Danh sách chương

Chương 1: Nữ nhi bị bỏ rơi của Thẩm thị

20/04/2025

Chương 2:  Lên kế hoạch trở về phủ

20/04/2025

Chương 3: Không thể buông tha

20/04/2025

Chương 4: Anh hùng cứu mỹ nhân

20/04/2025

Chương 5:  Đối chọi gay gắt

20/04/2025

Chương 6: Muội muội ương ngạnh

20/04/2025

Chương 7: Phạt quỳ trong tuyết

20/04/2025

Chương 8: Phụ thân che chở

20/04/2025

Chương 9: Chuyện xưa trước kia

20/04/2025

Chương 10:  Mẹ con gặp mặt

20/04/2025

Chương 11: Bạch Liên di nương

20/04/2025

Chương 12: Thăm dò thực hư

20/04/2025

Chương 13: Thiếu niên kỳ cục

20/04/2025

Chương 14: Lang Gia Vương phủ

20/04/2025

Chương 15: Phụ tử như thế

20/04/2025

Chương 16: Đông Phủ tề tựu

20/04/2025

Chương 17: Lời lẽ đanh thép

20/04/2025

Chương 18: Tổ mẫu bất công

20/04/2025

Chương 19: Lập kế hoạch bố trí

20/04/2025

Chương 20: Lần đầu tiên gặp biểu ca

20/04/2025

Chương 21: Thương lượng không thành công

20/04/2025

Chương 22: Núi lượn đường vòng

20/04/2025

Chương 23: Đại sư Ngọc Lâm

20/04/2025

Chương 24: Làm mất mặt quận chúa

20/04/2025

Chương 25: Tam Ca Tây Phủ

20/04/2025

Chương 26: Long trời lở đất

20/04/2025

Chương 27: Ba mươi đại bản

20/04/2025

Chương 28: Chuyển về nhà chính

20/04/2025

Chương 29: Lại đến thăm Tây Phủ

20/04/2025

Chương 30: Gặp Tam hoàng tử

20/04/2025

Chương 31: Kỳ nhân Tạ Thuần

20/04/2025

Chương 32: Chơi khăm để chỉnh nàng

20/04/2025

Chương 33: Tra rõ chân tướng

20/04/2025

Chương 34: Không coi ai ra gì

20/04/2025

Chương 35: lần nữa kinh ngạc

20/04/2025

Chương 36: Châm ngòi ly gián

20/04/2025

Chương 37: Tỷ muội tranh chấp

20/04/2025

Chương 38: tỷ muội tranh chấp

20/04/2025

Chương 39: đổi trắng thay đen

20/04/2025

Chương 40: Phán quyết bất công

20/04/2025

Chương 41: Sắc quỷ ở hậu viên

20/04/2025

Chương 42: Trừng phạt kẻ ác

20/04/2025

Chương 43: Quận chúa dạy dỗ nữ nhi

20/04/2025

Chương 44: Sinh nhật Thái Quân

20/04/2025

Chương 45: Vị hôn phu cặn bã

20/04/2025

Chương 46: Tặng hạ lễ

20/04/2025

Chương 47: Vu oan hãm hại

20/04/2025

Chương 48: Xoay chuyển tình thế

20/04/2025

Chương 49: Nguyên nhân trong đó

20/04/2025

Chương 50: Rối bòng bong

20/04/2025

Chương 51: Giết người diệt khẩu

20/04/2025

Chương 52: Trấn an muội muội

20/04/2025

Chương 53: Dạy dỗ thứ muội

20/04/2025

Chương 54: Công chúa điêu ngoa

20/04/2025

Chương 55: Chủ trì công lý

20/04/2025

Chương 56: Tiểu cô tương lai

20/04/2025

Chương 57: Tiêu tan hiềm khích lúc trước

20/04/2025

Chương 58: Tranh luận của đích thứ

20/04/2025

Chương 59: Việc ngấm ngầm xấu xa của Thái tử

20/04/2025

Chương 60: Nhìn thấu âm mưu

20/04/2025

Chương 61: Tỷ muội giành chồng

20/04/2025

Chương 62: Thái Vương Thị

20/04/2025

