Chương 2:
26/12/2024
Chương 1:
26/12/2024
Chương 3:
26/12/2024
Chương 4:
26/12/2024
Chương 5:
26/12/2024
Chương 6:
26/12/2024
Chương 7:
28/12/2024
Chương 8:
28/12/2024
Chương 9:
28/12/2024
Chương 10:
28/12/2024
Chương 11:
28/12/2024
Chương 12:
28/12/2024
Chương 13:
31/12/2024
Chương 15:
31/12/2024
Chương 14:
31/12/2024
Chương 16:
31/12/2024
Chương 17:
31/12/2024
Chương 18:
31/12/2024
Chương 19:
02/01/2025
Chương 20:
02/01/2025
Chương 21:
02/01/2025
Chương 24:
02/01/2025
Chương 22:
02/01/2025
Chương 23:
02/01/2025
Chương 25:
02/01/2025
Chương 26:
02/01/2025
Chương 27:
02/01/2025
Chương 28:
04/01/2025
Chương 29:
04/01/2025
Chương 30:
04/01/2025
Chương 31:
04/01/2025
Chương 32:
04/01/2025
Chương 33:
04/01/2025
Chương 35:
07/01/2025
Chương 36:
07/01/2025
Chương 34:
07/01/2025
Chương 37:
07/01/2025
Chương 38:
07/01/2025
Chương 39:
07/01/2025
Chương 40:
09/01/2025
Chương 41:
09/01/2025
Chương 42:
09/01/2025
Chương 43:
09/01/2025
Chương 44:
09/01/2025
Chương 45:
09/01/2025
Chương 46:
09/01/2025
Bích Đào và Lưu Phương theo hầu, thấy tình hình liền sợ sinh chuyện, vội vàng tìm cách giải thích: “Tiểu thư sáng nay dậy sớm, chưa dùng bữa, e là vì quá đói nên mới ngất.”
Tư Mã Dực không vui, lạnh lùng cất lời: “Nếu vậy, hãy đưa nàng vào phòng nghỉ ngơi.”
Ta nhanh chóng được đưa vào hỷ phòng.
Khi đến nơi, ta khéo léo tỉnh lại, rồi sai Bích Đào đi tìm đồ ăn, lại bảo Lưu Phương giúp mình đưa một phong thư đến cho Tô Nguyên Nguyên.
“Lúc này đang yên lành, ngươi lại gửi thư làm gì?” Lưu Phương có chút bực dọc, sợ ta làm hỏng việc, nhưng không dám nói nặng lời.
“Ngày hôm nay vốn định tự tay giao cho tiểu thư, nhưng vì bận rộn chuẩn bị hôn lễ mà không có thời gian. Nếu ngày sau ngươi còn muốn quay lại hầu hạ, thì hãy giúp ta chạy việc này.”
Giờ đây, các nàng còn phải dựa vào ta để lấy lòng Tư Mã Dực.
Thấy ta uy hiếp, Lưu Phương tuy tức giận nhưng cố nén, giật mạnh bức thư trên tay ta rồi tức tối rời đi.
Bích Đào trở về, ta ăn uống no nê, chờ lúc nàng ta không đề phòng liền đánh ngất người.
Ngay từ khi biết Tô Nguyên Nguyên bày mưu để ta gả thay, ta đã âm thầm hái rất nhiều hoa trúc đào trong hậu viện Tô phủ.
Nhựa và phấn hoa của nó đều có độc, có thể khiến người mê man, thậm chí mất mạng.
Ta nhỏ vài giọt nhựa trích từ trúc đào vào miệng Bích Đào.
Lượng không nhiều, tuy không đến mức mất mạng, nhưng đủ để nàng ta mê man đến khi Tư Mã Dực quay về.
Thay y phục với Bích Đào xong, ta dìu nàng ta nằm ngay ngắn trên giường rồi rời khỏi hỷ phòng.
May thay hôm nay là ngày đại hôn, phủ Thái phó canh phòng không quá nghiêm ngặt, lại thêm khách khứa đông đúc, người lạ người quen lẫn lộn.
Dẫu ta không quen thuộc địa thế nhà họ Tư Mã, vẫn có thể lẩn qua hậu viện mà không ai để ý.
Dĩ nhiên, vẫn phải tránh né để không chạm mặt Tư Mã Địch.
Chẳng bao lâu, ta liền phát hiện một cái lỗ c.h.ó nơi góc vắng của sân viện.
Đúng là trời giúp ta!
Vừa chui nửa người qua lỗ, ta nghe phía sau vang lên một tiếng cười khẽ.
Không kịp bận tâm, ta vội vã bò ra nốt rồi nhanh chóng chạy thoát thân.
May mắn thay, kẻ đó không lên tiếng gọi người, ta chạy một mạch ra đến phố lớn, cũng không thấy phủ Thái phó phái ai truy đuổi.
Sau này nghĩ lại, tiếng cười kia dường như có chút quen thuộc.
Ta ghé qua một tiệm y phục, đổi sang nam trang, lại tìm vài kẻ ăn mày, nhờ họ truyền vài lời đồn đại ra khắp phố phường.
Hy vọng rằng, Tư Mã Dực và vị hoàng đế đã tru di chín họ nhà Hạ sẽ không làm ta thất vọng.
17.
Tin tức về nhà họ Tư Mã đến tai ta đã là ba ngày sau.
Khi ấy, ta đang ngồi ung dung trên phố, chậm rãi thưởng thức một bát nước đường, bên tai nghe đám đông xôn xao bàn luận.
Nghe nói, tân nương của nhà họ Tư Mã không phải là Tô Nguyên Nguyên, khiến Tư Mã Dực nổi trận lôi đình.
Tô Nguyên Nguyên khóc lóc kể lể, tố cáo rằng Bích Đào vì tham vinh hoa phú quý đã mê hoặc nàng ta rồi thế thân gả vào phủ Thái phó.
Nàng ta trở mặt cắn ngược, rũ sạch trách nhiệm, chiêu này vốn dĩ là định dùng trên người ta, phải không?
Chỉ tiếc rằng, ngay từ ngày thứ hai sau hôn lễ, chuyện Tô Nguyên Nguyên đã có ý trung nhân, không muốn gả cho Tư Mã Dực – kẻ bạo ngược.
Cùng với việc nàng ta nhiều lần bề ngoài vâng lệnh nhưng ngầm chống đối, còn chê trách vị tiểu cô tương lai Tư Mã Địch là người hành sự hung hãn, đã lan truyền khắp phố phường.
Người đời thường có thói quen nghe tin nào trước tin ấy đúng, như thể một hạt giống nghi ngờ cũng có thể lớn thành cây đại thụ, huống chi lại liên quan đến kẻ hẹp hòi như Tư Mã Địch.
Còn về phần Tư Mã Dực, hắn ta vốn là kẻ chuyên c.ư.ớp đoạt dân nữ, đánh g/i/ế/t bá tánh, b.ạ.o h.à.nh chồng chất, quả thật cùng một giuộc với Tư Mã Địch.
Đúng là “không phải người một nhà, sao vào cùng một cửa”.
You cannot copy content of this page
Bình luận