Chương 1
28/06/2024
Chương 2
28/06/2024
Chương 3
28/06/2024
Chương 4
28/06/2024
Chương 5
28/06/2024
Chương 6
28/06/2024
Chương 7
28/06/2024
Chương 8
28/06/2024
Chương 9
28/06/2024
Chương 10
28/06/2024
Chương 11:
28/06/2024
Chương 12:
28/06/2024
Chương 14:
28/06/2024
Chương 13:
28/06/2024
Chương 15:
28/06/2024
Chương 16:
28/06/2024
Chương 17:
28/06/2024
Chương 18:
28/06/2024
Chương 19:
28/06/2024
Chương 20:
28/06/2024
Chương 21:
28/06/2024
Chương 22:
28/06/2024
Chương 26:
28/06/2024
Chương 24:
28/06/2024
Chương 23:
28/06/2024
Chương 25:
28/06/2024
Chương 27:
28/06/2024
Chương 28:
28/06/2024
Chương 29:
28/06/2024
Chương 30:
28/06/2024
Chương 31:
28/06/2024
Chương 32: Từ Thịnh ngoại truyện
28/06/2024
Chương 33:
28/06/2024
Chương 34:
28/06/2024
Chương 36:
28/06/2024
Chương 39:
28/06/2024
Chương 38:
28/06/2024
Chương 37:
28/06/2024
Chương 35:
28/06/2024
Chương 40:
28/06/2024
Chương 41:
28/06/2024
Chương 42:
28/06/2024
Chương 43:
28/06/2024
Chương 44:
28/06/2024
Chương 45:
28/06/2024
Chương 46:
28/06/2024
Ta ngây người.
Điều này có nghĩa là ta không chỉ có tỏi để ăn, mà còn có hoa tỏi để xào.
Toàn thân cây tỏi đều là bảo nối, mọi người nên ăn nó khi còn non.
Cảnh Thăng nhìn ta cầm tỏi như cầm bài vị của mẫu thân mình, lòng đau xót đến mức gần như rơi nước mắt.
“Nương nương còn muốn gì nữa không? Nô tài đều mang đến cho nương nương.”
Ta còn muốn gì à?
Ta muốn nhiều thứ lắm, ta muốn thịt dê hấp, tay gấu chưng, đuôi hươu hầm, vịt quay, gà quay, ngỗng quay, lợn luộc, vịt luộc, tương gà, thịt muối, trứng vịt muối, lòng non, thịt phơi khô, xúc xích…
Thôi, bây giờ ta cảm thấy, ta đang cần gấp một ít mỡ.
Trong tháng thứ hai ta ở lãnh cung, Tề Đức Phi đã từ bi mang đến cho ta một tiểu thái giám Cảnh Thăng làm trợ thủ vòng ngoài, hoàn hảo giải quyết vấn đề ăn uống của ta.
Sau khi tứ phi Quý – Thục – Hiền – Đức xem xét ta xong, thì đến lượt cửu tần với người đứng đầu là Chiêu Nghi Chiêu Dung của Dung Chiêu Viện cũng xếp hàng theo thứ tự đến thăm.
Hôm nay người này tới, ngày mai người kia đến, đảm bảo mỗi ngày đều có người đến, cung Vân Hà của ta vừa không quá ồn ào, cũng không quá vắng vẻ.
Cửu Tần có vẻ có mối quan hệ tốt hơn với Hoàng Hậu trước một chút, ít nhất là khi ta yêu cầu món gì đó, họ cũng không từ chối mà vui vẻ mang đến cho ta.
Dĩ nhiên, ta cũng không yêu cầu quá đáng là bao.
Ta yêu cầu Tần Chiêu nghi hai chiếc chăn, tìm Hà Chiêu Dung ba bộ quần áo, và lấy từ Mạnh Chiêu Viện bốn chiếc áo bông mùa đông.
Sau đó, chín phi tần đến thăm ta đã tự giác mang đồ đến cho ta.
Mã Quân Nghi mang đến cho ta hai cái bô, Tô Quân Dung mang đến một giỏ than củi, Lưu Quân Viện mang đến một bộ bát đĩa, và thực dụng nhất là Lục Tu Dung, nàng ta mang đến một bộ chảo gang đầy đủ.
Nhờ có cửu tần, tháng thứ ba ở lãnh cung ta đã chuẩn bị đầy đủ các dụng cụ cần thiết cho sinh tồn dã ngoại.
Cuối cùng Thúy Thúy đã vượt qua được cú sốc khi nương nương nhà mình từ Hoàng Hậu trở thành thứ dân, bắt đầu chấp nhận số phận, mỗi ngày theo sau ta kiểm tra ba lần.
