trượt sang tôi: “Và cả cậu nữa. Cậu cũng thích cậu ta.”
“À, không đúng rồi, cậu không thích cậu ta. Điều đó khiến tôi vui lắm đấy, thật sự rất vui! Cậu không thích cậu ta.”
Cậu ta cười, nghiêng đầu nhìn tôi, giọng điệu nhẹ nhàng mà sắc bén: “Cô học bá Thẩm, cậu định xử lý tôi như thế nào đây?
“Có phải cậu sẽ nhờ ai đó gửi tin tức cho Thẩm Chi Vân, rồi tung hết mấy tấm ảnh của tôi ra ngoài không?”
Phó Tranh cười rạng rỡ như hoa: “Thật ra, cậu không cần tốn nhiều công sức thế đâu. Tôi có thể giúp cậu mà.”
“Nhưng mà, biết được mục đích của bọn tôi rồi, vậy mà cậu chỉ xử lý bọn tôi một cách nhẹ nhàng như thế thôi sao?”
“Thật là đáng yêu và nhân từ quá, khiến tôi càng thích cậu hơn rồi.”
Nghe mấy lời điên rồ của cậu ta, tôi nhếch môi.
Giơ tay lên, tát thẳng một cái thật mạnh.
“Bây giờ thì sao, vẫn thấy tôi đáng yêu và nhân từ chứ?”
Dấu đỏ trên mặt Phó Tranh ngày càng rõ rệt.
Thế nhưng hắn ta vẫn cười.
Nhẹ nhàng, thong dong.
“Nếu là tôi, nếu là tôi ấy, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua những kẻ như vậy một cách dễ dàng thế đâu.”
Tôi cười khẩy, chẳng buồn tranh luận với hắn ta.
Tôi nhân từ sao?
Tất nhiên là không rồi.
Tôi chỉ thích công bằng mà thôi.
Những gì bọn họ nhận được hôm nay, chẳng qua chỉ là số phận mà họ từng muốn áp đặt lên tôi mà thôi.
26.
Phó Tranh không nói dối.
Hắn ta thực sự không để tôi ra tay, mà tự mình âm thầm tìm người tiết lộ chuyện mình hãm hại Thẩm Chi Vân.
Sau đó lại tự tung ra những bức ảnh của chính mình.
Một ngày nọ, hắn ta chuyển tiếp một bài báo cho tôi, nội dung vô cùng chấn động.
Không chỉ phơi bày thân phận con riêng của hắn ta, mà còn vạch trần việc hắn ta tiếp cận tôi vì Chương Điềm.
Thậm chí còn đính kèm một loạt ảnh không đứng đắn của Phó Tranh, ánh mắt mê ly, dáng vẻ trêu ghẹo.
Lời chế giễu nhiều không kể xiết, những kẻ thích xem kịch giới thượng lưu đổ xô vào hóng hớt.
Phó Tranh chẳng hề để tâm.
Ngay sau đường link bài báo, hắn ta lại gửi thêm một tin nhắn: 【Thật đáng tiếc, những bức ảnh này, vốn dĩ tôi chỉ muốn cho một mình cậu xem mà thôi.】
Tôi bật cười, sau đó thoát ra ngoài, không chút do dự xóa sạch liên lạc với cả ba người họ.
Về sau, sau nhà họ Tân, Nhà họ Thẩm và nhà họ Phó cũng lần lượt tìm đến tôi, dùng cùng một chiêu thức, ép buộc tôi giúp họ làm sáng tỏ mọi chuyện.
Là bọn họ ép tôi mà.
Tôi có thể làm gì đây?
Haiz…Chỉ có thể đồng ý thôi.
Rồi giẫm lên bả vai ba gia tộc bọn họ, đưa chuỗi rượu của nhà mình vươn ra toàn cầu.
…
Tôi vừa xách cặp bước ra khỏi lớp học.
Người dẫn chương trình hỏi tôi: “Có tin đồn rằng năm năm trước, cô từng bị người khác tổn thương. Trong đó, một người còn được cho là người mà cô từng thầm yêu.”
“Bây giờ, ba vị tiên sinh này dường như đã nhận ra lỗi lầm của mình, luôn theo sát sau lưng cô để làm từ thiện, cô định phản ứng thế nào trước chuyện này?”
Tôi mỉm cười đáp: “Anh có biết nhà máy rượu của nhà họ Thẩm đã thay đổi thế nào trong năm năm qua không?”
“Tôi đang bận lắm.”
Con người phải nhìn về phía trước.
Leo lên vị trí hôm nay, tôi đã bỏ xa bọn họ từ lâu.
Cần gì phải nghĩ quẩn, hoài niệm về ba kẻ không đáng nhắc đến đó chứ?
Hết.
You cannot copy content of this page
Bình luận