Chương 1
01/10/2024
Chương 2
01/10/2024
Chương 3
01/10/2024
Chương 4:
01/10/2024
Chương 5:
01/10/2024
Chương 6:
02/10/2024
Chương 7:
02/10/2024
Chương 8:
02/10/2024
Chương 9:
02/10/2024
Chương 10:
02/10/2024
Chương 13:
03/10/2024
Chương 15:
03/10/2024
Chương 14:
03/10/2024
Chương 12:
03/10/2024
Chương 11:
03/10/2024
Chương 16:
04/10/2024
Chương 17:
04/10/2024
Chương 18:
04/10/2024
Chương 19:
04/10/2024
Chương 20:
04/10/2024
Chương 21:
05/10/2024
Chương 22:
05/10/2024
Chương 23:
05/10/2024
Chương 24:
05/10/2024
Chương 25:
05/10/2024
Không ngờ hắn đã say đến thế này mà vẫn còn ý thức tự bảo vệ mạnh mẽ như vậy.
Muốn lợi dụng lúc hắn say để phát sinh quan hệ quả thật không thể thành công.
Hoa Vân giậm chân phẫn uất, nghiến răng quay về phòng riêng, ngồi xuống điều tức.
Sáng hôm sau.
Kết quả của cơn say là lần đầu tiên Thiên đế bệ hạ không tới Ngọc Lưu Ly Đài đúng giờ.
Cơ Dạ Tu xoa trán, nhức đầu, trong đầu hắn vẫn nhớ mang máng vài chuyện tối qua, nhưng có phần mơ hồ.
Tuy nhiên, hắn vốn là người tùy ý, nhớ không rõ thì cũng không suy nghĩ thêm, tránh lãng phí sức lực.
Sau một đêm điều tức, Hoa Vân đã gần như hồi phục hoàn toàn.
Nàng ta bạo dạn bưng chậu nước bước vào phòng ngủ của Cơ Dạ Tu, lớn gan hầu hạ hắn rửa mặt, mặc y phục, rồi giúp hắn buộc tóc.
Cơ Dạ Tu chỉ khẽ nhíu mày, nhưng không hề từ chối.
Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Hoa Vân thân mật khoác tay, tiễn hắn ra khỏi cung.
Vừa lúc đó, họ gặp Tinh Lam đang tuần tra.
Tinh Lam là hậu duệ của Chiến Thần, có thiên phú cao, kế thừa vị trí thần tướng của gia tộc, hiện là Võ Thần đệ nhất của Thiên giới.
Khi không có chiến sự, nàng thường kiêm nhiệm việc tuần tra thiên cung.
Nàng là bằng hữu của Phượng Khanh Ca, nên rất chướng mắt trước hành vi của hai người trước mặt.
Khi Cơ Dạ Tu nhìn thấy Tinh Lam, theo bản năng hắn muốn rút tay ra khỏi vòng tay đang bị Hoa Vân nắm chặt.
Nhưng rồi hắn lại nghĩ đến việc hiện tại mình và Phượng Khanh Ca đã không còn bất kỳ quan hệ gì nữa, cớ gì phải bận tâm đến ánh mắt người khác?
Vì thế, hắn để mặc Hoa Vân khoác tay mình.
Tinh Lam ngước mắt lên, cười khinh miệt:
“Thiên đế bệ hạ của chúng ta quả thật có phúc hưởng “tề nhân chi phúc”. Có một vị Đế Hậu vẫn chưa đủ, còn muốn nạp thêm thiếp sao?”
Sắc mặt Cơ Dạ Tu khẽ trầm xuống, nhưng hắn không phản bác.
Hoa Vân mím môi, bày ra vẻ mặt kiên cường, không khuất phục trước cường quyền:
“Tinh Lam thượng thần, ta rất kính trọng ngài, nhưng cũng không thể tùy ý nhục mạ ta. Dù thân phận ta thấp hèn, nhưng tuyệt đối không phải là thiếp. Ta và A Đình thật lòng yêu nhau.”
“Nếu ngày đó không phải do Thái Ung Đế Quân dùng quyền uy ép buộc, A Đình đã không phải lấy người khác, ta và chàng cũng không bị chia cách hai cõi, không thể bên nhau, thậm chí phải gánh chịu những lời bêu xấu vô cớ.”
Tinh Lam nhướng một bên mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm Hoa Vân:
“Ngươi là cái thân phận gì mà dám cao giọng trước mặt bổn thượng thần? Nói gì mà không làm thiếp, thì ra ngươi mưu đồ không nhỏ! Muốn làm Đế Hậu sao? Ngươi xứng ư?”
Khí thế của Tinh Lam bùng nổ, Hoa Vân không chịu nổi, phun ra một ngụm máu.
Cơ Dạ Tu liền vung tay tạo kết giới chắn lấy Tinh Lam, bảo vệ Hoa Vân sau lưng.
