Chọn 1 Trong 2, Tổng Tài Hay 30 Triệu?

Chương 10:

Chương trước

Chương sau

Anh muốn ở bên tôi thêm vài ngày, nhưng trợ lý Lý đã spam hàng loạt sticker quỳ lạy, nói rằng công ty sắp loạn rồi.

Quay lại thành phố Lê, tôi trả lại số tiền cho hai tổng tài.

Lục Hành gọi điện cho tôi.

“Cô đổi ý rồi? Cố Thượng An cho cô bao nhiêu, tôi trả gấp đôi.”

Cố Thượng An lấy điện thoại của tôi.

“Tôi muốn cô ấy làm phu nhân Cố, anh định trả gấp đôi thế nào?”

Bên kia dứt khoát cúp máy.

Tôi bĩu môi, giật điện thoại về: “Em còn chưa đồng ý đâu đấy.”

Ngay sau đó, Lục Hành đăng ảnh chụp chung với tôi lên mạng.

Không cần đoán, tôi cũng biết dân mạng sẽ lại viết thêm một bài phân tích. 

Vì vậy, hai ngày sau đó tôi không lên mạng, tin nhắn của đồng nghiệp cũng không trả lời.

Mở WeChat ra mới biết, Cố Thượng An đã đăng một bài viết trên Weibo, tuyên bố tôi là nhân viên của tập đoàn Cố thị, đồng thời chỉ trích Lục Hành vì cố tình cắt xén sự thật.

Cư dân mạng không hiểu nội tình cảm thấy anh có phần làm quá, nhưng những người theo dõi tài khoản của tôi thì khác.

Danh tính vị tổng tài thần bí cuối cùng đã được tiết lộ, toàn bộ sự việc cũng bị chia sẻ rộng rãi trên Weibo.

Ngay cả nhóm chat vốn nghiêm túc trong công ty cũng liên tục tag tôi, hóng drama.

Tôi đăng bài:【Đúng là tài khoản của tôi, chỉ là tôi hơi bốc đồng chút thôi, mọi người cứ xem như chuyện cười đi.  Số dư tài khoản ngân hàng: 61.093,43 tệ (đính kèm ảnh chụp màn hình).】

Cố Thượng An cũng bình luận:【Cốc của tôi, nhà của tôi, thư ký của tôi, tất cả đều là của tôi.】

Rồi anh lại bổ sung một câu:【Tất nhiên, hai thứ đầu và cả tôi, cũng có thể là của em, Giang Hàm Nghiên.】

21.

Vì muốn phát triển bền vững, tôi xin nghỉ việc ở tập đoàn Cố, chuyển sang phỏng vấn tại một nhà xuất bản.

Tổng biên tập kinh ngạc khi nhìn thấy công ty cũ của tôi, tò mò hỏi vì sao tôi lại nghỉ việc.

Tôi nói với chị ấy: “Bởi vì tôi không có chí hướng ở đó.”

Một tuần sau, tập đoàn Cố mua lại nhà xuất bản.

Tổng biên tập vỗ vai tôi, nói: “Chí hướng của cô vẫn còn ở đó đấy.”

Đồng nghiệp thân thiết của tôi thì sống không bằng chết.

Sau khi tôi nghỉ việc, cả phòng thư ký tổng tài chỉ còn lại một mình cô ấy là chuyên gia trốn việc, mỗi ngày đều co ro giữa một nhóm “chiến thần làm việc”.

Tôi thương lượng với Cố Thượng An, thế là anh chuyển cô ấy sang làm việc trong phòng trà nước, tạo cho cô ấy một môi trường làm việc thư thái.

Cô ấy nghiến răng nghiến lợi: “Hai người đúng là cặp đôi có bệnh.”

Mẹ của tổng giám đốc nhiều lần bóng gió, dò hỏi xem tôi có định kết hôn không.

“Cố Thượng An cũng hơn ba mươi rồi, thêm vài năm nữa là có mùi người già đấy. Nghiên Nghiên à, con thương nó chút đi.”

Tôi cảm thấy mẹ tổng giám đốc đang nói nhảm, nhưng bởi vì câu nói này, hình ảnh Cố Thượng An vốn phong độ tuấn tú, bỗng nhiên trông có chút già đi.

Để giúp anh trẻ trung hơn, tôi dắt anh đi xem vài buổi concert.

Nhạc rock có, nhạc pop có, ca sĩ nam có, ca sĩ nữ cũng có.

Nửa tiếng sau, tôi quay sang hỏi anh cảm thấy thế nào.

Anh nói: “Tai nghe chống ồn này không ổn lắm.”

Tôi nổi giận. 

2780 tệ một vé, anh đến để test tai nghe à?!

Anh tháo tai nghe xuống, nghiêm túc gõ nhịp suốt cả buổi tối.

Đến buổi concert thứ năm, màn hình lớn lần đầu tiên quay đến chúng tôi.

Ca sĩ hỏi: “Hai bạn là gì của nhau?”

Có người nhận ra Cố Thượng An, cả khán đài lập tức xôn xao.

Anh nhỏ giọng hỏi tôi: “Anh nên trả lời thế nào?”

Tôi trừng mắt: “Em chọn A.”

Anh ngẩn người một lúc, sau đó nhìn thẳng vào camera, lớn tiếng tuyên bố: “TÔI LÀ VỊ HÔN PHU CỦA CÔ ẤY! LÀ VỊ HÔN PHU!”

Anh gào to như vậy làm gì chứ?!

22.

Tôi đăng bài lần cuối cùng, đính kèm ảnh chụp màn hình từ concert hôm đó.

Nội dung:【Tôi sẽ hạnh phúc ở đây, không có giới hạn thời gian.】

Hết.

Hết Chương 10:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page