Công Lược Nhầm Mất Rồi!

Chương 6:

Chương trước

Chương sau

Lục Quan Kỳ mắc kẹt trong tường, chỉ còn lại một con mắt tròn xoe lộ ra, vẻ mặt kinh hoàng mơ hồ, như hoàn toàn không hiểu tại sao lại bị đánh.

 

Anh ta há miệng, phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt như chó con.

 

Lý Huyền lạnh lùng nói: “Cút.”

 

Lục Quan Kỳ lồm cồm bò xuống từ tường, cả tay chân bò lê lết chạy mất.

 

Lý Huyền đây là… đang ghen sao?

 

Không thể nào, chiếm hữu mạnh vậy ư?

 

Tôi cứng đờ quay sang nhìn Lý Huyền, chỉ thấy anh đang nghiêm túc giữ vững cái thang cho tôi, đôi mắt đỏ rực ngước lên nhìn.

 

“Như vậy được không…”

 

Tim tôi bỗng đập mạnh một cái.

 

Chết thật, dễ thương quá đi mất.

 

12.

 

Tối hôm đó, tôi nằm trên chiếc giường trong phòng ngủ chính vừa mới được dọn dẹp sơ qua.

 

Theo lý mà nói, dạng trò chơi này sẽ có điểm lưu, hoặc là đống lửa, hoặc là cái giường.

 

Tôi nhắm mắt nằm trên giường, cố gắng dùng sóng não để thoát khỏi trò chơi.

 

Nhưng dù có cố gắng thế nào, trò chơi vẫn không có chút phản ứng gì hết.

 

Chẳng lẽ chọn sai điểm lưu rồi?

 

Tôi đầy nghi ngờ đứng dậy, lê dép đi ra phòng khách —— rồi phát hiện phòng khách chật kín người.

 

Trước lò sưởi ngồi đầy người, Lý Huyền đang nghiêm túc phát biểu.

 

Tôi đến muộn, lại đứng xa, chỉ mơ hồ nghe được một phần.

 

“…Tôi tuyệt đối không cho phép các người làm hại cô ấy. Ai không hài lòng thì có thể đấu với tôi.”

 

Anh đang nói ai vậy?

 

Tôi hắng giọng, ho khan hai tiếng.

 

Ngay lập tức, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi.

 

Lúc này tôi mới để ý, những người này cũng đều trông rất “nghệ thuật”.

 

Ở một mức độ nào đó mà nói, thẩm mỹ của trò chơi này không những đồng nhất mà còn cực kỳ giàu trí tưởng tượng.

 

Tôi đảo mắt nhìn một vòng. 

 

Ánh mắt lướt qua người phụ nữ da trắng nhợt nhạt đang khóc lóc, đến đứa bé mất tay có đôi mắt đen sì, cuối cùng dừng lại ở hai bé gái song sinh trông sạch sẽ tươm tất nhất.

 

Bây giờ tôi hơi nghi ngờ cái công ty môi giới nhà đất này chắc vi phạm luật bảo vệ người khuyết tật và trẻ em mất rồi.

 

“Ờm… chào buổi tối.” Tôi lên tiếng chào hỏi: “Không làm phiền các anh chị chứ?”

 

Lý Huyền chớp mắt, lết đến bên tôi: “Sao em lại dậy?”

 

“Thấy hơi lạnh.” Tôi gãi đầu: “Tôi đốt chút lửa được không?”

 

“Đốt lửa? Em tính đốt bằng gì?”

 

Tôi xách khúc gỗ đào mua hồi chiều lên: “Bằng cái này!”

 

Bầu không khí lập tức đóng băng.

 

Tất cả mọi người như chim muông gặp nạn lập tức tan tác, chỉ còn lại tôi và Lý Huyền đứng tại chỗ.

 

Tôi ngơ ngác: “Họ đi đâu hết rồi?”

 

“Không sao.” Anh khẽ bật cười: “Họ mắc chứng sợ giao tiếp.”

 

13.

 

Ánh trăng từ ô cửa thủng chiếu vào trong, in bóng nước lấp lánh lên mặt bàn trà.

 

Xung quanh yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng hít thở của tôi.

 

Có lẽ vì khung cảnh này quá dịu dàng tĩnh lặng, nên tôi mới ngớ ngẩn cảm thấy có chút lãng mạn.

 

Tôi hơi ngượng ngùng nhét khúc gỗ đào vào lò sưởi, rồi bất chợt nhận ra một vấn đề cực kỳ quan trọng.

 

“Anh có bật lửa không?”

 

“Không. Nhưng mà…”

 

Lý Huyền búng tay một cái, từ trên xà nhà bỗng có thứ gì đó lao xuống như chim sà.

 

Tôi còn chưa kịp nhìn rõ là cái gì thì nó đã biến mất trong lò sưởi.

 

Lò sưởi lập tức bùng cháy rực rỡ.

 

Siêu năng lực đúng là tiện thật.

 

Tôi đi tới đi lui bên lò sưởi, cố gắng tìm điểm lưu trò chơi.

 

Lý Huyền chăm chú nhìn tôi: “Em đang tìm gì vậy?”

 

“Không có gì… Haiz, anh không hiểu đâu.”

 

Chẳng lẽ phải ngủ bên lửa mới lưu được?

 

Tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa trước lò sưởi, tựa đầu vào cái gối cũ nát, cố gắng để mình thiếp đi.

 

Nhưng trò chơi này làm quá chân thật, đến mức cả mùi ẩm mốc trên gối cũng được mô phỏng, khiến tôi không tài nào ngủ nổi.

 

Cơ thể Lý Huyền đột nhiên vặn vẹo, biến thành hình dáng gần giống một người đàn ông trưởng thành.

 

Chỉ có điều hình người đó như thể được đổ đầy sữa, toàn thân trắng muốt, chỉ có hai con mắt đỏ rực.

 

Tôi há hốc mồm: “Anh biết biến hình à?”

 

“Ừm.” Anh khẽ trả lời, câu sau giọng càng thấp hơn, tôi nghe không rõ: “Không biết em thích kiểu dáng thế nào…”

 

Hết Chương 6:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page