Công Ty Đào Tạo "Bé Ba"

Chương 5:

Chương trước

Chương sau

5.

 

Ba ngày đã trôi qua kể từ buổi gặp mặt ở văn phòng hôm đó, khung trò chuyện giữa tôi và Diệp Nam hoàn toàn không có lấy một tin nhắn mới.

 

Tôi đương nhiên sẽ không chủ động liên lạc với cô ta, còn Diệp Nam thì chắc đang đau đầu vì không tìm được cái cớ để nhắn cho tôi.

 

Ba ngày, không dài không ngắn, vừa đủ để bào mòn sự kiên nhẫn của một người.

 

Tôi nắm rõ thói quen và tâm lý của cô ta, liền bắt tay chuẩn bị đăng một bài trên trang cá nhân.

 

【Phụ nữ lúc nào mới có thể thôi làm loạn vô lý đây.】

 

Chế độ chỉ mình cô ta xem được.

 

Tạo hình ảnh một người đàn ông mệt mỏi, bị sự ngang ngược của vợ giày vò đến kiệt sức.

 

Tính chân thực cũng đã được tôi cẩn thận gia cố.

 

Dù sao thì trung tâm đào tạo kia tôi cũng đã tới, những câu chuyện đó không phải nói chuyện phiếm suông.

 

Diệp Nam rõ ràng là rất biết cách kéo giãn mối quan hệ, mãi đến khi đêm buông xuống, tin nhắn mới chậm rãi xuất hiện.

 

【Diệp Nam: Anh Trình đang có chuyện gì phiền lòng sao?】

 

Phản ứng nằm trong dự đoán của tôi, rõ ràng cô ta đã bước vào giai đoạn hai.

 

Tiếp cận cuộc sống, chia sẻ gỡ rối, lấy hình tượng người phụ nữ dịu dàng thấu hiểu để đối lập với “chính thất” luôn lý sự vô lý.

 

Thường thì đây là giai đoạn đàn ông dễ bị chen chân nhất, rồi từ trong lòng tự khắc dựng lên hình tượng “nàng thơ” của mình.

 

Tôi không trả lời.

 

Cô ta lại nhắn tiếp.

 

【Diệp Nam: Vô tình thấy bài đăng của anh, nếu có gì mạo phạm thì xin lỗi.】

 

Tôi bắt chước dáng vẻ trầm ổn thường ngày của Trình Việt Xuyên, trả lời: 【Không sao.】

 

Một người thông minh lẽ ra lúc này nên rút lui về giới hạn phép lịch sự và im lặng, nhưng rõ ràng tôi đã đánh giá cô ta quá cao.

 

Hoặc cũng có thể nói, cô ta đã hơi quá nôn nóng.

 

Tin nhắn của Diệp Nam từng dòng từng dòng hiện lên trên màn hình, tôi thậm chí có thể mường tượng ra cả giọng điệu của cô ta khi gõ những dòng này.

 

【Vợ chồng nào mà chẳng có lúc cãi vã, sống với nhau thì cần thời gian hòa hợp. Nhưng anh bận bịu công việc như thế, vợ anh cũng nên thông cảm nhiều hơn.】

 

【Nếu em mà có một người chồng xuất sắc như vậy, chắc sẽ hạnh phúc biết bao. Là phụ nữ, phải học cách biết đủ mới đúng.】

 

Ngôn từ đơn giản và trực diện đến mức khiến tôi nhướng mày.

 

Cái kiểu phát ngôn “vợ ngoan” gì thế này?

 

Cô ta thực sự đã qua khóa đào tạo hả?

 

Dựa vào mấy câu này mà câu được đàn ông, thì chắc người ta đói lắm rồi.

 

Tôi không trả lời, nhưng rõ ràng cô ta đã tự động bước vào giai đoạn tiếp theo theo đúng lộ trình mình vạch ra.

 

Một giờ ba mươi sáng, điện thoại reo lên một tiếng, kéo tôi ra khỏi giấc ngủ, mặt mũi tối sầm mở màn hình.

 

Trong khung chat với Diệp Nam, cô ta gửi tới một tấm ảnh selfie.

 

Chụp từ trên xuống, đôi mắt to, cằm nhọn, môi chu lên.

 

Trên người là… một bộ đồ thỏ đen gợi cảm, táo bạo, tất da đen bó sát.

 

6.

 

Tôi bật dậy ngồi phắt trên giường, cơn buồn ngủ lập tức tan biến, tỉnh táo chẳng khác gì vừa uống liền ba ly cà phê đen.

 

Trình Việt Xuyên còn ngái ngủ, lơ mơ ngẩng nửa người dậy nhìn tôi, tay to với lấy cổ tay tôi.

 

“Sao thế, Tinh Tinh?”

 

Tôi lập tức đưa tay che mắt anh lại: “Không sao cả! Anh ngủ đi.”

 

“Ồ…”

 

Anh ngoan ngoãn nằm xuống.

 

Hai phút vàng ngọc trôi qua, cô ta không thu hồi ảnh, nhưng tin nhắn vội vã xuất hiện.

 

【Diệp Nam: Xin lỗi xin lỗi, lỡ tay bấm nhầm! Mà không thể thu hồi được, trời ơi thật là xấu hổ chết mất.】

 

Tôi phóng to ảnh cô ta gửi để xem kỹ một lượt, vóc dáng uyển chuyển gợi cảm, đôi chân dài và thon.

 

Xem ra học hành cũng có hiệu quả, cô ta nhớ rất rõ lời tôi nói hôm đó.

 

“Quả nhiên, tất đen… còn cả thỏ nữa…”

 

Nghe tôi nghiến răng lầm bầm, Trình Việt Xuyên sáng mắt.

 

Hết Chương 5:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page