Chương 63: Hôn sự của hoàng tử

20/04/2025

Chương 64: Sự việc đã bại lộ

20/04/2025

Chương 65: Vợ lẽ bị phạt

20/04/2025

Chương 66: Gặp hùng hài tử

20/04/2025

Chương 67: Tình cảm thầm kín

20/04/2025

Chương 68: Chúc di nãi nãi

20/04/2025

Chương 69: Quỷ kế liên hoàn

20/04/2025

Chương 70: Châm ngòi không thành

20/04/2025

Chương 71: Bắt đầu năm mới

20/04/2025

Chương 72: Gặp lại biểu ca

20/04/2025

Chương 73: Hoa rơi nước chảy

20/04/2025

Chương 74: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 1

20/04/2025

Chương 75: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 2

20/04/2025

Chương 76: Hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu 3

20/04/2025

Chương 77: Đoán câu đố hội đèn lồng 1

20/04/2025

Chương 78: Đoán câu đố hội đèn lồng 2

20/04/2025

Chương 79: Bí ẩn được tiết lộ

20/04/2025

Chương 80: Bí ẩn được tiết lộ

20/04/2025

Chương 81: Tranh giành tình cảm

20/04/2025

Chương 82: Tranh giành tình cảm 2

20/04/2025

Chương 83: Tranh giành tình cảm 3

20/04/2025

Chương 84: Ám sát

20/04/2025

Chương 85: Ám sát 2

20/04/2025

Chương 86: Ám sát 3

20/04/2025

Chương 87: Người đến tiếp ứng

20/04/2025

Chương 88: Người đến tiếp ứng 2

20/04/2025

Chương 89: Mượn đề tài nói chuyện

20/04/2025

Chương 90: Mượn đề tài nói chuyện 2

20/04/2025

Chương 91: Tài năng của nữ tử

20/04/2025

Chương 92: Tài năng của nữ tử 2

20/04/2025

Chương 93: Điều kiện trao đổi

20/04/2025

Chương 94: Điều kiện trao đổi 2

20/04/2025

Chương 95: Điều kiện trao đổi 2

20/04/2025

Chương 96: Tâm thuật đế vương

20/04/2025

Chương 97: Hãm hại

20/04/2025

Chương 98: Dung túng

20/04/2025

Chương 99: Mưu tính

20/04/2025

Chương 100: Lời đồn

20/04/2025

Chương 101: Âm mưu đầu độc

20/04/2025

Chương 102: Tra hỏi

20/04/2025

Chương 103: Chủ mưu

20/04/2025

Chương 104: Nhận tội

20/04/2025

Chương 105: Ai xúi giục

20/04/2025

Chương 106: Mưu hèn

20/04/2025

Chương 107: Tướng quân xuất mã

20/04/2025

Chương 108: Tìm người

20/04/2025

Chương 109: Đánh rắn động cỏ

20/04/2025

Chương 110: Tâm địa ác độc

20/04/2025

Chương 111: Giằng co

20/04/2025

Chương 112: Cẩn thận thăm dò

20/04/2025

Chương 113: Lục soát

20/04/2025

Chương 114: Mật thất

20/04/2025

Chương 115: Chết cũng đáng

20/04/2025

Chương 116: Cứu người

20/04/2025

Chương 117: Không phụ sự ủy thác

20/04/2025

Chương 118: Gửi thư

20/04/2025

Chương 119: Lần đầu tiên vào cung

20/04/2025

Chương 120: Hoàn Thục Phi

20/04/2025

Chương 121: Lục soát

20/04/2025

Chương 122: Công chúa vu khống

20/04/2025

Chương 123: Xét người

20/04/2025

Chương 124: Xử lý

20/04/2025

Chương 125: Lật ngược tình thế

20/04/2025

Chương 126: Phạt

20/04/2025

Chương 127: Hắn càng them thưởng thức nàng

