Cô Gái Năm 15 Tuổi Của Tôi

Chương 8:

Chương trước

Chương sau

Giang Dịch vừa cười vừa lắc đầu, tay trái siết chặt cổ tay tôi.

 

“Bé ngoan, là em chủ động nhắn tin cho anh đấy.”

 

“Rõ ràng là anh dụ dỗ tôi trước!”

 

Nụ cười trên môi Giang Dịch càng thêm ranh mãnh.

 

“Oh? Vậy sao, vậy thì cứ coi như anh đã dụ dỗ em đi.”

 

“Anh!”

 

Tôi tức đến mức muốn đấm anh một cái, nhưng lại bị anh phản đòn, kéo thẳng vào lòng.

 

Cằm anh nhẹ nhàng cọ lên đỉnh đầu tôi, hơi thở nóng rực phả vào bên cổ, giọng nói khẽ khàng:

 

“Từ giờ chúng ta cứ ở bên nhau mãi nhé, được không?”

 

16

 

Tôi và Giang Dịch yêu đương một cách rất “bí mật”, “bí mật” đến mức ngay sáng hôm sau, cô lao công trước cổng đã bắt đầu gọi tôi là:

 

“Chào bà chủ!”

 

 

Tất cả đều nhờ vào Giang Dịch.

 

Sau hôm đó, anh không còn đau đầu, cũng chẳng còn nhức lưng nữa.

 

Khi có người quan tâm hỏi anh đã khỏi bệnh chưa, anh chỉ cười vô cùng thoải mái rồi đáp:

 

“Sao cậu biết tôi đang yêu vậy?”

 

Nhưng điều đó cũng không hề cản trở việc Giang Dịch chửi thẳng mặt bộ phận chúng tôi trong cuộc họp, nói rằng phương án làm ra chỉ là rác rưởi.

 

Tối hôm đó, khi tôi nhận được tin nhắn lần thứ 10.086 từ tổ trưởng bộ phận nhờ tôi nói đỡ vài câu với sếp, Giang Dịch bất ngờ giật lấy điện thoại của tôi.

 

Anh bấm gửi tin nhắn thoại.

 

“Hết giờ làm thì đừng bàn công việc.”

 

“Hơn nữa, cậu tìm cô ấy có ích gì? Tôi chửi cô ấy chỉ là thuận miệng thôi mà.”

 

Tôi: “…”

 

Được rồi, được rồi, yêu đương thế này đây.

 

Tôi thở dài, gối đầu lên vai Giang Dịch.

 

“Này, sếp à, em thấy làm “bà chủ” của anh chẳng đáng chút nào, ngày nào cũng bị mắng, chẳng được tăng lương, lỗ to luôn ấy.”

 

Ngón tay Giang Dịch khẽ chạm vào trán tôi.

 

“Vậy thì mấy lần sờ cơ bụng thành công coi như bỏ à? Hôn cũng uổng phí à?”

 

“Hả? Anh nói gì cơ? Em từng sờ qua sao? Sao em chẳng nhớ nhỉ?”

 

Tôi làm mặt vô lại, tay không ngoan ngoãn mà lướt nhẹ qua phần cơ bụng săn chắc dưới lớp áo sơ mi của anh.

 

Bất thình lình, cổ tay tôi bị siết chặt, đôi môi cũng bị ai đó xâm chiếm, nụ hôn mạnh mẽ cuốn lấy không chút kẽ hở.

 

“Ưm, đừng mà…”

 

Tôi bị hôn đến mức chân mềm nhũn, rồi giơ tay khẽ đẩy anh.

 

Nhưng anh lại áp sát hơn, đè tôi xuống ghế sofa.

 

“Bé ngoan, thả lỏng chân đi, lần này là do em trêu chọc anh trước đấy.”

 

… Sếp cấm dục mà nóng bỏng quá rồi đấy!

 

17

 

Rất lâu sau, vào một mùa thu khác, hương hoa quế vẫn nồng nàn, ánh nắng buổi chiều xiên qua cửa sổ.

 

Đứa con nhỏ bi bô tập nói, hớn hở vẫy vẫy cuốn sổ tay đã ngả vàng trên tay.

 

“Sao thế, bảo bối? Chạy chậm thôi nào.”

 

“Mẹ ơi! Nhìn này…”

 

Tiểu bảo bối còn chưa nói sõi, nhưng gương mặt nhỏ tràn đầy phấn khích, giơ thứ trong tay lên chỉ cho tôi xem.

 

“Cha… thích…”

 

Đôi bàn tay bụ bẫm tròn xoe của nhóc con cố gắng chỉ vào cuốn sổ, tôi thuận theo ánh mắt bé mà nhìn sang.

 

Trên bìa sổ có một dòng chữ: 

 

“Giang Dịch thích Tạ Thanh Viên.”

 

18

 

[Ngày 11 tháng 9 năm 2014]

 

Cô ấy làm tình nguyện viên trong đại hội thể thao.

 

Mình đã biết trước điều đó, vì vậy đã đăng ký thi chạy 400m.

 

Lúc kiểm tra danh sách thi đấu, phải ký tên.

 

Haiz, sao lại tình cờ không mang theo bút chứ? Đành phải làm phiền bạn tình nguyện viên vậy.

 

Khi cô ấy đưa bút cho mình, mình không dám nhìn vào mắt cô ấy.

 

Cố tình chạm vào tay khi mượn bút là hành động có chủ đích của mình.

 

Xin lỗi nhé, bạn học, mình chính là một kẻ có tâm tư đen tối như thế đấy.

 

[Ngày 16 tháng 12 năm 2014]

 

Buổi trưa đi trực nhật ở lớp cô ấy, cô ấy đứng trước cửa lớp, đeo khẩu trang trắng, nhỏ nhắn đến mức chỉ liếc một cái là thấy ngay.

 

Cô ấy đang lén cười, và bị mình bắt gặp.

 

[Ngày 24 tháng 12 năm 2014]

 

Cùng cô ấy lên nhận thưởng kỳ thi giữa kỳ.

 

Buổi tối lúc tập duyệt cho chương trình, mình thấy cô ấy.

 

Chiếc khăn quàng cổ màu hồng của cô ấy đang nằm trong tay một nam sinh khác trong lớp.

 

Hết Chương 8:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page