Cỏ cây đại chiến xác sống

Chương 22:

Chương trước

Chương sau

Cô ta quen thuộc địa thế của nhà họ Diệp, hiểu rõ tình trạng của nhà tôi đã giúp Mạc Quân giết Giang Triệt, dễ dàng giam cầm ba mẹ tôi.

Nhưng điều tôi muốn biết hơn là – Đổng Khinh đã chọn Mạc Quân, hay nhà họ Đổng chọn Nghịch Thế?

Có lẽ tôi biết mục đích của Nghịch Thế là gì.

Người lãnh đạo Nghịch Thế, vị tiến sĩ kia đã nghiên cứu một loại thuốc và tiến hành thí nghiệm tại Bệnh viện Trung ương.

Trong mắt gã, xác sống có thể bị điều khiển và bị chỉ huy và có thể tiến vào chiến trường.

Gã ta tin rằng con người rất dơ bẩn nên muốn có một đội quân xác sống hoàn toàn nghe theo lời gã để có thể thống trị thế giới, gã gọi đây là “hình thức tiến hóa tối thượng”.

Nhưng gã không ngờ rằng vạn vật có linh, chính sự cưỡng ép ‘tiến hóa’ của gã mới tạo nên ‘tiến hóa’ chân chính.

Thảm họa xảy ra, dị nhân xuất hiện.

Nếu suy đoán của tôi là chính xác, vị tiến sĩ không cam lòng hẳn đã dùng thuốc cải tiến để tăng cường dị năng của mọi người trên thế giới. Tuy nhiên, sự tiến hóa được kích thích theo cách này cuối cùng lại dẫn đến kết cục là xác sống hóa.

Một lực lượng quá mạnh mẽ được tạo ra một cách nhân tạo.

Nó lại có thể gây ra những hiện tượng kỳ lạ trên trời và dưới đất.

Vị tiến sĩ này là thiên tài, cũng là một kẻ điên.

Lời nói của Đổng Khinh khiến U U rất tức giận. Tôi đặt tay lên vai em ấy ra hiệu cho em ấy đứng sang một bên, sau đó tôi ngước mắt lên, bình tĩnh nói: “Mấy người hình như rất tự tin thì phải? Cảm thấy mấy người chắc chắn sẽ thành công à? Dựa vào đâu? Dựa vào… nhóm phế vật của mấy người sao?”

Thế giới đột nhiên trở nên yên tĩnh.

“Thôi kệ, câu trả lời này của cô cũng nằm trong dự tính.” Nụ cười của tên đàn ông cơ bắp dần dần trở nên lạnh lùng, “Dù sao cũng chỉ là nghiên cứu máu thôi, bẻ từng cái xương một cũng được phải không?”

Phía sau hắn ta, một thanh niên áo đỏ đột nhiên đưa tay ra.

Bùm!

Ngọn lửa khổng lồ bất ngờ bùng lên và bao vây mọi hướng quanh tôi. Ngọn lửa như thể đang lan ra trên một đống cỏ khô, chỉ trong nháy mắt nó đã nuốt chửng vườn hoa của tôi, để lại những vết cháy đen khủng khiếp trên tường.

Gió càng lúc càng mạnh, ngọn lửa rực cháy dường như không bao giờ tắt. Nó cao hơn mười mét, soi sáng nụ cười đùa cợt trên khuôn mặt những người ở cổng.

Mạc Quân điều khiển sấm sét đánh xuống từng đợt. Chỉ trong phút chốc sấm sét ầm ầm, ánh lửa tận trời, nhà họ Diệp bây giờ tựa như địa ngục.

“Giờ đây, điểm tựa của cô đã không còn nữa rồi…” Mạc Quân nheo mắt lại, “Tôi thấy cô nên…”

Giọng nói kia đột nhiên dừng lại.

Rầm!

Cột nước trong vắt cao hơn ngọn lửa, cao hàng chục mét tựa như nữ thần rải hoa, nước rơi xuống lửa phát ra tiếng tanh tách.

Những bông sen xanh đột nhiên nổi lên từ trong ao, thân rễ dài và mỏng như những chiếc xúc tu bắn vô số hạt sen về phía đám người. Đằng sau hạt sen là những dòng nước còn đáng sợ hơn cả súng nước áp suất cao.

Xèo xèo…

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Những hạt sen mềm mại đó giống như những thiên thạch có đuôi lửa, xuyên thủng lớp bảo vệ của nhóm dị năng đang thay đổi sắc mặt, dễ dàng đập nát vũ khí trong tay bọn họ thành từng mảnh.

Nó có sức xuyên thấu đáng sợ hơn cả súng bắn tỉa, thậm chí còn có thể giết chết nhiều người cùng một lúc.

Hết Chương 22:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page