Ăn cái gì, uống cái gì, trồng cái gì.
Ta là thanh niên tốt của chủ nghĩa xã hội, không thể vì vấn đề môi trường mà mất đi ý chí sinh tồn.
Để khuyến khích Thúy Thúy, ta lập kế hoạch sinh tồn nghiêm ngặt theo thời gian biểu như ở trường học, dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn mèo, thực hiện theo lời của Đào Uyên Minh, “Sáng dậy sắp xếp đồ đạc, mang cuốc về nhà dưới ánh trăng.”
Sau khi cắt một vòng lông cừu của cửu tần thì họ đã không đến nữa.
Lý quý phi ốm mất nửa tháng vì nhìn thấy hình ảnh ta dũng cảm bắt chuột, bóng ma tâm lý nặng nề, cũng không đến làm phiền ta.
Còn Nguyên Thục phi có đến một lần nữa, nhưng nàng ta đến không đúng lúc.
Bởi vì khi nàng ta đến, ta đang cùng Thúy Thúy ủ phân.
Nói đến đây cũng là một vấn đề khá xấu hổ.
Vì ta ở lãnh cung, và lãnh cung đã lâu không có người ở, nên mọi người trên dưới đều quên mất rằng ở đây vẫn còn hai người đang thở cần xử lý nhu cầu hàng ngày.
Vì vậy, không có ai đến mang cơm cho ta, tương ứng là cũng không có ai xử lý nhu cầu hàng ngày của ta và Thúy Thúy.
Một ngày hai ngày còn đỡ, nhưng ta và Thúy Thúy dự định sẽ ở lâu dài.
Không có nơi xử lý những thứ này thì làm sao bây giờ?
Thời cổ đại lại không có bồn cầu xả nước, bô đêm toàn dựa vào thủ công.
Ta phẫn nộ đối với hành động của Mã Quân Nghi, người đã mang bô đêm đến cho ta nhưng lại không giải quyết được việc bô đầy lên sau đó sẽ làm sao.
Thật là không thể nào để mặc như vậy, rõ ràng chỉ là chị em cây khế.
Trong tình trạng thiếu vật tư, ta cũng không thể xây dựng một nhà vệ sinh cho lãnh cung được, mà việc chôn lấp tại chỗ lại sợ làm chết những mầm khoai lang quý giá.
Vì thế, ta, Thúy Thúy và Cảnh Thăng cùng nhau thảo luận suốt ba ngày, cuối cùng đi đến kết luận rằng việc ủ phân ở lãnh cung có lợi cho giang sơn xã tắc.
Việc này không chỉ giải quyết được nhu cầu cấp bách của chúng ta, mà còn có thể làm cho đất đai trong cung màu mỡ hơn một chút, thuận tiện cho việc trồng trọt, đồng thời cũng giải quyết được rác thải bếp núc, thực sự là một công đôi ba việc.
Trí tuệ của người lao động là vô hạn.
Vì vậy, khi Nguyên Thục Phi tìm đến lãnh cung, cảnh tượng mà nàng ta thấy được chính là ta và Thúy Thúy đang xắn tay áo, hăng hái trộn phân.
Như người ta thường nói, sống lâu trong cửa hàng các muối thì không ngửi thấy mùi tanh, ta và Thúy Thúy đã quen rồi, nhưng Nguyên Thục phi thì không.
Sau khi nhận ra thứ đen đủi dưới cái xẻng là gì, Nguyên Thục phi lệ tuôn đầy mặt và nôn một vũng ở lãnh cung.
Nàng ta chạy còn nhanh hơn cả Lý quý phi.
Ta bỏ xẻng chạy theo, hét lên thấm thía phía sau bóng dáng của Nguyên Thục phi.
“Ta còn thiếu một con dao~ dao~ dao~ dao~ dao…”
Không biết Nguyên Thục phi, người đã chạy thành một bóng dáng mờ, có nghe thấy hay không.
Ta đoán là nàng ta không nghe thấy, vì ta đã đợi một tháng mà không ai mang dao đến.
Không chỉ không ai mang dao đến, mà người đến thăm ta cũng không còn nữa.
Theo tin đồn mà Cảnh Thăng nghe được, Nguyên Thục phi đã nôn trong cung của mình nửa tháng vì nghi ngờ có thai, nhưng khi vị thái y được gọi đến, họ phát hiện ra rằng đó là do áp lực quá lớn gây ra tình trạng nôn mửa sinh lý, và nàng ta đã trở thành tấm gương xấu trong cả hậu cung.
You cannot copy content of this page
Bình luận