Tiểu cô nương tựa như một con chim vừa mới nẩy nở, thân mình mẫn cảm cực kỳ.
Nam nhân chi tùy ý vuốt ve hai cái, một đôi núm vú liên sưng cứng như quả đậu đỏ, tao ngứa khó nhịn nôi. Nàng vô thức vặn vẹo co tròn người mình, thậm chí cũng không biết mình đang động dục.
Khác với Lương Thác mất kiểm soát, thô bạo mạnh mẽ xoa niết làm nàng đau đớn khó chịu.
Thì kinh nghiệm trên giường của hoàng đế lại cực kỳ phong phú, hắn biết phải làm như thế nào để nữ nhân mình thoải mái, lòng bàn tay mềm xô đẩy nhẹ sóng nhũ, móng tay nhẹ nhàng gảy gảy nún vú, khiến tiểu cô nương khổng chế không được liền “ưm” một tiếng.
“Yên Yên ngoan” Hoàng đế thấy gương mặt đầy rặng mây đỏ của thiếu nữ, xuân tình nở rộ, trong lòng hắn cực kỳ yêu thích.
Nàng cũng không biết mình sao lại thế này, rõ ràng là không thích những hành động sờ soạng đó, nhưng hoàng đế mới xoa nắn nhẹ chút, thế nhưng xoa nàng đến mức mềm mại cả người, xương cốt tan vỡ vô lực.
Chơi nhũ thịt được một lúc, hai núm vú hồng nhỏ cũng đã sưng tấy.
Hoàng đế vừa lòng mà cười cười, bàn tay to tiếp tục di chuyển xuống dưới, vuốt ve bụng nhỏ bằng phẳng, tiểu huyệt không có một cộng lông mao dư thừa, cuối cùng là sờ bóp cánh môi âm hộ hơi mỏng.
“Thật xinh đẹp” Nam nhân nhìn hai cánh môi âm hộ mỏng manh hơi hơi há ra, ở trên tiểu huyệt trắng nõn như là nứt ra một đường hẻm đỏ nhỏ hẹp, đẹp đến mức thất thần, là chỗ đẹp nhất nhân gian.
Ngón cái chai sạn của hắn vuốt ve dọc theo hai cánh môi âm hộ, lại dùng sức tách lỗ huyệt ra, làm nơi riêng tư của nàng phơi bày càng nhiêu thêm.
“Ngô..ngô ngô ngô” Triệu Yên Yên cảm thấy thẹn thùng đến cực điểm, dưới kỹ xảo cao siêu của hoàng đế, nàng đã không còn chút sức lực chống cự.
Hoa môi phun ra nước sốt trong suốt, tỏa ra càng nhiều hương thơm nữ thể.
Ngón tay hoàng đế quẹt lấy xuân thủy, lại bôi lên hai cánh môi âm hộ của nàng, khiến cho lỗ huyệt thiếu nữ lấp lánh thối nát, giọng nói hắn khàn khàn: “Bé ngoan, không cần kìm nén, phun nước ra ngoài nhiều chút, xuân thủy nữ tử chảy nhiều là chuyện tốt”
Triệu Yên Yên nghe không hiểu cái gì cả, nhưng lại nghe hắn nói “là chuyện tốt”, tiểu huyệt lại không khống chế được, bị đầu ngón tay hắn khiêu khích, từng đợt từng đợt xuân dịch phun ra, mùi thơm da m uế tràn đầy khắp phòng.
“Ngô ngô” Thân thể nàng càng ngày càng kỳ quái, tao huyệt đột ngột run rẩy, xuân thủy ào ào phun ra như suối đổ, bắn ướt lên vạt áo thường phục của hoàng đế.
Hắn đưa mặt đến sát gần nhìn thật kỹ tư thế điên cuồng ói ra xuân thủy của nàng, sớm đã không thể kiềm nén, liền sai người dâng đan dược lên.
“Bệ hạ.” Vương ma ma do dự nói.
Đan dược do các đạo sĩ luyện chế, tuy nháy mắt có thể làm gậy thịt sưng trướng dựng thẳng, nhưng về sau sẽ tổn hại long thể, thậm chí còn làm hoàng đề suy giảm sức khỏe sau này.
“Nhanh lên” Hoàng đế bực mình quát lớn, ngón trỏ cùng ngón giữa đồng thời ấn chỗ âm đế của thiếu nữ, khiến nó chấn động dữ dội.
“Ngô ngô” Thiêu nữ tuyệt sắc trên giường đã loạn tình mê man, thịt đê bị bóp ân đế sưng to ngoi đâu, mật thủy dọc theo nơi riêng tư chảy xuôi xuống, làm giữa hai chân và đệm giường đều ướt nhẹp một mảnh lớn.
Mỹ nhân nhi đẹp khuynh thành khuynh quốc, làm hoàng đế say mê nhìn chằm chằm nàng không nháy mắt, điên cuồng muốn chiếm lấy thân thể vừa chín mọng này.
“Thái tử bệ hạ dừng bước” Ngoài điện có người lớn giọng hô to.
Nháy mắt tiếp theo, cửa phòng thế nhưng bị một lực đạo lớn thô bạo đẩy ra, cánh cửa đổ sập, phát ra tiếng vang lớn.
Lưu Thông tức giận đầy người xông mạnh vào trong phòng, nhìn thấy hoàng đế ăn mặc chinh tề, bàn tay to đang vuốt ve lung tung không buông nơi riêng tư phấn nộn của thiếu nữ.