20/04/2025

Chương 128: Hoàn Nhã

20/04/2025

Chương 129: Trung lùng manh mối

20/04/2025

Chương 130: Nguyên nhân sâu xa

20/04/2025

Chương 131: Kết quả

20/04/2025

Chương 132: Bài học

20/04/2025

Chương 133: Giết Đào quản sự

20/04/2025

Chương 134: Hồn ma của Loan Nương

20/04/2025

Chương 135: Trên đời này làm gì có ma quỷ

20/04/2025

Chương 136: Đưa tang

20/04/2025

Chương 137: Lệ quỷ

20/04/2025

Chương 138: Có ma

20/04/2025

Chương 139: Lộ tẩy

20/04/2025

Chương 140: Cháu không phục

20/04/2025

Chương 141: Tra khảo

20/04/2025

Chương 142: Thanh đăng cổ phật

20/04/2025

Cùng Nắm Tay Chàng

Chương 49: Nguyên nhân trong đó

Chương trước

Chương sau

Tam hoàng tử dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Ngươi nha, ngươi nha, thật sự là sinh ra trong phúc lại không biết phúc!”

Dữu Cảnh Niên lạnh lùng liếc Si Kiệt một cái: “Ngươi tốt nhất nên buông tha cái suy nghĩ này cho ta, nghĩ cũng đừng nghĩ, về sau đối tốt với Thẩm gia Tam tiểu thư hơn một chút!” Có thể từ trong miệng hắn nói ra những lời như vậy, Tam hoàng tử cùng Si Kiệt đều có chút kinh ngạc.

Lại không biết trong lòng Dữu Cảnh Niên đang suy nghĩ: Nữ tử này, có vẻ mỗi một lần gặp mặt đều sẽ mang đến cho hắn kinh hỉ, để cho hắn không ngừng đổi mới nhận thức đối với nữ tử được nuôi dưỡng trong khuê các! Gả Thẩm Nguyên Ngọc cho Si Kiệt, quả thật có chút thiệt thòi.

Kỳ thật Dữu Cảnh Niên cũng đã đến tuổi nói chuyện cưới gả, Lang Gia Vương lại không biết vì sao, lại không quan tâm đến hôn sự của hắn, ngược lại Hoàng Thượng thập phần để ý, muốn chỉ cho hắn một mối môn hôn sự, chẳng qua nữ tử Hoàng Thượng chọn trúng, Dữu Cảnh Niên không có hợp mắt ai, sự tình cũng cứ như vậy trì hoãn. Hắn từ nhỏ không có tình phụ thân cũng không có tình mẫu tử, đối với thành thân thậm chí có vài phần bài xích, cảm thấy một thân một mình như vậy là rất tốt.

Thế nhưng, nếu đối tượng Hoàng đế tứ hôn cho hắn đổi thành Thẩm Nguyên Ngọc, hắn sẽ từ chối sao?

Dữu Cảnh Niên cứ thế mà ép xuống ý niệm cổ quái bỗng nhiên xuất hiện trong đầu này.

Thọ Hạc đường người đi nhà trống, triệt để thanh tịnh. Ngô ma ma thay trà nóng cho lão thái quân và Thẩm Hoằng xong, liền mang theo bọn nha hoàn lui xuống.

Thẩm Hoằng đứng dậy hành lễ nói: “Đều là nhi tử dạy con không nghiêm, quấy nhiễu thánh thọ của mẫu thân, nhi tử hổ thẹn! Xin mẫu thân trách phạt!”

Lão thái quân thở dài một hơi nói: “Con nhiều năm không ở nhà, con lớn không do cha! Việc này vốn cũng không trách được con! Tuy nhiên vị trí tông tử vẫn cứ treo lơ lửng như vậy, ta chỉ sợ cứ tiếp tục như vậy, Quân nhi cùng Huy nhi sẽ sinh ra chuyện! Con ngồi xuống đi.”

Thẩm Hoằng yên lặng ngồi xuống, nâng chén trà sứ thanh hoa lên uống trà.

