Cô Gái Năm 15 Tuổi Của Tôi

Chương 3:

Chương trước

Chương sau

05

 

“Chậc, cẩn thận chút… Sao trông cô cứ như sắp hy sinh vì nghĩa lớn vậy? Tôi đáng sợ lắm à?”

 

Giang Dịch cầm lấy điện thoại một cách thiếu kiên nhẫn, ánh mắt vô tình lướt qua màn hình vẫn đang nhấp nháy.

 

Rồi anh… sững lại.

 

“Sếp, tôi biết làm vậy là sai, nhưng tôi thật sự không hề biết mà! Tôi thề tôi tuyệt đối không có ý nghĩ không đứng đắn gì với anh đâu!”

 

Tôi gần như hét lên với tinh thần liều chết.

 

Dù tiến hay lùi cũng chết, thôi thì đánh cược một phen vậy, hu hu hu…

 

Ngay lập tức, cả văn phòng đồng loạt ngẩng đầu, những ánh mắt hóng hớt nóng bỏng đến mức khiến tôi không thể ngẩng đầu lên nổi.

 

“Á á á… cái đó…”

 

Chuyện gì thế này, sao tình huống lại càng thêm xấu hổ vậy chứ?!

 

Tôi trơ mắt nhìn khuôn mặt lạnh lùng ngàn năm không đổi của Giang Dịch xuất hiện một vết nứt, vành tai anh cũng dần dần đỏ lên.

 

“Cô… khụ… vào phòng làm việc của tôi trước.”

 

Giang Dịch cố gắng giữ lại chút tàn dư của vẻ ung dung, sau đó vội vã rời đi trong tình trạng có phần bối rối.

 

06

 

“Sếp, tôi thực sự biết sai rồi, tôi sẽ không bao giờ làm vậy nữa.”

 

Tôi đi theo sau Giang Dịch, vừa đi vừa nói giọng nghẹn ngào.

 

Bất ngờ, Giang Dịch phía trước đột nhiên dừng bước. 

 

Tôi, vì cứ mải mê lẩm bẩm mà không chú ý, liền đâm sầm vào lồng ngực anh ấy.

 

“Ui…”

 

Giang Dịch nhíu mày, khẽ rên một tiếng vì đau.

 

“Cô… ngày nào cũng tràn đầy sức lực như vậy sao?”

 

Tôi gần như sắp khóc òa lên.

 

“Sếp, xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi mà.”

 

“Nói xin lỗi nhiều như vậy có ích gì không?”

 

Tôi càng khóc to hơn.

 

“Vậy để tôi xoa giúp anh nhé?”

 

Vừa nói tôi vừa định đưa tay lên chạm vào ngực Giang Dịch, nhưng lại cảm thấy có gì đó sai sai, liền dừng lại giữa không trung.

 

“Sếp…”

 

Giang Dịch bật cười vì tức.

 

“Tạ Thanh Viên, trong đầu cô nghĩ gì thế hả?”

 

“Tôi trong mắt cô keo kiệt đến mức đó à? Chỉ là một ghi chú thôi, cô có cần phải la lối thảm thiết vậy không?”

 

“Ghi chú?”

 

Tôi ngẩn ra một lúc, rồi chợt nhớ ra.

 

Khoảnh khắc điện thoại rơi xuống, đầu ngón tay tôi nhanh chóng lướt qua màn hình, biến nó thành giao diện trò chuyện giữa tôi và ông chủ Giang Dịch.

 

May quá, may quá, vậy thì vẫn ổn.

 

Ổn cái quái gì chứ.

 

Tôi đã ghi chú cho anh ấy là “Ông chủ nóng tính khủng khiếp nhưng cao 186”.

 

Nỗi tuyệt vọng lại một lần nữa hiện lên trên mặt tôi. 

 

Tôi cẩn thận quan sát sắc mặt của Giang Dịch.

 

“Về đi, nhớ chỉnh sửa bản kế hoạch cho tốt đấy.”

 

“Dạ vâng, sếp!”

 

Nước mắt tôi lập tức rút ngược vào trong, chuẩn bị chuồn lẹ.

 

Thế nhưng, anh ấy lại hừ nhẹ một tiếng như thể chưa hài lòng:

 

“Còn một chuyện nữa, nhớ kỹ đấy.”

 

Bước chân tôi cứng đờ ngay tại chỗ.

 

Lại sắp bị mắng sao? Tôi muốn khóc.

 

Giang Dịch khẽ hắng giọng, đẩy tôi sang một bên rồi đứng thẳng người.

 

“Tôi 187.”

 

Tôi: “…”

 

07

 

Ánh nắng ban mai rực rỡ, nhưng tâm trạng tôi thì tệ hết sức.

 

Hôm qua sau khi hoảng hốt chạy khỏi văn phòng của Giang Dịch, mặt tôi cứ nóng bừng như bị lửa đốt.

 

Ban đầu, tôi nghĩ đó chỉ là hiệu ứng tâm lý, chắc một lúc là hết thôi. 

 

Nhưng kết quả là đến tận khi tan làm, mặt tôi vẫn đỏ bừng bừng.

 

Đồng nghiệp lo lắng đặt tay lên trán tôi, hỏi có phải tôi bị sốt không.

 

Về đến nhà, tôi đo nhiệt độ, quả nhiên, sốt đến 39°C.

 

Sáng nay tỉnh dậy, đầu óc tôi vẫn mơ hồ, sờ lên trán thấy nóng rực.

 

Tôi thở dài, cầm điện thoại nhắn tin xin nghỉ với Giang Dịch.

 

Tiền thưởng chuyên cần của tôi, tiền thưởng chuyên cần của tôi… ôi…

 

Vừa chỉnh sửa tin nhắn, tôi vừa âm thầm rơi lệ trong lòng.

 

Trước khi nhấn gửi, tôi cẩn thận kiểm tra hai lần.

 

Xác nhận chắc chắn rằng mình không gõ nhầm chữ “sếp” thành “chồng” xong, tôi mới thở phào nhẹ nhõm, bấm gửi.

 

08

 

Tôi ngủ mơ mơ màng màng, trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tôi cảm giác có một bóng dáng mờ ảo xuất hiện bên giường, ngay sau đó là một cảm giác mát lạnh trên trán.

 

“Sếp?”

 

Tôi gắng gượng mở mắt, nhìn thấy bộ vest được ủi phẳng của Giang Dịch ôm sát lấy cơ bụng rắn chắc.

 

Hết Chương 3:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page