“Tinh Lam, bổn tôn không chấp nhặt lời nói của ngươi, nhưng ngươi cũng đừng được đằng chân lân đằng đầu.”
“Ta được đằng chân lân đằng đầu? Rốt cuộc là ai đang được đằng chân lân đằng đầu?”
“Nếu không nhờ có Khanh Ca, ngươi có ngồi được lên vị trí Thiên đế này không? Đến cả chạm mép còn chưa được, đúng là kẻ vong ân bội nghĩa!”
Tinh Lam thật sự không hiểu nổi, tại sao Phượng Khanh Ca lại để mắt tới một kẻ lòng lang dạ sói như vậy.
Suốt bao nhiêu năm, nàng ấy dốc lòng dốc sức, không chút oán thán, thế mà lại không nhận được một lời quan tâm từ nam nhân ấy, còn phải trơ mắt nhìn nữ nhân khác cùng hắn kề cận, tình tứ mặn nồng.
Chỉ là bề ngoài hắn có chút đẹp đẽ mà thôi, chứ Thiên giới này thiếu gì nam tử tuấn tú.
Chỉ cần Phượng Khanh Ca muốn, với thân phận của nàng ấy, tìm ai chẳng được, sao lại cứ phải buộc mình vào một gốc cây duy nhất như vậy?
“Ta… ta không cho phép ngươi bôi nhọ A Đình như thế. Chàng rất cố gắng, không hề giống như những gì các ngươi nói, ta hiểu, ta có thể thông cảm cho chàng!”
Hoa Vân, hơi thở yếu ớt, đứng sau lưng Cơ Dạ Tu, nói khẽ.
Nghe vậy, sắc mặt Cơ Dạ Tu dần dịu lại.
Hắn xuất thân từ phàm nhân, tu luyện gian khổ mới được phi thăng thượng thần, trải qua vô số kiếp nạn, nếm đủ cay đắng.
Dù rằng hắn ngồi lên ngôi vị Thiên đế có phần nhờ sự nâng đỡ của Thái Ung Đế Quân, nhưng hắn cũng có thực lực, nếu không, làm sao chúng thần trong Lục giới phục tùng hắn được? Lục giới sao có thể không còn chiến loạn?
Nhưng chúng thần lại ngấm ngầm, đôi khi còn công khai chỉ trích hắn nhờ cậy vào nữ nhân mà lên, chỉ là kẻ ăn bám mà thôi…
Chính vì vậy, Cơ Dạ Tu mới không thích Phượng Khanh Ca.
Mọi nỗ lực của hắn, đều không thể vượt qua cái xuất thân cao quý của nàng.
Tinh Lam tức giận nhìn Hoa Vân:
“Ngươi có tư cách gì để nói không cho phép? Chỉ là một con hồ ly tinh chuyên dụ dỗ phu quân của kẻ khác!”
“Ta không phải hồ ly tinh! Ta và A Đình thật lòng yêu nhau, nếu không phải Khanh Ca thượng thần chen chân vào, ta và A Đình đã trở thành phu thê ở phàm giới từ lâu rồi.”
“Phàm giới?”
Tinh Lam cười lạnh:
“Nếu ta nhớ không nhầm, hắn gặp ngươi sau khi đã phi thăng, ngay trước khi chuẩn bị kế vị Thiên đế mới xuống phàm giới để rèn luyện.”
“Khi đó, hắn đã cùng Khanh Ca định hôn ước. Người chen chân là ai đây? Đừng có không biết xấu hổ!”
Hoa Vân vốn không phải đối thủ của Tinh Lam, nàng ta cũng biết mối quan hệ giữa mình và Cơ Dạ Tu vốn chẳng vững vàng, vì vậy bị đả kích mà không nói nổi một lời.
“Đủ rồi.”
Cơ Dạ Tu ngẩng đầu đối diện với ánh mắt Tinh Lam, lạnh lẽo và u ám, tỏa ra khí tức không lành:
“Chuyện của chúng ta không tới lượt ngươi xen vào.”
“Còn nữa, người đề nghị giải trừ hôn ước là nàng ấy. Ta không yêu nàng, việc ép buộc ở bên nhau chẳng có lợi cho ai cả.”
Tinh Lam giận dữ nhìn chằm chằm Cơ Dạ Tu, vừa định phản bác, chợt cảm thấy Bích Hải Tinh Thạch trong túi Càn Khôn có biến.
Nàng vội lấy nó ra xem.
Trong nháy mắt, sắc mặt nàng tái nhợt, không còn chút máu.
Nàng không còn quan tâm đến đôi cẩu nam nữ trước mặt, lập tức bay thẳng về Lạc Hoa Cung.
Bích Hải Tinh Thạch là vật Thái Ung Đế Quân để lại cho Tinh Lam giữ hộ trước khi rời đi.
You cannot copy content of this page
Bình luận