“Luận tài hoa, luận năng lực, Quân nhi mọi thứ đều tốt hơn Huy nhi, xuất thân của thằng bé cũng càng thêm tôn quý hơn Huy nhi, vì sao con không chịu để thằng bé làm tông tử. Nhiều năm trôi qua như vậy, chút oán hận kia của con đối với Vương thị còn chưa hết hay sao?” Lúc đầu Thẩm Hoằng cưới là đích nữ của đệ nhất môn phiệt Lang Gia Vương thị, hai người môn đăng hộ đối, lại là trai tài gái sắc, vốn nên là một đôi thần tiên quyến lữ làm cho người ta hâm mộ, nào biết sau khi Thẩm Hoằng cưới Vương thị về nhà, đêm tân hôn, Vương thị thế nhưng sống chết không chịu cùng phòng với ông ta.

Thẩm Hoằng cảm thấy vô cùng nhục nhã, sau đó gián tiếp biết được, Vương thị lại tư định chung thân với đệ tử của phụ thân ông ta, chính là Lộ Thượng Khả, hiện giờ đang đảm nhiệm chức Thượng Thư Tả Bộc Xạ nắm giữ quyền lực trung tâm của Đại Tấn. Lộ Thượng Khả kia phong lưu phóng khoáng, tài hoa hơn người, duy nhất không được hoàn mỹ chính là xuất thân hàn môn.

Phong tục xã hội lúc ấy chính là sĩ thứ không thông hôn, bởi vậy Vương thị tuy rằng khổ sở cầu xin, cha mẹ vẫn là bổng đả uyên ương, thật sự gả bà vào Lan Lăng Thẩm thị môn đăng hộ đối.

Vương thị ở Thẩm gia tìm cái chết, Thẩm Hoằng mấy lần nảy sinh ý định hưu thê trong đầu, nhưng vì thanh danh của Lan Lăng Thẩm thị cùng Lang Gia Vương thị, lúc này mới rốt cuộc nhịn xuống. Thẳng đến khi Vương thị sinh hạ Thẩm Quân, Thẩm Hoằng liền có chút giận chó đánh mèo với đứa con trai này. Hơn nữa Thẩm Huy mồm miệng lanh lợi, tinh thông âm luật, đều vô cùng giống Thẩm Hoằng, bộ dạng lại giống Thẩm Hoằng nhất, Thẩm Hoằng liền đối với thứ tử có vài phần thiên vị.

Đến tuổi thành hôn, Thẩm Quân lại giống như mẫu thân hắn, dây dưa không rõ với một nữ tử hàn môn, Thẩm Hoằng trong cơn giận dữ, liền cưới Chu thị cho hắn, lại cưới quận chúa tôn thất cho thứ tử, rõ ràng đã có ý tứ phế trưởng lập ấu.

Về sau Thẩm Quân tuổi càng lớn, tính tình dần dần thu liễm, làm việc ổn trọng, khắp nơi đều hơn con thứ một bậc, Thẩm Hoằng lúc này mới có chút dao động.

Chẳng qua nhiều năm như vậy, tình phụ tử giữa ông ta và Thẩm Quân thật sự có chút lạnh nhạt, hai người dù như thế nào cũng không thân cận được.

“Mẹ đẻ của Quân nhi mất sớm, nhiều năm như vậy không có sự yêu thương của một người cha như con, cũng thật đáng thương!” Lão thái quân thở dài nói. Chính là bởi vì như thế, bà mới có thể đối với trưởng tôn có thêm vài phần thương tiếc, trong năm đích tôn tử thì coi trọng cùng thiên vị trưởng tôn nhất.

Thẩm Hoằng cười nhạt: “Hắn có mẫu thân yêu thương, cũng giống như nhau!”

Lão thái quân có chút đau đầu. Đều nói giữa phụ tử không có thù qua đêm, đến hôm nay, giữa Thẩm Hoằng và Thẩm Quân cũng không có mâu thuẫn không giải được, chỉ tiếc hai cha con này đều là người cực kỳ kiêu ngạo, ai cũng không muốn cúi đầu trước đối phương. Thẩm Quân vẫn cảm thấy, nếu ngươi không muốn đưa vị trí tông tử cho ta, vậy ta liền tranh nó về, cũng không chịu cúi đầu với phụ thân mình!