Triệu Yên Yên loa lồ nằm ở trên giường, tay chân bị trói chặt, miệng nhỏ bị nhét kín. Dưới sự khiêu khích của hoàng đế, thân mình nàng run lẩy bẩy dữ đội, vú to no căng lắc lư không ngừng, lỗ huyệt còn không biết mắc cỡ mà liên tực phun ra nước sốt
Sắc mặt Lưu Thông khó coi tới cực điểm, chắp tay thi lễ nói: “Trong quân truyền đến cấp báo tám trăm dặm, thỉnh phụ hoàng chủ trì đại cục “.
“Cút” Hoàng đế cũng không buồn ngẩng đầu lên, trầm mê dâm loạn thiếu nữ.
Thái tử cũng không hề khúm núm, sống lưng thẳng đứng, lạnh nhạt nói: ” Trong cung có một yêu phi họ Triệu còn chưa đủ sao? Phụ hoàng còn thèm muốn nạp thêm kẻ hạ tiện nữa?”
Hoàng để nhớ tới thái tử cực kỳ căm hận Triệu thị, lúc này mới ngừng tay, quay đầu nhìn về phía nhi tử, ngữ khí làm hòa nói:”Trẫm là để vương, kiếp này cũng chỉ có hai nữ nhân, bây giờ nạp thêm một người, cũng không quá nhiều”
“Phụ hoàng có thể nạp bất luận nữ nhân nào, nhưng không thể là yêu nữ Triệu thị, nhi tử và nữ nhân Triệu thị không hợp”
Hoàng đế hơi giật mình, nhớ lại hình ảnh năm đó thái tử xách kiếm xông vào cung Hoa Dung, không coi ai ra gì, mạo hiểm muốn mang đâu Triệu Huê cúng tế mẫu thân hẳn.
Trong lòng liền cảm khái, cuối cùng là hắn vẫn phải chịu thua tiên hoàng hậu và đứa con này.Nếu hắn muôn khăng khăng cưới Triệu Yên Yên, chi sợ Thái tử lại nôi điên trực tiếp chém đứt đâu nàng.
Nữ nhân quốc sắc thiên hương như vậy, thế nhưng không thể đưa vào cung được.
Con chim thiên nga xinh đẹp tới miệng còn bay đi mất. Hoàng đế cảm thấy đời này không còn thiết tha gì.
Hắn than nhẹ một tiếng, đứng dậy rửa sạch bàn tay dính đầy dịch nhầy trong suốt của nàng, rời khỏi trắc điện trước, sau đó đến điện Nghị Chính. Cung điện bàn bạc chính sự quốc gia
Giờ phút này, trong trắc điện chỉ còn lại thái tử, Triệu Yên Yên đang loa lồ nằm thở hỗn hển trên giường, và vài cung nhân khác.
Bên tai hắn còn quanh quẩn những tiếng rên rỉ vừa rồi của thiếu nữ, cười lạnh đến gần vài bước, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn xuồng thân thê như ngọc ngang dọc trên giường, cả người thiêu nữ giàn dụa xuân thủy óng ánh, nhìn dâm uế dơ bân cực kỳ, hắn chán ghét nói: ” Triệu nữ gia thật lanh lẹ, nhanh như vậy đã bò lên long sàng năm”
“Ô ô ô…” Triệu Yên Yên khóc nức nở lắc đầu, mắt tên điên này bị mù rồi sao? Rõ ràng là nàng bị phụ hoàng hắn trói, là bị cưỡng hiếp không thể phản kháng.
“Chảy nhiều nước bẩn như vậy, cô thấy ngươi không thích hợp làm cung phi, ngược lại làm kỹ nữ hầu hạ ngàn nam nhân thì hợp hơn”. Thái tử hung tợn chế nhạo nói, hai mắt đỏ máu vì tức giận, gương mặt tuấn tú tràn đầy hận thù.
Triệu Yên Yên trừng lớn hai mắt nhìn về phía hắn, giọt lệ nặng hạt lại thi nhau trào ra khóe mắt.
Hắn lại ác ý nói nàng thành như vậy.
Lưu Thông thấy nàng khóc dữ dội, hắn càng hưng phần thêm, tiếp tục giễu cợt nói: “Hai lần ta gặp ngươi, đều là nằm trên giường nam nhân khác, đều bị nam nhận đè dưới thân sờ mó, vì sao luôn là ngươi? Hả? Triệu Yên Yên? Vì sao luôn là ngươi?”
Thanh âm hắn càng ngày càng lớn, cuối cùng gần như là rống giận.
Thiếu chút nữa thôi, nàng đã là nữ nhân của phụ hoàng.
Ghê tởm
Quá ghê tởm, làm người muốn ói.
Khuôn mặt tuyệt mỹ của thiếu nữ buồn bã rơi lệ, nếu đổi là nam nhân khác thấy nàng khóc lóc thảm thương như vậy, tâm can sớm đã tan nát. Nhưng thái tử chỉ lạnh lẽo nhìn nàng, khoé miệng nhấc lên ý cười trào phúng.
Hai tay thái tử vắt ở phía sau, dáng người cao lớn, uy nghiêm cao ngất, trên người toát lên phong thái ung dung cao quý.
Hắn thay đổi giọng điệu, thờ ơ cười nói: “Đừng nóng vội tìm giường nam nhân trèo lên nữa, Triệu Yên Yên, ngươi rẻ tiền như vậy, sẽ có một ngày, ngươi sẽ đi đến chỗ ngươi nên ở.”
Triệu Yên Yên hoảng sợ nhìn hắn, không hiểu hắn đang nói cái gì.
Thái tử hận ghét Triệu gia ra sao, nàng đại khái cũng biết rõ.
Giờ phút này, tên tà ác này âm trầm tươi cười, làm nàng như bị đóng băng cứng tại chỗ, hoàn toàn bị nỗi sợ cắn nuốt.
You cannot copy content of this page
Bình luận