Đàn Anh, Anh Chậm Hiểu Quá Rồi

Chương 2:

Chương trước

Chương sau

Bạn cùng phòng của tôi im lặng một lúc, rồi nói: “Đường Châu Tinh, tớ hiểu vì sao cậu vẫn còn độc thân rồi.”

 

Cô ấy chân thành nhìn tôi: “Mạnh Cảnh Đồng là một tên ngốc, nhưng cậu đúng là một cao thủ thả thính sến súa đấy!”

 

3.

 

Đến đây, thanh xuân của tôi khép lại.

 

Dần dần không còn trò chuyện với Mạnh Cảnh Đồng nữa. 

 

Anh có nhắn tin cho tôi vài lần, nhưng rồi cũng nhạt dần.

 

Chúng tôi mất liên lạc.

 

Anh trở thành một ngôi sao lớn.

 

Chỉ sau một năm tốt nghiệp, bài hát tình ca tự sáng tác đã giúp anh nổi tiếng chỉ sau một đêm.

 

Vừa đẹp trai, vừa cao ráo, lại còn biết hát, biết nhảy, náo nhiệt hết mức, thật tốt biết bao.

 

Sau khi được công ty quản lý xây dựng hình tượng, anh trở thành một ca sĩ nổi tiếng theo phong cách lạnh lùng, cấm dục: Mạnh Kiến Nguyệt.

 

Trên nền tảng video ngắn, bất cứ một quảng cáo son môi nào có anh tham gia cũng dễ dàng đạt hàng triệu lượt thích.

 

Tôi lặng lẽ theo dõi anh, chăm chú xem hết từng video phỏng vấn.

 

Phỏng vấn mới nhất là một phần hỏi đáp nhanh trong chương trình Giải trí Flip-Flop.

 

Mạnh Cảnh Đồng, với vẻ ngoài cao quý, điềm đạm và lạnh lùng, nhìn thẳng vào MC.

 

“Mạnh Kiến Nguyệt, xin hỏi từ nhỏ anh đã điềm tĩnh và ngầu như vậy rồi sao?”

 

Anh không biểu lộ cảm xúc, cũng không hề do dự: “Tôi cảm thấy mình khá hoạt bát.”

 

“…Vậy anh thích chơi gì nhất?”

 

“Nhảy dây chun.”

 

“Thế anh thường thích nghe bài hát nào?”

 

“Nắm một phát vào đùi cậu.”

 

“Cắt!!!!” 

 

Từ phía sau máy quay, tổng đạo diễn gào lên đến rách cả họng, buổi phát sóng trực tiếp bị cắt đột ngột.

 

Vài giây sau, Mạnh Cảnh Đồng lại xuất hiện trên màn hình, điềm tĩnh trả lời: “Tôi thích nghe nhạc của Tchaikovsky… Bản giao hưởng Gà Thải Phân.”

 

“Là bản giao hưởng Slavic của Tchaikovsky!” Giọng nói yếu ớt từ phía hậu trường đầy mệt mỏi và tuyệt vọng.

 

Từ đó trở đi, Mạnh Cảnh Đồng không còn xuất hiện trong bất kỳ buổi livestream nào nữa.

 

Còn tôi, trở thành một fan hâm mộ nhỏ bé, chẳng ai để ý đến.

 

Sở dĩ tôi không dám nói với ai về chuyện này, là vì bài đăng trên trang cá nhân thời kỳ “trẻ trâu” năm ấy đã trở thành vết nhơ cả đời.

 

Từ ngày đó, bạn bè không còn gọi tôi là Đường Châu Tinh nữa.

 

Bọn họ gọi tôi là Đại thần Lui.

 

Đại thần Lui, chuyên gia rút lui trong tình yêu.

 

Một bước rút lui, để lại vết nhơ cả đời.

 

4.

 

Nhưng không thể phủ nhận rằng, ở một góc nhỏ trong tim tôi, vẫn có một nơi đang điên cuồng đập vì Mạnh Cảnh Đồng.

 

Chỉ là… một chút xíu mà thôi.

 

Tôi gõ bàn phím như bay, bình tĩnh để lại bình luận dưới bức ảnh quảng bá mới nhất của anh: “Anh đã từng học piano chưa? Sao trông anh giống như người đầu tiên dạy em chơi đàn thế?”

 

Nhấn gửi xong, tôi tiếp tục gõ: “Vừa rồi không cẩn thận bị ong đốt, nửa bên mặt sưng vù luôn—”

 

“Đại thần Lui, cậu lại nhắn tin cho Mạnh Cảnh Đồng nữa đúng không?” 

 

Bạn cùng phòng kiêm bạn cùng thuê nhà sau khi tốt nghiệp của tôi lập tức quay sang, ánh mắt sắc bén.

 

Cô ấy cứ như có mắt mọc ở sau đầu vậy, luôn bắt trúng từng động tĩnh của tôi.

 

Tôi vội vã xua tay: “Không có, không có mà!”

 

Đợi đến khi cô ấy quay đi, tôi mới phát hiện thông báo tin nhắn của mình đã nhảy lên 99+.

 

“Anh đã từng học piano chưa? Sao trông anh giống như người đầu tiên dạy em chơi đàn thế?”

 

Mạnh Kiến Nguyệt: “Chưa học bao giờ, nhưng nếu đặt đầu lên bàn, tô đen mấy chiếc răng rồi nhe ra làm phím đàn, chắc cũng có thể tập chơi giống thật đấy.”

 

“Vừa rồi không cẩn thận bị ong đốt, nửa bên mặt sưng vù luôn—”

 

Mạnh Kiến Nguyệt: “Ồ, thế thì vừa hay, bạn có thể học chơi đàn tam giác.”

 

Mạnh Kiến Nguyệt: “Nhưng mà tôi vẫn phải hỏi, có sao không? Tôi có thể gọi bác sĩ giúp bạn.”

 

Dưới phần bình luận tràn ngập tiếng cười.

 

“Chủ còm men không trả lời trong một phút rồi, không phải là bị ong đốt ngất thật chứ?”

 

“Chủ còm men, bạn đang thật sự luyện làm đàn piano đấy à?”

 

“Mau ra đây đi! Trời ơi, chuyện này vui quá!”

 

“Bình luận phía trên, cậu đang hát ‘Đại điểm binh'(*) à?”

(*) “Đại điểm binh” là một bài đồng dao nổi tiếng ở Trung Quốc, thường được trẻ em hát khi chơi trò chơi.

 

Hết Chương 2:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page