“Ta làm tổ mẫu, làm sao có thể giống với người làm phụ thân như con chứ!” Lão thái quân giận dữ nói. “Ngôi vị tông tử còn chưa quyết, là họa không phải  phúc! Nếu con là tông chủ Thẩm thị nhất tộc, hẳn là xuất phát từ công tâm, chú trọng hai phương diện đức tài, không thể bởi vì chỉ là thích lão nhị, liền giao gia tộc lớn như vậy vào tay nó.”

Thẩm Hoằng kính cẩn nói: “Mẫu thân dạy phải. Nhi tử tự nhiên sẽ không bởi vì tư phế công. Nếu luận đức tài quả thật là lão đại hơn một bậc, chỉ là lão nhị…”

“Ngươi là cố kỵ Thái tử phía sau lão nhị, cảm thấy ngày sau hắn có thể quân lâm thiên hạ, trở thành quân vương đời sau đi!” Sắc mặt Thẩm Hoằng khẽ biến, lão thái quân người già nhưng tâm không hồ đồ, phần sâu sắc nhạy bén này, quả thực khiến người rất đỗi ngạc nhiên.

Thái tử Dữu Thiệu Hằng do Dương hoàng hậu sinh ra. Mẫu tộc Hoằng Nông Dương thị, tuy rằng không thể so sánh với bốn đại môn phiệt đứng đầu Thẩm, Tạ, Vương, Hoàn, nhưng cũng là tộc họ Giáp có thế lực cường đại. Thái tử phi xuất thân từ Bột Hải Phong thị, chính là cháu gái ruột thịt của Chính phi Trường Sa Vương, có tầng quan hệ này, liền chặt chẽ trói Trường Sa vương ở trên con thuyền thái tử này.

Hồ Dương quận chúa cùng Thẩm Huy tự nhiên cũng gắn mác đảng Thái tử.

“Ngươi làm sao biết Thái tử nhất định có thể thắng trong cuộc tranh đấu của ba huynh đệ?”

“Thái tử xuất thân chính thống, lại chiếm cứ danh phận đại nghĩa, phần thắng tự nhiên lớn hơn một chút. Huống hồ nếu Thái tử thất bại, không ngồi được long ỷ kia, cùng lắm con liền để cho Quân nhi làm tông chủ kế tiếp là được.”

Lão thái quân xem như hiểu, Thẩm Hoằng giống như là một thương nhân tính toán tỉ mỉ, không đến một khắc cuối cùng tuyệt đối không lộ ra lá bài tẩy của mình, Thái tử thành hay không, ông ta cũng không chịu thiệt!

Bà không khỏi có vài phần cười khổ: “Với địa vị hiện giờ của Thẩm gia, có thêm một phần công lao ủng hộ, có ích lợi gì?” Hiện giờ tứ đại môn phiệt đã cường thịnh đến cực hạn, trừ phi cướp long ỷ tự mình ngồi, thêm một phần công lao ủng hộ tòng long, lão thái quân thật sự nghĩ không ra có thể có bao nhiêu chỗ tốt thực sự!

“Nhi tử chưa từng nghĩ tới muốn biến người trên long ỷ thành họ Thẩm, nhưng nhi tử lại vẫn luôn nhớ rõ, mấy chục năm rồi, đệ nhất hào môn của Đại Tấn vẫn luôn là Lang Gia Vương thị!”

Lão thái quân sửng sốt, mới biết được Thẩm Hoằng cư nhiên còn có dã tâm như vậy, muốn đẩy Thẩm thị ở trong tay mình lên bảo tọa đệ nhất hào môn Đại Tấn.

Hoàn toàn chính xác, nếu luận dòng dõi cao quý, cho dù là hoàng tộc, cũng chưa chắc so sánh được với Lang Gia Vương thị hào phú ngàn năm như vậy, đệ nhất thế gia của Đại Tấn.

