Chiêu Nô

Chương 21:

Chương trước

Chương sau

Kẻ từng gặp ta liền chỉ ra chỗ ta đang ở ngay tức khắc.

 

Nhìn qua cửa sổ, lòng ta cứng rắn quyết định, lập tức nhảy qua cửa sổ, đạp lên mái nhà, vòng ra phía sau tửu lâu.

 

Nơi ấy có một hồ sen nở rộ, giờ đây chính là đường thoát của ta.

 

Đến khi thị vệ của Tư Mã Địch lao đến chỗ ta vừa ngồi, ta đã không còn ở đó, những người xung quanh vì muốn lấy lòng nhà họ Tư Mã liền nói thẳng rằng ta đã nhảy qua cửa sổ mà chạy.

 

Lúc này đang vào mùa hạ, là thời điểm ngắm hoa sen đẹp nhất, nên trên hồ có rất nhiều du thuyền. 

 

Khi gắng sức bơi qua hồ, vẫn có thể nghe thấy tiếng đàn vẳng vang trên những chiếc thuyền ấy.

 

Ta không dám dừng lại dù chỉ một khắc, chợt thấy một chiếc du thuyền đang hướng về phía mình, khoảng cách gần trong gang tấc.

 

Thuyền đèn đuốc sáng trưng, ở đầu thuyền có một bóng người dáng vẻ mảnh mai đang đứng.

 

Là Tô Nguyên Nguyên!

 

Khi nhìn thấy nàng ta, nàng ta cũng đã phát hiện ra ta.

 

“Hạ Huyên! Ta muốn ngươi đền mạng!”

 

Nàng ta siết chặt y phục, sắc mặt âm u, ánh mắt hung hãn, khiến khuôn mặt vốn mang vẻ hiền lành, thuần thiện trở nên méo mó, dữ tợn đến dị thường.

 

“Ai vậy?”

 

Một bóng hình đỏ rực xuất hiện từ sau lưng.

 

Lại là Tư Mã Địch!

 

Tô Nguyên Nguyên bị ghẻ lạnh, thân là thiếp mà vẫn có thể cùng với Tư Mã Địch ra ngoài, xem ra cũng có bản lĩnh.

 

Chỉ không ngờ số ta lại tệ đến thế, một lần gặp ngay hai kẻ thù.

 

Tư Mã Địch thoáng thấy ta liền cảm thấy quen mặt. 

 

Chẳng bao lâu, nhìn thấy đám thị vệ của phủ Thái phó đang bơi trong nước truy đuổi, lập tức hiểu ra.

 

“Là ngươi!”

 

Nói xong, ả ta lập tức ra lệnh từ trên thuyền phái người xuống chặn đường. 

 

Phía trước có kẻ chủ mưu, phía sau là truy binh, ta dốc sức vùi đầu bơi, nhưng một lần nữa lại rơi vào cảnh không đường thoát.

 

Hôm nay, xem ra không thoát được rồi.

 

18.

 

Bị bắt trở lại, Tư Mã Địch bỏ mặc đám tiểu thư khuê các đang cùng mình du ngoạn, đích thân đưa ta về phủ Thái phó.

 

Trên đường, từ những lời đối thoại giữa Tô Nguyên Nguyên và Tư Mã Địch, ta ghép lại được một câu chuyện hoàn toàn mới.

 

Thì ra, Tô Nguyên Nguyên đã “thú nhận” với Tư Mã Địch mọi chuyện.

 

Nàng ta kể rằng sau khi được cứu, ta quen với cuộc sống sung túc, xa hoa. 

 

Vì muốn bước chân vào nhà quyền quý, ta cố ý dụ dỗ tiểu thư, ép Tô gia nhận ta làm nghĩa nữ. 

 

Sau đó, ta lập mưu hãm hại, khiến nàng ta mê man, rồi thay nàng ta lên kiệu hoa, mưu toan dùng nhan sắc để đổi lấy vinh hoa cả đời.

 

Đến ngày thành thân, ta vừa vào hỷ phòng liền bị Bích Đào phát hiện. 

 

Lưu Phương lập tức trở về báo tin. 

 

Thấy kế hoạch bị bại lộ, ta liền hạ độc Bích Đào rồi bỏ trốn.

 

Một câu chuyện về kẻ vô ơn bội nghĩa, lấy oán báo ân thật hay ho!

 

Tư Mã Địch tin lời.

 

Không trách ả ta ngốc, mà do Tô Nguyên Nguyên quả thực có tài miệng lưỡi, lại khéo léo thấu hiểu lòng người.

 

Nay chỉ một mình ta đã phá hỏng hôn sự giữa Tư Mã Địch và Tư Mã Dực, thù mới cộng thêm hận cũ, Tư Mã Địch hận không thể rút gân lột da ta. 

 

Huống hồ, Tô Nguyên Nguyên lại đứng bên cạnh thêm dầu vào lửa, e rằng nàng ta hận ta c/h/ế/t chưa đủ thê thảm.

 

Về đến phủ Thái phó, Tư Mã Địch lập tức muốn giao ta đến quân doanh để chịu cảnh bị “ngàn người cưỡi, vạn người giẫm”. 

 

Nhưng Tô Nguyên Nguyên đề nghị “thử chút trò mới”.

 

Thế là, Tư Mã Địch r.ạ.ch n.á.t mặt ta, rồi treo ngược giữa sân suốt ba ngày. m/á/u từ mặt ta nhỏ giọt xuống, làm loang lổ khắp mặt đất.

 

Gió thổi nắng rọi, thân ta không khác gì miếng thịt khô treo giữa trời đông.

 

Tô Nguyên Nguyên mỗi ngày đều đến trước mặt ta nhục mạ, tất nhiên cũng động tay động chân, mượn nỗi hận với ta để ngấm ngầm trút giận cho những bực tức nàng ta dành cho Tư Mã Dực và Tư Mã Địch.

 

Nhưng ta vẫn nói một câu: “Đa tạ.”

 

Hết Chương 21:.

Chương trước

Chương sau

DONATE donate

Bình luận

Trả lời

You cannot copy content of this page