Lão thái quân rốt cuộc cũng nhượng bộ: “Thôi, đây dù sao cũng là chuyện của nam nhân các ngươi, lão thái bà như ta liền an hưởng tôn vinh, mặc kệ những thứ này.” Dừng một chút lại nói: “Nếu ngươi đã ôm tính toán như vậy, Hồ Dương bên kia ngươi định cứ nhẹ nhàng mà buông tha như vậy?” Nếu không muốn buông tha cho con đường của Thái tử, Hồ Dương quận chúa không thể truy đến cùng.

Thẩm Hoằng sắc mặt lạnh lẽo: “Hồ Dương dám lấy lão tổ tông làm bè, lá gan cũng quá lớn một chút. Nhi tử nếu không trừng phạt nàng ta một phen, thì làm sao quản chế tộc nhân, làm sao có thể xứng đáng với mẫu thân!” Chút mánh khóe của Quận chúa Hồ Dương, tự nhiên không thể gạt được nhân vật già đời như Thẩm Hoằng cùng lão thái quân.

Lão thái quân tất nhiên là hiểu rõ.

Thẩm Nguyên Ngọc vừa ra khỏi Thọ Hạc Đường, liền thấy Bảo Châu mang theo một tiểu nha hoàn đứng ở ngoài cửa, lo lắng đi lên nói: “Tiểu thư, Thái Xuân cùng Bạch Hương không thấy đâu, nô tỳ sợ hai người các nàng gây ra chuyện gì, đặc biệt đến nơi này bẩm báo tiểu thư. Không ngờ vừa đến nơi này đã nhìn thấy hai nha đầu kia bị bà tử thô sử trói tay chân, trong miệng nhét khăn áp giải đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Bảo Châu có hơi run giọng hỏi.

Thấm Tuyết đi theo phía sau Thẩm Nguyên Ngọc lạnh lẽo nói: “Hai người bọn họ bịa đặt hãm hại tiểu thư, lão thái gia hạ lệnh nhốt các nàng vào trong phòng củi. Tiểu thư muốn ngươi quản tốt tiểu nhân trong viện, việc này ngươi rốt cuộc là làm như thế nào?”

“Làm sao có thể…” Trên mặt Bảo Châu rõ ràng lộ ra thần sắc khiếp sợ!

Thẩm Nguyên Ngọc khoát tay áo, quát dừng hai nha đầu nói: “Trở về rồi nói sau!” Đoàn người trở lại Trường Nhạc đường, Lúc này Thẩm Nguyên Ngọc mới thở phào một hơi. Những âm mưu thâm độc của của Hồ Dương quận chúa này liên kết với nhau, trước đó nàng lại chưa từng phát hiện, nếu không phải kiếp trước là luật sư, đã có không ít kinh nghiệm thẩm vấn, lần này cũng sẽ không dễ dàng minh oan như vậy.

Bảo Châu đã từ trong miệng đám người Thấm Tuyết biết được sự tình, quỳ gối dưới chân Thẩm Nguyên Ngọc nói: “Đều là nô tỳ quản thúc hạ nhân không tốt, mới gây ra đại loạn như vậy, kính xin tiểu thư trách phạt!”

Thẩm Nguyên Ngọc muốn Bảo Châu quản thúc hạ nhân trong viện của nàng, Bảo Châu không có trông chừng hai nha đầu kia, chính là nàng ta thất trách. Thẩm Nguyên Ngọc đối đãi với hạ nhân chú ý nhất đến thưởng phạt rõ ràng, liền nói: “Nếu ngươi đã xảy ra sơ suất như vậy, liền phạt ngươi hai tháng tiền tiêu vặt, tiểu trừng đại giới [1] như vậy là được rồi!”

[1]: có khuyết điểm nhỏ lập tức khiển trách, vì được giáo huấn mà không gây nên sai lầm nghiêm trọng

Bảo Châu dập đầu nói: “Đa tạ tiểu thư khai ân.” Hình phạt như vậy coi như nhẹ.

Thấm Tuyết lại thì thầm bằng giọng Thẩm Nguyên Ngọc có thể nghe thấy: “Ngày thường vô cùng lanh lợi, sao đến thời khắc mấu chốt lại xảy ra loạn lớn như vậy!” Nàng ở chỗ Thẩm Nguyên Ngọc có vẻ có địa vị tôn sùng, trên thực tế lại hoàn toàn bị cô lập bị gạt ra ngoài lề. Trong khoảng thời gian này Thẩm Nguyên Ngọc trọng dụng Bảo Châu, cho nàng ta đại quyền nhân sự, Thấm Tuyết đã sớm nhìn Bảo Châu không vừa mắt.

Thẩm Nguyên Ngọc tự nhiên hiểu được ý tứ ly gián trong lời nói của Thấm Tuyết, chẳng qua nghe xong lời này rốt cuộc có chút đăm chiêu. Bảo Châu người này thông minh, miệng lưỡi lại tốt, tuy nói là tân quan nhậm chức, một đại nha hoàn nhất đẳng cư nhiên không thể khống chế được hai nha hoàn tam đẳng, ở giữa rốt cuộc có ẩn tình hay không?

Xử trí một chút chuyện bên này, Thẩm Nguyên Ngọc liền mang theo Loan nương đến phòng chính thăm Chu thị. Chu thị vẫn nằm bệnh trên giường, cho dù là sinh nhật lão thái quân đại sự như vậy, cũng không cách nào xuống đất, đến Thọ Hạc đường chúc thọ lão thái quân, chỉ có thể ở trên giường dập đầu vài cái về phía Thọ Hạc Đường mà thôi.

Thẩm Nguyên Ngọc vừa vào phòng, liền thấy Thẩm Nguyên Thư đã ở đây. Đang cầm chùy mỹ nhân cẩn thận đấm bóp chân cho Chu thị. Nhớ tới muội muội vì minh oan cho mình, thừa nhận tội ác hãm hại lão tổ tông nặng nề như vậy, Thẩm Nguyên Ngọc liền cảm thấy trong lòng ấm áp.

Nàng ngồi xuống bên giường Chu thị: “Nương hôm nay cảm thấy thế nào, có uống thuốc đúng giờ không?”

Chu thị cười nói: “Ta vẫn khỏe. Ngược lại là hai người các con, sao không ở Thọ Hạc Đường với lão tổ tông, mà nhanh như vậy đã trở về rồi? Đã xảy ra chuyện gì hay sao?” Chu thị thân thể không tốt. Chuyện của Thọ Hạc Đường, tự nhiên không ai dám nhắc với Chu thị.

Thẩm Nguyên Ngọc cười nói: “Làm sao có chuyện gì? Bất quá là lão tổ tông mệt mỏi, sớm bảo chúng con về!” Cùng Chu thị nói chuyện phiếm vài câu, Chu thị muốn nghỉ trưa, hai tỷ muội liền đi ra.

Hai tỷ muội sóng vai đi qua tiền sảnh, hai tỷ muội trái phải mỗi người một ngả, một người đi đông sương phòng, một người đi tây sương phòng. Thẩm Nguyên Ngọc liền nói với Thẩm Nguyên Thư : “Muội muội, chuyện ngày hôm nay, cảm ơn muội!”

Vẻ mặt Thẩm Nguyên Thư ửng hồng, có chút không được tự nhiên cúi đầu xuống, ấp úng nói: “Muội, muội không, không phải vì tỷ! Muội là vì nương. Muội vô, vô dụng, sau này không thể giúp được mẫu thân. Mẫu thân ngày sau, còn phải dựa vào, dựa vào tỷ tỷ chiếu cố!”

Nghe nàng nói như vậy, trong lòng Thẩm Nguyên Ngọc có chút chua xót. Nàng biết bởi vì nói lắp, nội tâm Thẩm Nguyên Thư cực kỳ tự ti, hôn sự tương lai của muội ấy nhất định là cực kỳ gian nan, cho nên muội ấy mới nói như vậy.

Thẩm Nguyên Ngọc cầm tay muội muội nói: “Muội muội ngoan! Muội cứ yên tâm đi, chỉ cần có tỷ tỷ ở một ngày, nhất định không cho muội chịu thêm một chút ủy khuất nào nữa!”

Hết Chương 49: Nguyên nhân trong đó.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page